Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/bach-nguyet-quang-du-vo-nat-van-la-bach-nguyet-quang/2.html.]
Lee Quynn
“Lúc đó chị thật , thật dịu dàng.” “ , năm đó chị vợ cũ mặc đồng phục học sinh, chạy qua nửa sân trường để ôm lấy nam chính ngã... vẫn quên cảnh đó.” “Nói thật, chị vợ cũ cũng từng là bạch nguyệt quang của .” Ký ức chôn vùi từ lâu khẽ rung lên, dường như trở những năm tháng đầu tiên khi cứu rỗi Hứa An. Anh mất cha , sống nhờ nhà chú thím độc ác, ngày nào cũng đ.á.n.h c.h.ử.i và hành hạ, lâu dần trở nên lạnh lùng, u ám, mang trong sự thù hận với thế giới. Còn , thiết lập ban đầu chỉ là bạn cùng bàn của . Những gì thể là ít. Suốt ba năm dốc hết tâm tư để sưởi ấm , nhưng cũng chỉ khiến thiện cảm của dành cho tăng vỏn vẹn mười lăm phần trăm. Sau khi kỳ thi đại học kết thúc, điểm của Hứa An đủ để trường đại học nhất trong truyện. đôi vợ chồng chú thím độc ác của vì giữ tiền học phí nên sửa nguyện vọng, ngăn cản thi đại học. Nửa đêm hệ thống khẩn cấp gọi dậy rằng Hứa An đang ý định tự sát,Khi đến nơi sân thượng. Năm đó, trong thế giới thật cũng chỉ mới mười chín tuổi. để thuyết phục một đang chớt từ bỏ ý định , cũng khiến một bẩm sinh cố chấp như Hứa An hiểu sự quý giá của sinh mệnh. chớt thật cần cái chớt, mà là cần tình yêu. Thế là lấy hết dũng khí, nhẹ nhàng nắm lấy vạt áo của : “Em thích , em chớt.” Ánh mắt Hứa An dừng hốc mắt đỏ hoe của , khựng một chút nhanh chóng dời : “Anh tin.” sốt ruột đến mức sắp : “Em thật sự thích mà.” Nói , nhón chân nhanh như chớp hôn lên môi một cái: “Lần tin chứ?” Trong lúc còn sững sờ, ôm chặt lấy , giọng run run pha chút nghẹn ngào: “Chỉ là nguyện vọng sửa thôi mà, chúng học một năm là . Em rảnh rỗi,em thể nuôi .” “Anh đây, đời là quan trọng nhất với em. Anh chớt em cũng sống nổi.” ở bên Hứa An suốt năm năm, cùng từ hai bàn tay trắng đến tương lai rực rỡ. Khi khó khăn nhất, chúng sống trong một căn phòng tầng hầm đến mười mét vuông, như hai con chim cút nhỏ dựa sát để sưởi ấm. Khi yêu ai đó, Hứa An sẽ trở nên ngoan. Anh kén ăn nên cố gắng học nấu ăn. Suốt bảy năm, mỗi bữa ăn đều do nấu cho . Ngày rời , đích nấu một bát mì cho . Anh ngoan ngoãn ăn xong, đến cuối cùng thì đôi mắt đỏ hoe. Anh dám cầu xin ở , cũng dám xin thêm vài năm nữa, chỉ nắm chặt vạt áo giọng khẩn cầu, hèn mọn như rơi xuống bụi đất: “Đợi , nhất định sẽ đến thế giới của em tìm em.” “Lâm Hoan Diệp, em đừng bỏ rơi , ?” “Được.” mỉm , lau nước mắt nơi khóe mắt : “Anh chăm chỉ việc, sớm đến đón em về nhé.” “Dù là khi nào, chỉ cần cần em, em nhất định sẽ tìm .” Hóa trị. c.