Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Bạn Trai Mít Ướt Của Tôi - Chương 3

Cập nhật lúc: 2024-11-04 08:41:39
Lượt xem: 820

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chương 3:

7.

Đến tận nửa đêm, vẫn về nhà. Ban đầu vài thứ cần tính toán , thành trong đêm nay nên sẽ về muộn.

Sau đó, khi công việc sắp xong, sếp nỡ để việc nên kéo tất cả những ai tăng ca ăn khuya, khiến giờ về nhà trì hoãn.

Trong tin nhắn, than thở về việc việc muộn, tối nay ăn khuya mà chỉ về nhà ôm ngủ, kèm theo biểu tượng cảm xúc dễ thương lóc.

bỏ điện thoại xuống, chui chăn, lăn qua lăn hai .

🍀 Mấy bà yêu thương thì Follow kênh Cám tại FB: "Cam Sắc Cám" và "Đại Bản Danh Nhà Cám" nha 💗

chiếc giường lớn tới hai mét, vẫn thích chen chúc cả hai một góc nhỏ, tay nắm tay, chân quấn chân, khiến thể thở nổi.

Giờ ở đây, giường rộng rãi và trống trải, thoải mái vươn , từ từ chìm giấc ngủ.

Rồi đánh thức bởi một cơ thể ấm áp dính sát lưng . rùng tỉnh dậy, nhận một nữa ở mép giường, còn cách nào khác ngoài việc dựa phía .

Anh đang xoa xoa tay chân , hôn lên lưng từng cái một.

“Em đang ngủ!” la lên với .

Thấy tỉnh, càng thêm hổ mà quấn quít lấy , phảng phất mùi rượu nhẹ.

“Anh cũng ngủ, cũng ngoan ngoãn ngủ, vợ ôm ngủ …” Anh lầm bầm nũng nịu.

Khi , im lặng một lúc, bắt đầu loạn. đẩy đầu , nhưng ngay lập tức thấy nhíu mày, môi hờn dỗi như tổn thương nặng nề.

Chưa kịp gì thêm, những giọt nước mắt nóng hổi trào từ khóe mắt . đẩy , nhưng vẫn im, khuôn mặt ngẩng lên mang vẻ buồn bã quá mức.

“Vợ đẩy , vợ…”

vội vàng ôm lòng, “À, đừng nữa, em cố ý, em ý đẩy .”

Giọng run rẩy, nức nở: “Vậy thì ôm , đừng đẩy nữa…”

“Được, , .” chủ động nghiêng , hôn lên trán , “Ôm đây, ôm đây, còn hôn nữa, đừng nhé, ?”

Ánh mắt ướt lệ của như một chú cún con, từ từ gần, hít mũi, thì thầm bên tai : “Vợ, buồn nữa .”

“Lão Cao , uống rượu thì thời gian sẽ dài …” Anh mở mắt, đôi mắt vẫn long lanh nước, bắt đầu hành động.

Các cơ bắp của chuyển động với những đường nét như núi non chồng chất, thật sự thể với khuôn mặt đang lóc và hình hảo .

Vậy là, những cơn đ.a.u lưng đ.a.u hông , quyết định đổ cho Lão Cao.

8.

Sáng dậy, ở trong bếp bận rộn.

chân trần bước tới, tựa , thế là cằn nhằn bắt mang dép .

Trên đường lấy dép, gặp cái cân và tiện thể cân thử.

"À, gầy một cân ." Anh liếc con cân, vẻ mặt mấy vui vẻ.

may mắn là giảm một cân vẫn trong phạm vi thể chấp nhận, nên thêm gì, chỉ là trong bữa sáng, cố nhồi nhét đủ thứ miệng .

Anh một sự ám ảnh nào đó với cân nặng của , áy náy vì từ khi yêu , cân nặng của cứ tụt dần. Anh nhiều bảo: "Gầy quá , ăn nhiều " và vô nổi giận vì ăn uống tử tế.

Thời điểm là khi mới bỏ việc, chọn tập trung thành tác giả thời gian.

Làm một công việc tạo thu nhập ngay khiến vô cùng lo lắng, nhất là lúc chạy deadline, chờ đợi biên tập duyệt bài, gần như ăn nổi, ăn gì cũng buồn nôn, cân nặng cứ thế tụt từng ngày.

Anh lo lắng như đống lửa, mỗi về nhà là lao ngay bếp nghiên cứu món ăn ép ăn. ăn nổi, lo lắng đến rơi nước mắt, từng giọt như chuỗi hạt lăn dài.

Lần căng thẳng nhất, chia tay. Đến giờ vẫn nhớ rõ khung cảnh hôm đó.

như bắt nguồn cảm hứng hiếm hoi, gõ bàn phím ngừng, sợ lỡ mất ý tưởng. Còn thì cứ mãi về việc ăn chút gì đó. Cuối cùng, tiếng của ngắt quãng, bực bội dậy.

"Được ! Khi nào ăn thì em sẽ ăn, đừng ép em nữa!"

Một đàn ông cao to 1m85 ngây giữa phòng khách, phản ứng bất ngờ của dọa sững sờ.

xuống, tiếp tục gõ vài chữ, nhưng mạch suy nghĩ c.ắ.t đứt, cách nào kéo . Viết thêm vài chữ, rơi bế tắc.

"Thật là phiền quá." thở dài nặng nề, lấy túi sách, nhét laptop, dây sạc, điện thoại kéo khóa, tiến cửa.

