14
Người chuốc thuốc mê bắt, là do Nhu Nhu xúi giục.
Nhu Nhu cũng mời đến đồn cảnh sát uống , giẫm lên máy may phiên bản giới hạn Thanh minh.
Buổi tối.
Trần Thuật cũng trở về, mang theo bánh quẩy mới lò mua ở chỗ ông Vương.
“Chó cảnh sát nhỏ bá đạo đáng yêu?” ghế sô pha khoanh tay hỏi .
Trần Thuật thấy gọi biệt danh mạng của , cả như bỏng, đỏ từ cổ đến tai, sắp chín đến nơi .
“ là loại hèn hạ đến mức nào, mà bắt một bài luận mỗi ngày?
Anan
“Còn nữa, tiền thì đưa thẳng cho , ném hiệu ứng đặc biệt như , nền tảng rút một nửa ?!”
Trần Thuật mắng choáng váng, hình như ngờ để ý những chuyện .
Anh cầm bánh quẩy, lúng túng ở cửa: “Anh còn, đưa hết cho em.”
giật lấy bánh quẩy trong tay đặt lên bàn, tiện tay đè Trần Thuật xuống ghế sô pha.
“Nói .
“Từ khi nào?”
Anh sững sờ.
“Từ khi nào quen em? Sao điện thoại của em?” từ cao xuống.
Trần Thuật tay đang đè lên , yết hầu chuyển động: “Tiểu học.”
vỗ một cái n.g.ự.c : “Nói bậy!
“Chuyện nhỏ như , em nhớ.”
“Anh nhớ rõ.
“Trên vai trái của em một vết bớt, là lúc nhỏ em cho xem.”
Đừng , thật sự .
mà, lúc nhỏ bạo dạn như ?
“Lúc nhỏ gầy yếu, bắt nạt, lúc đó em cao hơn, đánh võ.
“Luôn… bảo vệ .”
Cốt truyện cũ rích.
nếu nhân vật chính là , thì cũng khá trai đấy.
“Em với , bảo cảnh sát, như sẽ ai dám bắt nạt nữa, cũng thể bảo vệ bảo vệ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/ban-do-nguoi-lon-toi-vo-duoc-anh-chong-canh-sat/chuong-14.html.]
“Tiếu Tiếu…”
“Sao ?”
“Em đừng sờ nữa, nóng.” Anh nhẹ giọng nhắc nhở .
lúc mới chú ý đến tay vẫn luôn sờ soạng .
“Ồ.” mặt , “Vậy điện thoại của em? Nhu Nhu đó quan hệ gì với ?”
“Số điện thoại, nhờ hỏi, nhưng mà đại học luôn huấn luyện, nhiều thời gian để ý đến em, còn nữa, cảnh sát, nên phiền em.
“Anh sẽ âm thầm quan sát em, nhưng biến thái.”
Biến thái thì , nhưng thì .
“Anh sợ em ở bên khác ?” chất vấn .
Trần Thuật cúi đầu: “Nếu em thích, thì vui vẻ là .”
Chậc.
“Nhu Nhu đó, là mà từng giúp đỡ lúc nhiệm vụ đây, cũng ngờ cô đeo bám .
“Hình nền điện thoại của là ảnh thẻ của em dán tường trường, lẽ cô thấy…
“Xin .”
hiểu , Nhu Nhu thật sự là kẻ ngốc.
Đối với một xa lạ như , cô cũng thật sự chịu chi tiền thuê chuốc thuốc mê .
Có tiền thì đốt .
“Còn chuyện ru ngủ thì ?” Nói đến chuyện thấy tức.
“Anh kèm cặp em.”
Thôi , tức nổi nữa.
Đột nhiên cảm thấy chỗ nào đó cọ xát khiến khó chịu, cúi đầu, một giây , mắt là một mảng ấm áp.
“Đừng .” Lòng bàn tay ấm áp của Trần Thuật che mắt .
Giọng khàn khàn, vẻ đau đớn.
mím môi: “Trần Thuật.”
“Hửm?”
“Em dạy cách thử.”
“Cái gì?”
nhân cơ hội gỡ tay , hôn lên môi .