ắ.n cánh tay nhiều mới ép bản ngoan ngoãn phối hợp. Tối nay Tô Ngọc trực đêm, cô lẽ ở giám sát bộ quá trình nhưng đến giữa chừng thì biến mất. “Nam chính thương em gái bảo bối thức đêm nên đến bệnh viện thăm cô , ngọt quá!” “Cảm giác như nam chính ngày càng để tâm đến cô , chẳng sắp thành đôi ?” “Cược nhé, là thành viên VIP, tối nay họ sẽ xác định mối quan hệ cho xem.” “Khoan , chẳng tối nay chị vợ cũ sẽ giúp nam chính giải thoát khỏi quá khứ ?” Không từ lúc nào . Trong mơ, sân thượng bảy năm ,Hứa An vẫn đó chờ đến. Thấy , mắt sáng lên, gần như do dự mà chạy về phía . tát một cái, khiến loạng choạng vài bước. Anh lau mặt, khóe môi vẫn nở nụ định giơ tay ôm : “Đánh bao nhiêu cũng , miễn là em .” “Hứa an, để cứu rỗi .” lạnh lùng ngắt lời: “Đã bảy năm , cũng cuộc sống của riêng , tại xoay quanh mãi?” Hứa An im, nụ dần tan biến, giọng khàn : “Em sẽ đợi ...” “Nói cũng thể đổi.” , giọng nhẹ mà dứt khoát: “ còn yêu nữa, cũng cứu nữa.” “Anh sống chớt thì liên quan gì đến ?” Cơn gió lạnh sân thượng khiến mắt cay xè. Hứa An cúi nắm chặt lấy tay , run rẩy: “Tại ?” “Em rõ ràng sẽ mà.” “Bây giờ mạnh mẽ, nhiều tiền, sẽ để em chịu ấm ức nữa.” “Chỉ cần em , thể cho em tất cả...” “Hứa An.” mỉm lạnh lùng ngắt lời, “ai với rằng cả đời con chỉ yêu một ?” đẩy nhạt: “Phải để thẳng mới hiểu ?” giật tỉnh dậy, trong bụng là cơn buồn nôn dữ dội. ấn chuông gọi y tá nhưng ai đến nên đành tự ngoài. Vừa mở cửa phòng thấy giọng mập mờ: “Anh rốt cuộc... thích em ?” sững , là giọng của Tô Ngọc. Cô đang níu vạt áo Hứa An, giọng khẽ mang theo chút uất ức: “Anh từ chối em nhiều .” “Em ... thích em mà.” Cô nghiêng đầu: “Rốt cuộc là vì thể quyết định ở bên em?” phiền họ, nhưng cơn buồn nôn dữ dội khiến khuỵu xuống đất, nôn khan trong túi. Nghe thấy động tĩnh đàn ông đầu , ánh mắt rơi lên .Màn hình tràn ngập bình luận: “Eo ơi ghê quá, em gái bảo bối là tìm hộ lý, thực là nôn trong nhà vệ sinh.” “Chị vợ cũ cố tình phá chuyện tình của họ ?” “Thời gian đúng là con d.a.o g.i.ế.c , trả cho chị vợ cũ xinh trong sáng năm nào !” “Với bộ dạng bệ rạc , nam chính nhận cô ?” còn sức để Hứa An nhận , chỉ thấy khẽ ngẩng đầu về phía lâu. “Cần giúp ?” Giọng thản nhiên, lạnh nhạt như đang xã giao. Thấy lắc đầu, bỏ hề do dự. Sau đó mấy hộ lý dọn dẹp, Tô Ngọc cũng . Cô tránh ánh mắt , cố : “Em tìm y tá nhưng thấy ai.” trơ lì đáp: “Vừa nãy đó là bạn trai em , Hai trông hợp đấy.” “Chưa .” Cô bĩu môi: “Mọi bạn gái cũ của còn xinh hơn em.” : “Cô xinh, em cũng xinh. Tự tin lên, gì so sánh cả.”