Khi ở nhà đợi thử váy cưới  đặt may riêng mà Tô Duật chuẩn  cho ,  bất ngờ gặp Trần Anh. Cô  với tư cách là trợ lý của công ty thương hiệu váy cưới  đến giúp vận chuyển váy cưới, cô  cũng  ngạc nhiên khi thấy , ánh mắt  oán  hận.
Thật lòng mà , nếu   hôm nay cô  xuất hiện  mắt ,   suýt quên mất sự tồn tại của cô  . Hợp đồng chứng cứ Tô Duật đưa cho   đầy đủ, chuyện  cũng dần sáng tỏ, đơn thuần chỉ là một mối quan hệ thuê mướn. Tô Duật  với  rằng ngày diễn  bữa tiệc   cho  chuyển tiền thù lao  tài khoản của Trần Anh,  của cô  bây giờ vẫn đang  điều trị miễn phí tại bệnh viện tư nhân thuộc Tập đoàn họ Tô.
Hơn nữa, trong bốn năm  ở nước ngoài, Tô Duật và Trần Anh cũng  hề mờ ám như trong cuốn sách đó , chỉ là nữ chính vẫn yêu nam chính mà thôi.
Chiếc váy cưới  đặt may riêng  tà  rộng, xa hoa và nặng trịch, hơn nữa  chỉ  một bộ, cần  trợ lý giúp đỡ. Vốn dĩ là nữ quản lý vận chuyển váy cưới sẽ đến hỗ trợ, nhưng Trần Anh tự nguyện   giúp , quản lý thấy    gì nên đồng ý để Trần Anh ở  trong phòng.
Nâng váy  kéo khóa cũng   chuyện gì quá phức tạp.
"Ôn Thuần, cô tại   lừa !
Cô   là sẽ rời   mà! Đã  là sẽ  đến  phiền chúng !"
Trong phòng chỉ còn  hai chúng , Trần Anh mặt mũi vặn vẹo, lớn tiếng chất vấn .
  bình tĩnh, chỉ cảm thấy cô  đang chìm đắm trong ảo tưởng tự  tạo , hiện thực   ảo tưởng, cho nên cô  mới điên cuồng như .
 lên tiếng: " ,   hứa với cô."
"Vậy tại  cô vẫn  cút , tại   còn  kết hôn với A Duật!
Cô   tất cả , gia cảnh, học vấn, ngoại hình,  mà tại  ngay cả điều  cũng  cướp của !
Người kết hôn với    là !"
 cực kỳ cạn lời, cướp ư? Thật  thật đấy.
"Cô Trần,    sẽ   phiền hai , tiền đề là hai  yêu . ... cô chắc chắn   yêu cô ?"
Cô chắc chắn   yêu cô ? Câu  hình như Bà Tô  từng , ở tiệm  , khi  rời .
Bây giờ nghĩ ... chẳng lẽ Bà Tô vẫn luôn  Tô Duật  yêu Trần Anh ?
Vậy tại   bà   còn gọi  trở về?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/anh-trang-ngay-tro-gio/chuong-16.html.]
    thời gian để suy nghĩ kỹ, Trần Anh khi  thấy câu  đó cũng khựng  một giây  càng trở nên điên cuồng: "Sớm muộn gì chúng  cũng sẽ yêu !"
Cô  chỉ tay  : "Tất cả là vì sự xuất hiện của cô, chúng  mới   cơ hội. Ôn Thuần cô    c.h.ế.t !"
Nghe thấy lời nguyền rủa của cô ,  khó chịu nhíu mày, sợ cô  nhất thời mất lý trí   chuyện gì nguy hiểm, liền gọi điện thoại bảo   và họ đến.
"Cô Trần,   rời  bốn năm . Nếu hai   dấu hiệu yêu  thì Tô Duật   quả quyết kết hôn với  như , tình yêu chỉ là ảo tưởng của riêng cô mà thôi."
"Không thể nào!" Cô   tin.
"Những gì cô   đây về sự che chở và giúp đỡ của Tô Duật dành cho cô chẳng qua cũng chỉ là những điều khoản   rõ ràng trong hợp đồng, đó chỉ là tình đơn phương của cô. Cô  thời gian thì nên  khám não ..."
Dường như câu   của   kích thích cô , cô  giận dữ   như  dùng ánh mắt xé nát  . May mắn là trong phòng   vật nhọn nào  thể  hại .
 ngay giây tiếp theo, cô  điên cuồng lao tới xé rách chiếc váy cưới  mặt , những viên ngọc trai và kim cương đính bên ngoài váy cưới rơi rụng theo lực tác động, lớp ren thủ công bên  cũng hỏng hết. Sự điên cuồng của cô  khiến  ngây  .
Một nhóm  mở cửa bước ,  thở phào nhẹ nhõm.
Sợ c.h.ế.t khiếp.
Hậu quả của Trần Anh thế nào   , dù  cô  cũng chỉ là trợ lý nhỏ của thương hiệu váy cưới đó, tự ý xé rách váy cưới  gửi đến nhà khách VIP thì ít nhất cũng   sa thải và bồi thường.
   với Tô Duật, gần đây   mê tín, nhưng  đoán  chắc   .
19
Ngày cưới là một ngày nắng , dù là mùa thu nhưng hoàng hôn vẫn  lộng lẫy.
Hôn nhân là gì? Là nghi lễ  cử hành  lúc hoàng hôn, nên mới gọi là hôn...
Cũng mang ý nghĩa bầu bạn đến lúc xế chiều.
 yêu cầu hôn lễ  quá phô trương, nhưng vẫn  bài trí xa hoa. Trên thảm cỏ,  ánh hoàng hôn,  sự chứng kiến của   và bạn bè,  nắm tay bố chậm rãi bước về phía  đàn ông mắt  hoe đỏ đang  ở phía , hai bên thắp sáng những tràng pháo hoa rực rỡ chói mắt.
Bố  trao tay  cho ,  nắm chặt lấy,  ánh pháo hoa, chúng  cùng  hứa hẹn bầu bạn trọn đời.
-Hết-