Thông báo
MonkeyD đã mở lại tính năng “Donate”. Các team có thể vào mục “Thông tin” để chủ động bật hoặc tắt tính năng này.

Anh trai nhỏ - Chương 9 - “Cậu muốn uống sao?”

Cập nhật lúc: 2025-09-14 12:46:22
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Dường như con tim điều gì đó khẽ chạm .

Rớt nửa nhịp.

     

Tạ Liễu Liễu cúi xuống, nhẹ nhàng che lỗ tai .

Hình như nơi đó một cảm giác ngột ngạt, mỗi một cái chạm đều truyền đến tiếng vang trùng trùng điệp điệp.

Tay cô chạm gò má, chỉ cảm thấy xúc cảm nóng hổi.

Nhất định là do hôm nay thời tiết nóng bức, lẽ là do động tác khởi động quá nhanh, nên cô mới cảm giác bình thường thế .

Cô gái yên lặng cuộn bậc thang, lấy đôi tay gầy mảnh che lỗ tai, cúi đầu xuống. Đồng phục màu lam sạch sẽ tươi mát, mặc dù đây là quần áo nhỏ nhất, nhưng cũng vẻ rộng rãi. Một đoàn nho nhỏ, làn da trắng sáng như tuyết lộ ngoài, từ đằng xa giống như một con mèo nhỏ trắng tinh mềm mại.

Hình ảnh đó rơi mắt Hạc Lâm, khi đầu về phía cô thì cô lập tức cúi đầu.

Lúc nãy dọa ?

Hạc Lâm khỏi nghĩ.

Một đồng đội qua vỗ bả vai , hỏi: “Hạc Lâm, cái gì ? Người bên sắp dẫn bóng xông tới phía vòng rổ của chúng .”

Lúc Hạc Lâm mới thu hồi tầm mắt, nở nụ với đối phương, tiếp tục lao trận đấu.

...

Thời gian tiếp theo, Tạ Liễu Liễu cũng dám tiếp tục chằm chằm Hạc Lâm chơi bóng nữa.

Cô đến sân bóng chuyền tìm nữ sinh trong lớp cùng chơi bóng, tuy đánh , nhưng cô sẽ phản ứng như lúc nãy nữa. Mãi cho đến khi sắp tan học, mấy nữ sinh đến căn tin mua nước, lúc đến nơi tập hợp của lớp.

Trận đấu bóng rổ giữa lớp (1) và lớp trọng điểm tự nhiên còn kết thúc, ở phía xa thể thấy bảng tỉ 68:41 ở bên cạnh.

Lớp bọn họ 41 điểm.

Thầy thể dục quản những nam sinh chơi bóng , huýt còi báo hiệu tan học tự trở về phòng việc.

lúc bên tới 1 phút cuối cùng, một nam sinh nhảy lên ném bóng.

     

70:41, nam sinh lớp bọn họ đè bẹp.

Trận đấu kết thúc, mấy bạn nam bên lớp trọng điểm tự nhiên xuống từ sân bóng, nhộn nhịp, xem tâm tình tệ.

Bên cạnh sân bóng một cô gái trang điểm tinh xảo lên , cầm chai nước đưa cho Hạc Lâm ở phía nhóm . Không gì với Hạc Lâm, mà chỉ thấy Hạc Lâm ngẩng đầu cô một cái.

Nữ sinh đỏ mặt, trực tiếp nhét nước trong lòng .

Nam sinh xung quanh ồn ào, Hạc Lâm cúi đầu khẽ , đó kéo một nam sinh gần nhất qua, lấy áo lau mồ hôi bước xuống sân bóng.

Nam sinh to, : “Hạc Lâm, như lắm !”

Hạc Lâm : “Bảo trả cho , bảo uống , đừng suy nghĩ nhiều quá.”

Nam sinh hùng hổ vài câu, nhưng vẫn ngoan ngoãn dậy trả nước cho nữ sinh .

Sắc mặt nữ sinh lúng túng, gì cả.

Vốn dĩ chuyện đến đây xem như kết thúc, nhưng Hạc Lâm ngẩng đầu thấy Tạ Liễu Liễu cách đó xa, chân khẽ nhấc lên, bước tới về phía cô.

Tạ Liễu Liễu ngớ .

Không đợi cô phản ứng kịp, Hạc Lâm bên cạnh cô, hỏi thẳng vấn đề: “Tại lúc nãy bỏ ?”

Tạ Liễu Liễu lúng lúng túng, “Cái gì?”

“Chỗ đó.” Anh chỉ chỗ Tạ Liễu Liễu , : “Vốn dĩ đang ở chỗ đó xem bóng rổ, nhưng đó xem nữa. Là vì tớ đánh , tới?”

Tạ Liễu Liễu: “...”

Đương nhiên .

Anh đánh bao nhiêu, ngay cả ngoài như cô cũng .

Sao nghĩ như thế chứ?

Tạ Liễu Liễu thể để nguyên nhân thật sự khiến rời , tùy tiện bịa một lời dối: “Không … Lúc nãy bạn tớ gọi tớ, tụi tớ cùng mua nước.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/anh-trai-nho/chuong-9-cau-muon-uong-sao.html.]

