Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

BÁNH ĐÚC CÓ XƯƠNG - CHƯƠNG 7

Cập nhật lúc: 2025-02-22 19:31:46
Lượt xem: 7,632

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thấy im lặng gì, giống như hồi nhỏ, lấy một nắm kẹo, nhét tay đang nắm chặt.

"Là , , cứ yên tâm học, sẽ nghĩ cách."

Ngày hôm , trưởng nhà máy xách một giỏ trứng gà đến gõ cửa nhà .

"Thu Nguyệt , nguyện ý chi trả bộ học phí, sinh hoạt phí của Thanh Thanh."

trưởng nhà máy đột ngột đổi giọng, tiếp:

" Thanh Thanh đính hôn với con trai nhà , đây là điều kiện."

Gương mặt hiền lành của bỗng chốc trở nên dữ tợn:

"Đi , cút ngoài."

Trong xưởng ai mà chẳng con trai trưởng nhà máy là một tên vô học, suốt ngày lêu lổng, còn từng con gái nhà bầu.

trưởng nhà máy cũng hề tức giận, ngược còn sang .

"Thanh Thanh, cháu chẳng lẽ học ?"

Nếu là đây, lẽ còn do dự đôi chút, nhưng giờ phút hiểu rõ.

Mẹ trở thành chim ưng sải cánh bầu trời, chứ dây leo tầm gửi đàn ông.

mở miệng từ chối lời đề nghị của trưởng nhà máy.

Trưởng nhà máy thấy hai con quyết tâm từ chối, lập tức giở giọng khó chịu:

" là mặt dày mày dạn, một con phế vật như cô thì nuôi nổi nó chắc."

Mẹ ném giỏ trứng gà của ông ngoài cửa, đẩy đuổi ông .

Trưởng nhà máy kiên quyết lay chuyển, buông một câu tàn nhẫn, lệnh cho trong vòng ba ngày cút khỏi nơi .

Mẹ mất việc, chỗ ở cũng còn.

Hàng xóm láng giềng đều chờ xem trò của con , thậm chí còn xúi nhân tiện gả quách .

Mẹ mắng trả từng một, tối đó, bắt đầu thu dọn hành lý, mua vé tàu.

"Mẹ ơi, sẽ ạ?"

Mẹ ngoảnh đầu , vẫn tiếp tục thu dọn hành lý, bàn tay thiếu ngón chút vụng về.

"Đi tỉnh, rời khỏi cái nơi quỷ quái thôi."

Trời còn sáng, hai con lỉnh kỉnh đồ đạc lên chuyến tàu tỉnh.

8.

Vật giá ở thành phố tỉnh đắt đỏ đến kinh , chúng miễn cưỡng thuê một căn phòng nhỏ xíu.

Lòng bất an vô cùng, thật sự thể gánh vác nổi cuộc sống của hai con ở thành phố tỉnh ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/banh-duc-co-xuong/chuong-7.html.]

Chẳng mấy ngày , bắt đầu ngoài cả ngày, thần thần bí bí.

Nửa tháng , bí mật mang về một chiếc xe đẩy bán mì cay và cả bí quyết gia truyền.

Để tiện lợi, dựng luôn quán mì cay ven đường gần trường cấp ba tương lai của .

Mới đầu việc ăn , từng thấy món bao giờ, chẳng mấy ai dám mua.

Mấy ngày , tiếng tăm mì cay dần lan xa, việc buôn bán cũng bắt đầu khởi sắc.

cũng suốt ngày về về giữa quán mì và nhà trọ, lúc rảnh thì giúp một tay, lúc bận thì chiếc ghế nhựa đỏ sách.

Nhờ nguyên liệu tươi ngon, sạch sẽ và hương vị hấp dẫn, ngày khai giảng, kiếm đủ tiền học phí cho .

Sau lễ khai giảng, cũng về quán sớm hơn ngày, hớn hở dẫn ăn nhà hàng.

"Con đoán xem tháng kiếm bao nhiêu tiền?"

Đôi mắt ánh lên vẻ rạng rỡ, một tay hiệu với .

Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!

"Sau thể ngày nào cũng hầm canh gà cho con uống ."

việc buôn bán ở vỉa hè cũng chẳng hề dễ dàng, ngoài việc trốn tránh đội trật tự đô thị, còn đề phòng những lời gièm pha của những cùng nghề.

ôm bụng kêu đau, rằng ăn mì cay ở quán đau bụng.

Việc buôn bán của ế ẩm mất mấy ngày, còn suýt dẹp quán.

những chuyện đều hề ý định cho , luôn miệng hỏi tiền tiêu đủ .

Ở thành phố tỉnh, cạnh tranh cấp ba còn khốc liệt hơn. Nơi đây, ai nấy đều là ngọc trai trải qua đãi cát tìm vàng.

chỉ thể liều mạng cạnh tranh, vươn lên mạnh mẽ như cây non đ.â.m chồi.

Mẹ bao giờ ép buộc điều gì. Mẹ chẳng một chữ bẻ đôi, chỉ vất vả, cố gắng.

May mắn , bạn bè xung quanh đều thiện, hòa đồng, thầy cô cũng cố gắng đối xử công bằng với tất cả.

Trong môi trường cạnh tranh lành mạnh, thành tích của chậm rãi nhưng vững chắc lên.

Năm lớp mười, xếp thứ 110 khối.

Năm lớp mười một, xếp thứ 57 khối.

Đến kỳ thi thử đại học đầu tiên năm lớp mười hai, định ở vị trí 20 đầu khối.

Mọi đều một bán mỳ cay và tàn tật, nhưng ai nấy đều bụng.

Ít nhiều gì cũng ghé ăn mỳ cay vài , mật gọi “dì ơi”.

Dần dà, trút bỏ gánh nặng tinh thần khổng lồ ở trường cấp ba, thoát khỏi cái lồng giam cầm mang tên “phận nữ nhi”.

Thậm chí, dần quên tất cả những điều của tuổi thơ, dùng những hồi ức tươi , mới mẻ để lấp đầy con mới của .

 

Loading...