Anh cuối cùng cũng cử động, "Em ?"

đầu , "Anh đừng quan tâm."

Anh còn gì đó, nhưng cửa khép . Tiếng "cạch" của cánh cửa như một vách ngăn chia cắt chúng thành hai gian.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/ban-trai-mit-uot-cua-toi/chuong-3.html.]

chần chừ một giây ngoài cửa, cất bước . mở bản đồ tìm một quán cà phê thật hẻo lánh, nơi đó ở tận phía Tây, còn nhà ở phía Đông, khỏi cửa, gọi xe thẳng.

Đến khi xong bài, trời khuya.

bật chiếc điện thoại tắt từ lúc quán, nó lập tức đổ chuông dồn dập tay .

Hơn trăm cuộc gọi nhỡ, vô tin nhắn, WeChat dồn dập hiện lên, tất cả đều từ .

Mở WeChat, một màn trắng toát là những câu hỏi: Em đang ở ? Đang gì? Giận ?

Hỏi khi nào về, hỏi ăn tối , hỏi xong . Lại xin phiền, rằng hối hận và áy náy, nên phiền , mong đừng giận nữa.

Anh kể rằng ở nhà trống trải, cả buổi chiều lòng như lửa đốt, nổi gì cả, chỉ lo xảy chuyện gì , liệu an .

Anh giờ đây chỉ mong gặp một . Xin đừng lờ , chỉ cần cho một tín hiệu an thôi cũng .

9.

Ngoài tin nhắn của , còn tin nhắn từ cô bạn thời học rủ tối nay ăn tối cùng. Sau một hồi đắn đo, đồng ý với cô .

mở khung chat với bạn trai, gõ vài chữ xóa , xóa xong gõ. Anh ngay lập tức phát hiện , gửi thêm vài tin nhắn.

“Bé cưng xong hả?”

“Em đang ở ? Anh đến đón em nhé.”

ngập ngừng một chút, trả lời: “Tối nay em ngoài ăn với bạn, về ăn cơm .”

Anh lập tức hỏi: “Ăn gì ?”

“Ăn ở ?”

“Anh thể cùng ?”

suy nghĩ đáp: “Toàn là con gái thôi, một con trai thì tiện lắm.”

“Vậy ở ? Khi nào xong đến đón em nhé?”

“Không cần , em tự gọi xe về .”

Sau đó, dọn đồ để hẹn với bạn. Cô hẹn ở một quán rượu nhỏ con phố náo nhiệt.

Đó là quán nổi tiếng, nhiều đến check-in, nhưng hai chúng chọn một góc khuất để .

“Uống chút gì ?” bạn giơ Menu rượu hỏi.

ngay lập tức nhớ đến lời nhắc của : uống rượu, sẽ dày khó chịu; ít nhất thì cũng ăn chút gì đó khi uống. Câu từ chối sắp buột khỏi miệng nuốt ngược , “Uống!”

Vài món nhắm và hai ly bia tươi bưng lên. Hai chúng đối diện , cùng uống một ngụm bia đồng loạt thở dài.

Màn hình điện thoại lúc sáng lúc tắt, biểu tượng WeChat cứ liên tục nhảy lên. chằm chằm nó một lúc, úp mặt điện thoại xuống.

Bạn bật khẽ, “Cãi hả?”

gật đầu, lắc đầu, “Cũng hẳn.”

Bạn , thấy vẻ thất thần của thì hỏi thêm, chỉ xoay chủ đề, bắt đầu kể về : “Tớ và yêu cũng đang giận dỗi.”

cũng bạn trai cô , chúng từng ăn chung bốn . Cậu là sinh viên đại học, còn bạn , cách ba tuổi, quá lớn nhưng cũng chẳng nhỏ.

Dù là đàn em nhưng chín chắn, quan tâm bạn . Nếu một cách phần sến sẩm, ánh mắt cô bạn ngọt ngào chảy nước.

“Cậu và mà cũng giận ?” tròn mắt bạn.

“Ừ, giống như thôi, cũng chẳng là cãi , chỉ là giận dỗi một chút.”

“Tớ thấy còn trẻ, xung quanh nhiều cô gái cùng tuổi, lẽ họ mới là những chung đề tài. Còn tớ…” bạn khổ, “tớ đối mặt với chuyện thế nào, nghĩ ở bên cạnh chỉ là vì miễn cưỡng. Có lẽ hợp với những cô gái trẻ trung, hoạt bát hơn.”

suy nghĩ nghiêm túc khuyên: “ chọn mà. Một khi chọn ở bên cạnh , thì chắc chắn là xứng đáng với .”

“Chuyện hợp do quyết định, mà là do cả hai cùng quyết định. Thế nên đừng suy nghĩ lung tung nữa.”

Bạn nhặt một hạt đậu phộng, nhai từ tốn hỏi : “Vậy đang sợ gì?”

“Bình thường ba câu rời , mà hôm nay xuống cả nửa tiếng , cứ rầu rĩ chẳng gì cả. Có chuyện gì ?”

uống một ngụm bia lớn, khổ.

Có chuyện gì chứ, gì đáng để giận . Một buổi chiều qua, cơn giận của tiêu tan từ lâu.

Anh nhắc ăn uống đầy đủ, ngốc mà hiểu, đó là quan tâm, là tình yêu.

Chỉ là… sợ thôi.

Loading...