Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tiền vàng vốn dĩ hết, Ngô Hiển bảo Bạch Tuấn và Khánh Linh nhà kho tìm thêm may vẫn còn. Hiện giờ chỉ mới tạm trấn áp , hy vọng qua đêm nay. Thầy Phán lấy một tờ giấy màu vàng, vẽ vẽ cắt thành các mẫu nhỏ, phát cho mỗi một tờ bảo họ giữ bên ít nhất cũng bảo vệ đến sáng mai. Sau đó thầy Phán sẽ cố gắng rời biệt thự tìm một vài thứ chuẩn lễ. Gia Phúc quanh thấy Thường Quân , khỏi phòng thờ tìm cô. Chỉ là mấy ngày nay 3 bỏ mạng, sợ rằng sẽ chuyện xảy nữa.
Sau đấy thần Phán lễ trấn ám oán khi một nữa. Xong xuôi cũng 9 giờ tối, điện vẫn , thầy Phán bảo về phòng nghỉ ngơi, đêm nay nếu việc gì thì đừng ai ngoài. Hy vọng sẽ chuyện gì xảy .
Ngọc Lan trở về phòng, bước cô thấy một con trai cạnh giường lưng với . Cô giật , định hét lên nhưng chợt nhận đó là Gia Phúc:
- Sao ở trong phòng .- Cô tức giận chạy xem cô bạn Thường Quân của ?
- Cô về . Vậy để ý cô . về phòng đây.- Anh toan rời thì Ngọc Lan chặn .
- Anh rõ ràng nếu đừng hòng rời khỏi đây. hét lên đấy, đồ tra nam.
Gia Phúc đôi co cũng việc trở nên phức tạp nên ngán ngẩm đáp:
- tìm thấy cô ngất trong căn phòng tầng 3. Cái căn phòng cuối hành làng mà cái khóa cổ . Sau đó mới đưa cô về phòng.
- Ý là căn phòng bên trong từ lâu ai hả?
- Ui, ai , nhưng căn phòng đó trông khác biệt thật. Như là đồ ngày xửa ngày xưa .
Ngọc Lan thoáng chút giật , mặt cô tái mét.
- Anh ở đây cho , chút việc- Nói dí ghế, đó vội vàng chạy ngoài. Gia Phúc kịp phản ứng chỉ thụ động xuống ghế.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/ao-cuoi-do-tham/chuong-11.html.]
Một lúc , Ngọc Lan cùng Bình Nguyên và Khánh Linh, Bình Nguyên qua thoáng vẻ khó chịu nhưng nhanh kiểm soát cảm xúc.
Ngọc Lan kể là Gia Phúc thấy Thường Quân ngất trong căn phòng tầng 3.
- Căn phòng đó là của bà Bạch Lam.- Ngọc Lan giọng run.- Sau khi bà mất căn phòng đó dọn dẹp và đóng kín đấy bây giờ. Còn bộ hỷ phục màu đỏ mà Thường Quân mặc rõ ràng để trong căn phòng đó. Không hiểu tại bộ hỷ phục đó Thường Quân, còn hôm nay tại căn phòng đó mở. Em nhớ bà ngoại căn phòng đó phép mở nữa.
Cả 3 trai xong đều cảm thấy ớn lạnh.
- Gia Phúc, cũng cảm thấy gì đó ?- Bình Nguyên hỏi Gia Phúc.
- Thực khi thấy Thường Quân ở phòng thờ thấy kì lạ nên tìm. Sau đấy khi bước nhà chính, cảm thấy oán khí nào đó quẩn quanh, càng lên tầng càng cảm nhận rõ. Sau đó tìm đến căn phòng thì thấy Thường Quân sóng xoài nền nhà.
Bình Nguyên vội vàng qua tình hình của cô. Anh quá chủ quan, cứ nghĩ chỉ là cô mệt quá nên ngủ. Nhìn sắc mặt cô tái nhợt, trán bịn rịn mồi hôi. Anh vội lay cô, gọi tên cô, đó lấy cốc nước bàn hắt thẳng mặt. Thường Quân giật tỉnh giấc. Cả bốn cô thở phào nhẹ nhõm. Thường Quân mở mắt ngơ ngác ;
- Sao, ở hết đây?
Ngọn nến nhảy múa trong căn phòng ngủ 5 , Thường Quân đang kể những gì trả qua khi bước căn phòng khi giấc mơ tan biến khỏi ký ức của cô.
- Vậy nghĩ cái c.h.ế.t của bà Bạch Lam chắc hẳn vấn đề?- Ngọc Lan . – Như thể dược bí mật lẽ chỉ còn bà cố và ông Bạch Thâm. Năm đó xảy chuyện gì, nếu hỏi thẳng thì khó quá.
- Không cần hỏi hai đó ?- Bình Nguyên đáp.- Không hỏi sống thì hỏi chết.