Hạc Lâm , cúi đầu chai nước khoáng Di Bảo cô ôm trong ngực.

Chai nước mở , chỉ uống vài ngụm nhỏ.

Tạ Liễu Liễu thấy chằm chằm, nghĩ rằng đang khát nước, dù lúc nãy còn uống nước, nhiều mồ hôi như , nên cô giơ chai nước lên, ý hỏi: “Cậu uống ?”

Tạ Liễu Liễu sẽ nhận lấy.

Bởi vì lúc nãy còn từ chối nữ sinh , hơn nữa mới uống qua chai nước .

Cho nên hỏi như , chỉ là cho bầu khí quá lúng túng.

Không nghĩ tới Hạc Lâm khẽ nghiêng đầu, chân mày tuấn tú giãn , hề nghĩ ngời trả lời một câu:

“Muốn chứ.”

“...”

Tạ Liễu Liễu: ? ?

Sao giống trong suy nghĩ thế…

Mặc dù như , nhưng thì thể rút . Tạ Liễu Liễu đấu tranh lâu, vẫn đưa nước cho , cũng cẩn thận nhắc nhở: “… Tớ uống đấy.”

Hạc Lâm giống như thấy, vặn mở nắp chai, ngửa cổ lên đổ nước miệng. Mồ hôi trán trượt xuống từ chiếc cằm kiên nghị đến cái cổ thon dài, pha lẫn với mùi mồ hôi khi vận động, một làn nóng chợt ùa đến.

Tạ Liễu Liễu nghĩ tới chai nước mà mới uống qua.

Không rõ tại ,

Lỗ tai giấu lọn tóc nóng lên.

*

Cũng may một tuần chỉ một tiết thể dục.

Mấy ngày kế tiếp, tất cả đều trong giai đoạn học hành cao độ, ai thời gian nghĩ đến chuyện khác. Chủ nhật, Tạ Liễu Liễu theo ba trở về quê thăm bà ngoại, cũng gặp Hạc Lâm.

Buổi sáng thứ hai, Tạ Liễu Liễu đến trường như thường lệ.

Trước cổng hai học sinh trong hội kiểm tra, gặp nam sinh trêu chọc Hạc Lâm, mà đổi thành một nam một nữ khác.

Nữ sinh ở bên ăn mặc chỉnh tề, mái tóc dài xoăn, khi Tạ Liễu Liễu qua, đột nhiên cô ngăn : “Bạn , quy định trường chúng cho phép tự ý sửa đồng phục.”

Tạ Liễu Liễu dừng , kỳ quái liếc : “Tớ sửa đồng phục.”

Nữ sinh : “Đồng phục của quá nhỏ, đạt chuẩn.”

Tim Tạ Liễu Liễu đập mạnh và loạn nhịp. Khung xương của cô nhỏ nhắn xinh xắn, đồng phục lớn, đo bình thường mặc lên căn bản hợp.

Lúc trường học phát cho cô hai đồng phục nhỏ nhất, cô trông giống như một cái túi đón gió, rộng ngốc.

Sau , Tạ Liễu Liễu hết cách, mới giúp cô sửa hai bộ đồng phục ngắn lên một chút. Rồi mới miễn cưỡng .

Trước Tạ Liễu Liễu vẫn mặc như thế đến trường, căn bản việc gì, dù trong trường quá nhiều tự ý đổi đồng phục nên quản nổi. Hôm nay xảy chuyện gì, cô cứ khăng khăng ngăn cản cô.

Tạ Liễu Liễu giải thích: “Tớ chỉ cắt ngắn lên một chút, sửa…”

Đáng tiếc là nữ sinh trong hội học sinh chịu , nhất định đòi trừ điểm cô.

Chủ nhiệm lớp của Tạ Liễu Liễu vẫn là Trần Khải Đông lúc , đặc biệt quan tâm đến danh dự của lớp. Nếu như thầy chuyện , nhất định sẽ đối xử như , trừng phạt nghiêm khắc với cô.

Trong lúc Tạ Liễu Liễu đang phiền não, đột nhiên thấy tiếng thắng xe đạp quen thuộc đằng lưng, ngay đó chính là giọng của Hạc Lâm.

“Sao thế?”

Tạ Liễu Liễu đầu , đôi mắt trong suốt sẫm màu của Hạc Lâm.

Anh cũng mới đến trường, mặc áo khoác thu đông màu xanh đậm, giọng khàn khàn trầm thấp. Không do cảm mà sắc mặt lắm, nhưng vẫn cô chăm chú như cũ.

Đôi chân dài chống mặt đất, bóng của bao phủ bộ cô.

Tạ Liễu Liễu kể chuyện mới xảy cho .

Anh xong, gần như bất kỳ phản ứng gì, chỉ chau mày . Sau đó cởi áo khoác đồng phục xuống choàng Tạ Liễu Liễu, khẽ cúi xuống, kéo khóa áo khoác rộng rãi thật kín kẽ từ lên cho cô. Anh dậy, nữ sinh trong hội , thấp giọng hỏi:

“Như thế đạt yêu cầu ?”

Loading...