Bé Cưng, Em Đang Làm Gì Vậy?! - Chương 2

Cập nhật lúc: 2025-01-30 09:06:45
Lượt xem: 6,011

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tôi chỉ là một nữ sinh đại học bình thường, hiện đang học năm ba.

Gia đình quản rất nghiêm, lại khéo làm sao tôi thi đỗ đúng trường đại học mà bố tôi đang dạy.

Vì vậy, dù đã gần 22 tuổi, đây cũng là lần đầu tiên tôi yêu.

Một mối tình hoàn toàn trong sáng, kiểu Platonic*, không dám chạm tay cũng chẳng dám hôn môi.

*Platonic: chỉ tình yêu thuần khiết, không có nhu cầu t.ì.n.h d.ụ.c giữa hai người

Vào kỳ thi cuối kỳ của học kỳ đầu tiên năm nhất, trong ngân hàng đề cương ôn tập có một câu tôi không giải được.

Bố tôi bận đến mức không thèm để ý đến tôi, thế là tôi vào một nền tảng trực tuyến, tìm mấy video dạy học cũ rích mà mờ nhoè đến mức không nhìn rõ mặt giảng viên.

Không hiểu gì cả.

Thế là tôi tiện tay đăng câu hỏi lên phần bình luận, nghĩ bụng: “Một ngày làm thầy, cả đời làm cha, nếu bố không cứu mình thì những “đứa con khác” của bố chắc sẽ giúp.”

Chỉ đơn thuần muốn thử vận may, xem có “thần” nào mềm lòng giúp đỡ không.

cẻm ơn đã các tình iu đã đọc truyện, iu tui iu truyện thì hãy bình luận đôi câu và ấn theo dõi nhà tui để đọc thêm nhiều truyện hay nhoaaa ❤️‍🔥❤️‍🔥❤️‍🔥

Mới đăng được vài phút, đã có người nhắn tin riêng chỉ tôi cách giải bài, còn rất kiên nhẫn hỏi tôi có câu nào khác chưa hiểu không.

Tôi liền gửi tất cả những bài không biết trong ngân hàng đề cương qua cho người đó.

Sau này để tiện hướng dẫn, chúng tôi kết bạn WeChat.

Tôi không hiểu quá nhiều bài nên cứ qua lại mãi, chúng tôi trở nên thân quen hơn.

Cuộc sống của anh rất đơn giản, những gì anh chia sẻ với tôi đều xoay quanh làm thí nghiệm, đọc tài liệu, viết luận văn.

Ba điểm cố định, nhạt nhẽo, nhàm chán.

Tôi thì không thích học hành lắm.

Chỉ toàn gửi cho anh xem hôm nay tôi đi chơi ở đâu, hôm nay ăn gì, hôm nay lại mua gì.

Dù lối sống rất khác nhau, chúng tôi lại nói chuyện rất hợp.

Tôi thường trêu anh: [Nào, cho tôi xem cơ bụng đi.]

Anh có vẻ rất ngại, không quen bị trêu đùa.

Miệng thì bảo "như vậy không hay lắm" nhưng vẫn nghiêm túc tìm góc chụp rồi gửi cho tôi xem.

Một lần gửi là cả chục tấm.

Đủ kiểu tư thế, đủ mọi góc độ.

Yết hầu khó mà lơ được, xương quai xanh rõ nét, cơ bụng cuồn cuộn từng múi.

Cấm dục mà gợi cảm, hormone nam tính như muốn phun trào.

Ơ? Anh thật sự có cơ bụng à?!

Học bá ngành tự nhiên ẩn sâu thế!

Tôi lau vội nước miếng chực trào bên khoé miệng, được đằng chân lân đằng đầu: [Sao không chụp bên dưới luôn? Anh có tâm sự hay muốn trả phí đấy?]

Anh gửi qua hai bài nghiên cứu, nghiêm túc: [Đọc xong thì sẽ được mở khoá.]

[…]

Tôi thậm chí còn chưa qua nổi tiếng Anh cấp bốn, giờ bắt tôi đọc tài liệu chuyên ngành bằng ngoại ngữ.

Có phải hơi làm khó nhau rồi không?

Chẳng mở khoá được chút nào.

Sau khi xác nhận mối quan hệ, chúng tôi nói chuyện với nhau nhiều hơn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/be-cung-em-dang-lam-gi-vay/chuong-2.html.]

