Bạn Trai Chê Tôi Nghèo - 4
Cập nhật lúc: 2025-04-09 17:16:25
Lượt xem: 1,083
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
Cập nhật lúc: 2025-04-09 17:16:25
Lượt xem: 1,083
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
04
Thật ra ban đầu tôi cũng không dám chắc mình trúng giải, nhưng thấy cả nhóm làm rùm beng như vậy, tự nhiên tim tôi bắt đầu đập thình thịch.
Tôi luống cuống lục lọi khắp nơi, cuối cùng mới tìm thấy tờ vé số dưới gầm giường.
Chắc lúc cởi áo khoác thì nó rơi ra khỏi túi.
Tôi không chờ thêm được nữa, vội vàng bắt đầu đối chiếu.
03, đúng.
08, đúng.
15, đúng.
16, đúng.
18, đúng.
Tay tôi bắt đầu run lên, vội hít sâu một hơi.
20, lại đúng nữa!
Tay tôi run đến mức không cầm nổi tờ vé.
Chỉ còn lại quả bóng xanh cuối cùng.
01, sai rồi.
Nhưng trúng cả sáu số đầu là chắc chắn được giải nhì.
Giải nhì xổ số song sắc cầu là giải thưởng d.a.o động, cao nhất có thể lên tới năm triệu tệ.
Cả người tôi run bần bật, liền tra ngay giải thưởng kỳ này.
Tám trăm ngàn!
Trời ơi, cả đời tôi chưa từng thấy nhiều tiền như vậy!
Tôi cẩn thận cất vé số vào ví, tự nhiên thấy cái ví nặng như cả nghìn cân.
Nhóm lớp đại học thì náo loạn hết cả lên.
“Dư Tiểu Ngư, cô đâu rồi đó?”
“Mau lên tiếng đi nào, đừng nói là làm mất vé số rồi nha!”
...
“Tôi đây, không mất đâu, hahaha…”
Chắc cả tầng khách sạn đều nghe thấy tiếng cười sung sướng của tôi.
Đã quá!
Sướng thật sự!
Tôi nhanh tay tag Dương Cường và Lưu Mộng.
“Lúc nãy ăn tối bảo hai người mua, không ai tin cả.”
“Thần Tài gõ cửa mà hai người lại đạp ông ấy ra ngoài, tôi biết nói gì đây, chắc là hai người không có cái số đó rồi…”
Mãi một lúc sau, Dương Cường mới lạnh nhạt trả lời: “Chúc mừng em!”
Còn Lưu Mộng thì chua lè: “Vậy cô nhớ giữ kỹ vé số nhé, đừng để rơi mất rồi lại mừng hụt.”
Tôi liền đáp lại ngay: “Không đâu, đây là khoản thu nhập mà cô phải đầu tư chứng khoán tám năm mới có được đó, tôi sẽ giữ chặt lắm.”
~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~
Thật tiếc là không được tận mắt thấy hai người đó tức đến tái mặt.
Cả nhóm người thì có người chúc mừng, có người ganh tị, có người đòi phát lì xì, có người tiếc hùi hụi.
Dù gì hôm qua tôi đã đăng ảnh vé số lên nhóm rồi mà.
“Biết vậy tôi cũng mua một vé rồi!”
“Lão Trương, sao cậu không kéo tôi theo với!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/ban-trai-che-toi-ngheo/4.html.]
...
Lão Trương lập tức tung ra năm cái lì xì.
Tôi giật được hai cái, cả hai đều là người may mắn nhất, làm tụi kia tức muốn xỉu, không cho tôi giật nữa.
Không cho tôi giật thì tôi chỉ còn cách... phát lì xì thôi.
Dương Cường và Lưu Mộng đúng là buồn cười, chẳng dám hé một lời, nhưng lúc lì xì thì tranh nhau nhanh như chớp.
Dù là lì xì 200 tệ chia 20 phần, tôi gửi liền 10 cái, tổng cộng 2.000 tệ, vậy mà hai người đó cộng lại chỉ giật được chưa tới 20 đồng.
Đúng là hóa thân của sao chổi không sai vào đâu được.
Tám chuyện suốt hai tiếng, cuối cùng group cũng chịu yên ắng lại.
Lão Trương nhắn tin riêng cho tôi.
Vừa mở lên đã thấy một cái lì xì.
Tôi dĩ nhiên không nhận.
Giờ tôi đâu còn thiếu mấy đồng đó nữa!
Dù gọi là lão Trương, nhưng thật ra anh ấy rất điển trai, nổi tiếng trong viện chúng tôi.
Hồi đại học, chúng tôi cùng hoạt động trong một câu lạc bộ, anh ấy luôn quan tâm và chăm sóc tôi rất nhiều.
Anh còn dặn tôi viết tên, số CMND và số điện thoại lên mặt sau tờ vé số để phòng bất trắc.
Kết thúc cuộc trò chuyện thì đã hai giờ sáng.
Tôi hào hứng đến mức không thể ngủ nổi.
Quả nhiên, tiền chính là liều thuốc chữa lành thất tình hiệu quả nhất.
Tôi bò dậy đi vệ sinh, rồi nhìn thấy trên gương lại xuất hiện cái bóng mờ.
Lần này lờ mờ có thể thấy rõ đó là hình dáng một người đàn ông cao lớn.
05
Là nó, chính là nó, không sai được!
Giọng nói lạnh như băng lại vang lên: “Đúng là nông cạn, mới mấy chục vạn mà đã vui đến thế…”
Lần này tôi không uống rượu, đầu óc hoàn toàn tỉnh táo.
Nếu là trước đây thì chắc tôi sợ c.h.ế.t khiếp rồi, nhưng bây giờ...
Tôi có thể gọi nó một tiếng “ba” cũng được nữa là.
“Tôi phải làm sao để thả anh ra?”
“Nhổ một trăm sợi tóc, cuộn lại cùng một tờ giấy đỏ rồi đốt đi.”
“Anh... anh không định sau đó điều khiển tôi làm con rối của anh đấy chứ!”
Cái bóng đen khinh khỉnh lắc lư: “Chỉ với cái thân thể gầy gò yếu ớt này của cô à...”
Ủa gì kỳ vậy, còn body shaming nữa?
Tôi ôm đầu: “Chỉ có thể dùng tóc thôi hả?”
Tóc mọc lại khó lắm đấy, bao nhiêu tỷ phú hói đầu mà vẫn chưa trị nổi kia kìa.
“Lông chỗ khác cũng được, miễn là dài quá ba phân và phải nhổ tận gốc.”
Trên người tôi ngoài tóc ra mà dài quá ba phân thì chỉ có mỗi chỗ đó...
Thôi, vẫn là dùng tóc cho lành.
Sau nghi thức đơn giản, trên cổ tay tôi xuất hiện một chiếc vòng tay màu đen tuyền.
Đây chính là con “quỷ chiêu tài” đó!
Hôm sau, tôi đến trung tâm xổ số để nhận thưởng. Trừ thuế và tiền quyên góp, tôi nhận về được 630.000 tệ.
Tôi giàu rồi.
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.