Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

BẢO CHÂU - 4

Cập nhật lúc: 2025-07-12 23:59:48
Lượt xem: 3,870

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hắn nhướng mày:

“Hay giao ngươi cho Đại Lý Tự? Ở đó đại lao trăm chung một phòng.”

 

… Giường tầng đại lao ?

 

Ta cắn răng, hít sâu một :

“… Được thôi!”

 

Vấn Phong bất lực , bật :

“Tốt, sẽ đưa ngươi ngay.”

 

Chưa dứt lời, một chiếc túi vải đen trùm lên đầu .

 

Xe ngựa lắc lư suốt một quãng dài. Khi túi vải giật xuống, nháy mắt vài cái, sững sờ nhận

 

“Ủa? Đây… đây chẳng nhà ? Phía là nhà ! Đại Lý Tự cũng mở đại lao ngay cạnh nhà ? Sao từng ?”

 

Vấn Phong chỉ thản nhiên tháo dây trói tay :

“Tranh thủ lúc ai chú ý, mau về . Đại nhân nhà ngươi đợi ngươi lâu .”

 

Niềm vui đến quá đột ngột, đờ tại chỗ:

“Về… về nhà? Là… thả ?”

 

Hắn khẽ :

“Vương gia vốn định giam ngươi lâu.”

 

Ta càng mờ mịt hơn:

… ‘tội cộng thêm một bậc’ ?”

 

🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^

Vấn Phong chống nạnh, lắc đầu thở dài:

“Ngươi vẫn hiểu ? Vương gia đang giúp ngươi đó. Ngày hôm nếu dẫn ngươi về Vương phủ, giờ ngươi giải Đại Lý Tự . Vào đó, mất một lớp da thì đừng hòng . Vương gia nhốt ngươi ở địa lao chẳng qua là ‘răn đe nhẹ’, để ngươi nhớ đời thôi.”

 

Dung Viên… giúp ?

 

Ta Vấn Phong, cảm giác như đang lẩm bẩm một loại cổ ngữ thần bí, từng chữ phát khiến chẳng hiểu gì.

 

… tại —”

 

“Đi về . Về đừng bén mảng tới mấy chỗ đó nữa.”

 

Hắn nhẹ nhàng đẩy lưng .

 

Ta bước hai bước, nghi hoặc ngoái đầu:

“Thả thật ? Không lẽ đang , b.ắ.n một mũi tên lưng ?”

 

“… Nếu ngươi cần thì cũng .”

 

“Cáo từ!”

 

Ta vẫy tay, vắt giò lên cổ chạy thẳng về nhà.

 

Quả nhiên, cha và ca ca chờ từ lâu. Nghe tiếng bước chân ngoài cửa, hai vội hé cửa, kéo trong.

 

06

 

“Bảo Nhi, con cha lo đến c.h.ế.t mất thôi!”

 

Vừa bước qua cửa, ba cha con liền ôm đầu ròng một hồi lâu.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/bao-chau-mygu/4.html.]

Phụ với , thì ngay hôm bắt, Dung Viên cho gửi thư về nhà, bảo họ cứ yên tâm chờ tin.

 

Còn những khác giải Đại Lý Tự, đến nay vẫn bặt vô âm tín.

 

“Cha bảo, là vì trong Nam Phong Quán kẻ phản nghịch ẩn náu, quan phủ mới đột nhiên lục soát. Nếu hôm tình cờ gặp Cửu vương gia, e rằng Bảo Nhi chịu khổ ít .”

 

Phụ lau nước mắt, dáng vẻ như thoát khỏi cửa tử.

 

Ta nhất thời nghẹn lời.

 

Thì Dung Viên… thực sự đang giúp .

 

Nghĩ kỹ , mấy ngày ở địa lao ăn uống đầy đủ, ngủ cũng yên , ngoài một thẩm vấn , quả thật chẳng hề khó dễ .

 

đối với như ?

 

Phụ cũng rõ, chỉ thở dài:

“Chắc là Cửu vương gia lòng nhân hậu, con còn trẻ dại, chắc chắn thể cấu kết với phản tặc nên mới tay giúp đỡ. Có dịp cha nhất định đích tạ ơn ngài !”

 

Ngẫm … lời cũng hợp lý.

 

Tuy ưa , nhưng lấy việc công trả thù riêng, ngược còn âm thầm tay cứu giúp.

 

Dung Viên… thật sự là một .

 

Chẳng trách bao nhiêu nữ tử trong kinh thành đều mến mộ .

 

07

 

Sau chuyện đó, phụ càng lo lắng xảy chuyện rắc rối, nghiêm cấm bước chân khỏi cửa nửa bước.

 

Có lẽ ông nghĩ nếu sớm thành , sẽ chịu an phận hơn, nên bắt đầu tìm kiếm khắp nơi chân dung các nam tử trẻ tuổi, để lựa chọn.

 

Ta nỡ trái ý ông, tùy tiện chọn vài vị dung mạo đoan chính.

 

còn kịp gặp mặt, trong cung đột nhiên hạ chỉ, nửa tháng lễ Tế Thần Xuân, Hoàng thượng đích danh chỉ định dâng Thanh từ (bài cầu chúc mùa xuân).

 

Hằng năm, lễ Tế Thần Xuân, Hoàng thượng sẽ dẫn bá quan văn võ cùng gia quyến lên Kỳ Sơn dựng đàn tế, cầu khấn Thần Xuân phù hộ mưa thuận gió hòa, quốc thái dân an.

 

Ngày , trong cung thường tuyển chọn vài nữ tử danh giá đóng giả Thanh điểu (chim xanh), mang bài Thanh từ do Khâm Thiên Giám soạn lên đàn tế.

 

Những năm , chọn đều là tiểu thư xuất cao quý, thật sự hiểu vì năm nay chuyện rơi đầu .

 

Sau khi vị thái giám truyền chỉ rời , cuống quýt chạy tìm phụ :

“Cha! Lẽ nào Hoàng thượng chúng cố ý cho con tuyển tú?”

 

Phụ cũng mồ hôi lạnh rịn đầy trán.

 

Nghĩ ngợi một lúc, ông trấn an:

“Đừng hoảng, đừng hoảng. Nếu thật sự việc đó lộ, Hoàng thượng thể trực tiếp hạ tội, cần gì bày trò lớn thế ?”

 

“Cha cũng … nhưng, ngài chọn con? Rốt cuộc là ý gì?”

 

“Thánh tâm khó dò, chúng cứ từng bước mà liệu. Nếu thật sự là vì chuyện tuyển tú mà hỏi tội, cùng lắm… sẽ rằng vì yêu thầm Hoàng thượng, nên mới vì ghen mà ngăn cản con cung tuyển tú!”

 

Ánh mắt phụ tràn đầy quyết liệt, như thể sẵn sàng hi sinh tất cả.

 

“…Cha, sự hi sinh của lớn quá ?”

 

Loading...