Nàng ầm lên, kéo tay áo Giang Tự bắt đuổi con tiện nhân hổ là .
Đổi chỉ là tiếng mỉa của Giang phu nhân:
"Ngay cả khi cửa, mà đến một nữ tử trong hậu viện cũng dung . Lục tiểu thư học phép tắc từ ai ?"
Giang Tự chặn Lục Cẩn Nhàn đang đập cửa bỏ ngay tại cửa, ôm nàng thề:
"An An ơn cứu mạng với , thể hủy hoại danh tiếng và cuộc đời của nàng . thề, trong lòng chỉ nàng. Nếu vi phạm lời thề , sẽ c h ế t tử tế."
Ta cây thông đón khách, nhàn nhạt :
"Ngày khác lời thề ứng nghiệm, đừng là ."
Lục Cẩn Nhàn vẫn hài lòng, vô lý cãi:
"Nàng chỉ là tham phú quý. Có gì ghê gớm, nếu nàng cứu , chẳng lẽ thật sự sẽ c h ế t , chỉ là vài bông tuyết thôi, nghiêm trọng đến thế !"
Sắc mặt Giang Tự lập tức lạnh xuống.
Cảm giác bất lực và tuyệt vọng khi cận kề cái c h ế t, cả đời cũng thử nào nữa.
vì yêu nhất mà liều lâm nguy hiểm, đổi là sự cảm động mà là một câu nhẹ bẫng " nghiêm trọng đến thế ."
Trái tim như đ.â.m một nhát:
"Nàng vội vàng c h ế t đến ?"
"Nếu vì tấm da hồ ly của nàng, mạo hiểm đến tính mạng!"
"An An chỉ cứu thôi, nàng gì? Sao nàng thể bụng một chút chứ."
Giang Tự đầu chạm đến điểm yếu của Lục Cẩn Nhàn.
Từ đó, trở thành cái gai trong mắt nàng .
Còn nàng , từ lâu là cá trong lưới của .
___________
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/an-an-yeu-duoi/chuong-5.html.]
Để đấu với Lục Cẩn Nhàn, Giang Tự dẫn đến cửa hàng may chọn y phục cưới.
"Nhàn Nhi tuy sắp hủy hôn với nhưng thiệp cưới phát, ngày cưới đổi, thì nàng gả cho ."
Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️
Thế tử gia sắp thành , nàng dâu đổi thành .
Một bóng xanh bình phong khẽ run lên.
Ta cong môi, chân thành:
"Vậy thích kiểu y phục cưới nào? Long phụng trình tường bách hoa đua nở?"
Giang Tự nắm tay , nụ nhàn nhạt chứa đầy dịu dàng, nếu là diễn kịch, còn tưởng là yêu nhất chứ.
"Nàng mặc gì cũng thích."
"Vậy cái thì ? Giống với Lục tiểu thư , cũng thích nhỉ?"
"Hình như... hợp với lắm."
Giang Tự :
"Cứ cái , thấy vui."
Người bình phong nhịn nữa, xông ngoài, giật lấy khăn trùm đầu đỏ tay ném xuống đất:
"Tiện nhân, chỉ với xuất của ngươi, cũng phu nhân thế tử. Dùng đồ giống , ngươi xứng ?"
Ánh mắt thương hại xung quanh đổ dồn lên , khiến nụ mặt phần gượng gạo.
Chỉ đến khi nhận ánh mắt Giang Tự chỉ dừng Lục Cẩn Nhàn, quan tâm đến cảnh của , mới tiến lên một bước.
Cố ý lưng với những khác, chắn giữa hai , nhét cả khăn trùm đầu còn tay Lục Cẩn Nhàn:
"Thế tử gia và hôn sự, vốn dĩ là của , trả cho ."