Qua lời nói, không khó nhận ra anh là một người rất ưu tú.

Hoàn toàn là hình mẫu "đứa con mơ ước" của bố tôi.

Còn tôi thì sao, điểm các môn chuyên ngành mà không nhờ thầy cô nỗ lực kéo lên, có lẽ tiền học lại của tôi còn nhiều hơn cả học phí.

Lần đó, khi anh hỏi tôi học ngành gì, tôi vừa cầm tờ điểm 60 của kỳ thi cuối kỳ, vừa bị bố mắng đến nỗi nước miếng văng tung toé.

Bị chính bố ruột mắng không còn gì để nói.

Lửa giận bùng lên, tự ái trỗi dậy, đầu óc nóng lên nên tôi lập tức buột miệng nói dối.

Bảo mình cũng đang học thạc sĩ ngành vật lý.

3

Giờ thì hay rồi.

Lộ tẩy rồi.

Tôi mãi không dám trả lời.

Vừa gãi đầu gãi tai, vừa cố gắng moi móc vốn từ ngữ nghèo nàn của mình để tổ chức câu chữ, định bụng giải thích với anh.

Thì lại nhận được tin nhắn của anh: [Có một số trường đại học, nghiên cứu sinh cũng phải kiểm tra thể lực, có thể... Ừm, chắc là vậy. Xin lỗi em, lúc nãy anh hiểu lầm em rồi.]

Hả? Anh tự thuyết phục mình dễ vậy sao?

Tôi đơ người luôn.

[Chạy bộ vất vả rồi bé cưng, lát nữa nhớ ăn gì ngon ngon nhé.]

[Chuyển khoản: 5200.]

[Anh chuẩn bị họp nhóm, lát nữa nói chuyện.]

Tôi nhạy cảm nhận ra thái độ lạnh nhạt của anh.

Đến một cái biểu tượng bông hoa hồng cũng không thèm gửi thêm cho tôi.

Chắc chắn vẫn không tin tôi mà.

Quả nhiên, đến tận tối, tôi nhắn gì anh cũng không trả lời.

Tâm trạng tôi chùng xuống, leo lên giường nằm từ sớm.

Mấy đứa bạn cùng phòng ríu rít trò chuyện dưới giường, thấy Dương Triệt không đoái hoài đến tôi, tôi cũng buông rèm nhập hội với bọn nó.

Bởi vì những gì chúng nó nói, mật độ từ khoá "trai đẹp" cao đến đáng kinh ngạc.

Tôi trời sinh đã có sự tò mò, à không, lòng chiếm hữu mãnh liệt với trai đẹp.

“Các cậu biết gì không? Giáo viên dạy thay môn Cơ học lượng tử tuần này là một anh siêu đẹp trai đấy!”

“Giáo viên môn Cơ học lượng tử nào chứ, thầy họ Trần mới đúng!”

“Aaaa thật hả? Mai môn đấy chán chết, còn là tiết 8 giờ sáng, thầy không điểm danh nên tớ chưa từng đi học luôn. Nếu thật sự là trai đẹp thì kiểu gì mình cũng phải đi nghe thử!”

“Thật thật! Thật hơn cả thật! Hôm nay lớp 2 học tiết này, nghe nói hàng ghế đầu chật cứng luôn.”

“Nghe bạn lớp bên kể, thầy mới 27 tuổi!! Còn là nghiên cứu sinh tiến sĩ của trường mình, aaa tôi chịu không nổi rồi!”

“Lớn hơn 6 tuổi, kiểu bố bạn trai! Chính là gu của tôi!”

“Yên tâm đi, kiểu trai đẹp cấp này không thể nào độc thân được đâu. Không kết hôn thì cũng đã đính hôn, chưa đính hôn thì cũng qua một đời vợ rồi.”

“Đúng đúng, hôm nay có người hỏi thầy rồi, thầy bảo mình không độc thân.”

“Hahahaha tôi biết mà, có bạn nữ định xin cách liên lạc của thầy, thầy bảo có vấn đề thì trao đổi qua hệ thống học tập, cười chết.”

“Haizz, đàn ông tốt quả nhiên không phải để cho chúng ta.”

“Không biết bạn gái của thầy là người như thế nào nhỉ, chắc chắn cũng rất xuất sắc.”

Loading...