BÁN THÂN NHÂN NGƯ - Chap 4

Cập nhật lúc: 2025-12-05 11:12:24
Lượt xem: 116

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

05.

Chứng kiến sự biến cố kinh hoàng , A cha và A công xa bờ, căn bản kịp phản ứng. Đôi chân của nương cọ xát, rách toạc từng vệt máu, nhưng Người vẫn liều mạng nhào về phía .

Ta một lực mạnh mẽ kéo lê , nước biển từng chút một tràn miệng và mũi, khiến nghẹt thở. Tầm mắt cũng trở nên mờ ảo.

Ta c.h.ế.t! Ta Nhân Ngư thế!

Bản năng cầu sinh khiến nghiến chặt răng, phát sự hung hãn. Ta theo cánh tay đang kéo , c.ắ.n thật mạnh xuống.

Hắn buông, liền c.ắ.n càng sâu. Cắn hết miếng đến miếng khác, vị m.á.u tanh nồng lập tức tràn ngập khoang miệng , lẫn với hương thơm thoang thoảng của cá sống, vô cùng quái dị.

Cuối cùng, “Xì” một tiếng buông tay . Ta dùng hết sức bình sinh chạy vội lên bờ.

Trong lúc nguy cấp, giác quan của con đều khuếch đại vô hạn. Rõ ràng thấy động tĩnh phía cũng đang đuổi theo. Chỉ là đôi chân của linh hoạt cho lắm, bước một nhẹ một nặng, nhưng mỗi bước sải dường như đều lớn hơn một .

Ta sắp đuổi kịp !

Ngay bờ vực tuyệt vọng, biểu ca đột nhiên xuất hiện mặt , cứ như thể bơi từ một phía khác của biển lên, nắm chặt lấy tay , “Đi theo !”

Ta gần như chút do dự.

Huynh kéo chạy về phía bờ cát, sức lực mạnh mẽ vô cùng, chân dường như sóng biển và cát lún cản trở, chạy nhanh như bay.

Ta kịp nghĩ ngợi gì thêm. Mãi đến khi chạy một quãng xa, mới thở dốc gục xuống bên cạnh , kinh hãi về phía biển.

Tên Nhân Ngư dường như vì đuổi kịp, bỏ cuộc giữa chừng. Lúc , trong làn nước biển, về phía , khóe môi dần dần cong lên, cho đến khi kéo dài tận mang tai.

Miệng mấp máy đóng mở, như thể đang với : “Ta sẽ còn .”

Cuối cùng, đôi mắt cá quỷ dị nháy một cái về phía , cả hình bổ nhào biển cả, biến mất dấu vết.

Cả gia đình thất thểu trở về nhà. Suốt dọc đường, một ai thốt lời nào.

Mọi chuyện bày mắt họ. Đến nước , gì cũng vô dụng. Nhân Ngư chân, thể lên bờ, thì sẽ quấn lấy , c.h.ế.t thôi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ban-than-nhan-ngu/chap-4.html.]

Về đến nhà, nương lau nước mắt tự trách.

Trạm Én Đêm

Người kể , hôm qua khi Người đưa đồ cho đại thẩm hàng xóm, chỉ vài bước thì cho mê man bất tỉnh, giấu tảng đá ngầm bãi cát, che chắn kín mít.

Lúc Người mơ màng tỉnh , loáng thoáng thấy chúng đang tìm Người, nhưng Người thể dùng sức, chỉ đành trơ mắt . Đợi đến khi Người lấy sức lực, thì ở đó, kịp kéo .

A công vuốt râu, thở dài một , “Tên Nhân Ngư tâm trí của con , còn bày mưu tính kế, khó giải quyết, thật sự khó giải quyết lắm!”

Tâm trạng cả nhà đều suy sụp, nếu triệt để tiêu diệt tên Nhân Ngư , e rằng tất cả đều sẽ đường sống.

Lý thúc đến, thúc cà nhắc, bắp chân mất một mảng thịt nhỏ, vẫn còn đang rỉ máu. thúc kịp để tâm, tình hình khẩn cấp, thúc đến để truyền lời giúp Trưởng thôn, “Chuyện Nhân Ngư tấn công thôn lan khắp nơi , ít nhà gặp tai ương, ngay cả chân cũng thương. Trưởng thôn bảo gọi gia đình các cùng hội họp gấp!”

06.

Khi tới sân nhà Trưởng thôn, mới , chỉ riêng nhà , mà những nhà khác ít nhiều cũng Nhân Ngư rình rập và thương tích.

Nói cách khác, lượng Nhân Ngư lên bờ, e rằng là con nhỏ.

Trưởng thôn run rẩy lấy một cuốn cổ tịch ngả vàng, bên trong ghi chép ít câu chuyện về việc Nhân Ngư gây loạn.

Cứ mỗi ba trăm năm, Nhân Ngư sẽ lên bờ một , để báo thù cho sinh linh đáy biển. Chúng sẽ nhắm đầu tiên mà chúng thấy.

Sau khi mượn chân của một qua đường, chúng sẽ tìm đến thấy đầu tiên, cướp đôi chân của đó, biến hóa thành dung mạo của đó, trở thành một “ngư dân” thực thụ, ở bờ sinh sống.

Phương pháp duy nhất để xua đuổi chúng chính là bắt sống Nhân Ngư, nấu trong dầu sôi bãi biển suốt bảy bảy bốn mươi chín ngày. Mùi mỡ cá mà Nhân Ngư nấu chảy thể xua tan đồng loại của chúng.

Vài ngư dân lộ vẻ đành lòng. Trưởng thôn tiếp lời, rằng ngư dân chúng là sống nhờ biển, ăn nhờ biển, nếu đ.á.n.h cá, g.i.ế.c cá, chúng chỉ thể chịu đói, phận định là dây dưa dứt với Nhân Ngư. Lòng mềm yếu với Nhân Ngư chẳng qua là tự chuốc lấy diệt vong.

Ông đề nghị mỗi nhà cử vài nam đinh cùng bắt Nhân Ngư.

Phần lớn vẫn còn do dự, sợ hiểm nguy, đang suy tính liệu cách nào khác để giải quyết. nhóm vốn luôn ủng hộ Trưởng thôn đưa quyết định .

“Nếu xua đuổi Nhân Ngư, liệu bữa cơm năm nay của các nhà còn ăn nổi ?”

“Thằng bé nhà Thuận thúc mới Nhân Ngư mượn chân, trở thành phế nhân, các vị cũng vết xe đổ ?”

“Hãy nhân lúc đa Nhân Ngư chân, nếu bắt một con ở gần bãi đá ngầm, thì g.i.ế.c một con!”

Loading...