Ảnh Gia Đình - Chương 2

Cập nhật lúc: 2024-12-28 19:23:54
Lượt xem: 169

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/LZgPqoVWv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

03

 

Dù là cái tên Phán Nhi Phán Phán, ba nuôi đều cực kỳ ghét. 

 

Ông , ngay cả cũng chịu nuôi, dù ba ruột sinh con trai, thì nó cũng sẽ lo ma chay cho hai bọn họ. 

 

Ông còn , nhờ nên nuôi cần trải qua nỗi đau sinh đẻ, ông ba, chính là bảo bối của nhà họ Triệu. 

 

Ông đặt cho cái tên Triệu Gia Bảo. 

 

Biết nhát gan, ông cho một thanh kiếm gỗ nhỏ. 

 

“Sau ai dám ức h.i.ế.p con thì đánh nó cho ba!”

 

Đã nhiều năm sống trong cảnh bạo lực, ngược đãi, dám tay?

 

Sau Tết, ngoại trừ ba ruột , các công nhân lò gạch đều trở

 

Trong đó một công nhân mồm bẩn gọi là đứa nhỏ ngu, bộ dùng gạch đập

 

nắm chặt thanh kiếm, dọa tè quần. 

 

Ba nuôi một cước đạp bay đó. 

 

Sau vụ đó, ở mặt ngoài, ai gọi là đứa nhỏ ngu nữa. 

Tia Nắng Sau Mưa

 

ở phía , tất cả đều nhạo ba nuôi là đồ ngốc. 

 

Ba nuôi cảm thấy môi trường ở lò gạch thích hợp cho trưởng thành, liền dẫn về quê ở phía Bắc. 

 

Bà nội góa bụa hai mươi năm. 

 

Nuôi lớn hai con trai và ba cô con gái.

 

Sống một đời khốn khổ, bà nội cực kỳ trọng nam khinh nữ. 

 

nhảy dựng lên, tát mặt ba nuôi: “Triệu Kiến Quốc, đồ con rùa mày giỏi lắm! Đi một năm, sinh cho tao đứa cháu trai mập mạp thì thôi , còn dẫn một con nhóc hoang về cho tao.”

 

gầy gò, còn tới đầu vai ba nuôi. 

 

Ba nuôi nghiêng đầu , cái tát liền rơi

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/anh-gia-dinh/chuong-2.html.]

 

Chán ghét tràn từ bà nội sợ tè

 

Bà nội đáy quần ướt đẫm của , dáng vẻ ngơ ngác ngốc ngếch, bà ôm n.g.ự.c lảo đảo lùi về : “Con nhóc hoang còn là đồ ngốc nữa! Triệu Kiến Quốc, nó mày cố ý chọc tức tao !”

 

04

 

Bà nội tức đến đổ bệnh.

 

Xương cốt, cơ thể bà , ba nuôi việc bên ngoài nhiều năm, mãi chịu con, chính là vì chữa bệnh cho bà

 

chịu bệnh viện. 

 

Chú với ba cô dẫn bác sĩ về. 

 

mắng đuổi bác sĩ xong, liền ôm ngực, giường đất rên hừ hừ. 

 

Ba cô mắng ba nuôi một trận. 

 

Mắt ba nuôi đỏ hoe, nhưng nhất quyết bỏ

 

Cô lớn đưa đề nghị, nhà cô điều kiện nhất, dư sức cho một miếng ăn, để cô dẫn .

 

Bà nội mắng nước miếng văng tung tóe mặt cô lớn: “Bớt ỷ mấy đồng tiền bẩn ở đây, mày đắc ý cái quái gì! Năm đó bà già bệnh chỉ còn một cũng cần một đồng của mày! Con gái gả như bát nước hất ngoài! Chuyện của nhà họ Triệu tới phiên ba đứa mày khoa tay múa chân, cút hết cho tao!”

 

Ba cô giận đến trợn mắt, đặt bánh đào và trứng gà xuống bỏ về. 

 

Chú ngoại hình giống ba nuôi, nhưng gầy hơn ba nuôi một chút. 

 

Chú : “Anh cả, cũng cả nước đang thực hiện kế hoạch hóa gia đình, nhà chúng nghèo ăn còn đủ, chắc chắn tiền nộp phạt. Chẳng lẽ vì một con nhóc ngu, định sinh con ?”

 

Mẹ nuôi định lên tiếng. 

 

Ba nuôi liếc bà một cái, ông : “Đã nuôi Gia Bảo , thì con bé chính là con gái của .”

 

Chú giận đến bật , nhanh: “Anh đừng quên một câu , nuôi để dưỡng lão. Một ngày nào đó với chị dâu đều sẽ già , chẳng lẽ lúc hai trông cậy đứa nhóc chăm sóc cho hai ?”

 

Ba nuôi xoay cổ tay, : “ Người sống thể tự b-óp cổ ch-ết, khi già yếu, nhất định sẽ kiếm khoản tiền dưỡng lão cho Gia Bảo và chị dâu của em.”

 

Nghe ba nuôi , bà nội bật dậy, chỉ mũi ba nuôi mắng: “Triệu Kiến Quốc, mày đúng là ngang như đầu lừa! Được, mày nhận con nhóc là con gái, tao nhận mày là con trai! Kể từ hôm nay, nhà họ Triệu còn chút liên quan gì với Triệu Kiến Quốc mày! Căn nhà là của nhà họ Triệu, cả ổ ngu bọn mày cút cho tao!”

 

Loading...