Âm thầm đọc suy nghĩ - Chương 8
Cập nhật lúc: 2024-10-17 15:42:16
Lượt xem: 143
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Anh nữa, thậm chí đến tiếng lòng cũng chẳng lộ nửa câu.
20
và Tề Xuyên vẫn tiến triển gì.
Ngày hôm đó trở về, Tề Xuyên nhận một dự án gấp cần nước ngoài, khi nào mới trở về, khi chỉ để cho một câu: “Em ngoan ngoãn ở nhà, gì đợi về .”
Không ngờ chuyến của đến nửa tháng, thêm việc cũng bận việc ở công ty nên thỉnh thoảng mới liên lạc với , nội dung kiểu:
: [Anh ăn gì ?]
Tề Xuyên: [Ăn .]
: [Ngủ ?]
Tề Xuyên: [Chưa.]
: [Ờ.]
Tẻ nhạt và nhàm chán, cuộc trò chuyện chỉ để xác minh rằng đối phương vẫn còn sống.
Trong thời gian , nhờ sự giúp đỡ của Lục Hiểu, cuối cùng cũng nắm quyền quyết định cuối cùng tại đại hội cổ đông và khiến ba chính thức từ chức, cả đời sẽ bao giờ quên ánh mắt của ông khi đó, sốc đến mức ăn tươi nuốt sống .
Ông gọi văn phòng, bước , ông ném mạnh chiếc cốc bàn đến mặt , mảnh vỡ của chiếc cốc văng tung tóe cứa đứt da cánh tay , nhưng chẳng cảm giác gì.
Ông giận dữ chỉ thẳng mặt , mắng là thứ lòng lang sói và thốt nhiều lời khó khác, chỉ bình tĩnh đó ông, hề phản bác.
“Mày giống hệt mày, đều là thứ ích kỷ, cậy thế h.i.ế.p !”
Câu cuối cùng như hàng ngàn chiếc gai đ.â.m thẳng trái tim , nắm chặt nắm đ.ấ.m, run lên vì tức giận.
Ông thế nào cũng , nhưng ông tư cách chỉ trích .
Cơn tức giận cuộn trào trong lòng, mắt long lên ông trừng trừng hét lớn: “Ông im ! Nếu thì bây giờ ông chẳng là cái thá gì hết, tất cả những gì đều là vì lợi ích của tập đoàn Thẩm thị, nếu tâm huyết bao năm vất vả của ông ngoại sớm muộn gì cũng hủy hết trong tay ông!”
Ông sững sờ trong giây lát, chỉ thẳng ngừng mắng là đứa con bất hiếu, lóc kể lể rằng ông đóng góp bao nhiêu công sức cho tập đoàn Thẩm thị……
“Nếu ông thật sự năng lực, lúc đem vật hy sinh, gả cho Tề gia !” lạnh lùng hét lên, thốt lời , cánh cửa lưng đột nhiên mở . Lúc đầu , Tề Xuyên ở phía .
21
Anh chúng với vẻ mặt lạnh lùng, đầu mày đuôi mắt vài phần mệt mỏi, nhưng che giấu sự lạnh lẽo nơi đáy mắt.
Anh sải bước tới kéo tay , thấy vết thương cánh tay , cau mày, ngẩng đầu lên, lạnh lùng chằm chằm bố , giọng điệu đầy nhẫn nhịn: “Bố vợ, nể tình bố vẫn là bố của Tư Tư, con sẽ gì thêm, nhưng con hy vọng chuyện như hôm nay sẽ bao giờ xảy nữa.”
Nói xong, ôm rời , để bố sững sờ tại chỗ.
“Có đau ?” Anh nhẹ nhàng nâng tay lên, nhẹ giọng hỏi.
nghiến răng lắc đầu, lúc , nơi mềm mại nhất trong tim chạm , đáy mắt dần dần mờ ảo.
“Em ráng chịu chút xíu.” Anh lấy thuốc khử trùng từ hộp sơ cứu xe , cẩn thận xử lý vết thương cho , động tác nhẹ nhàng, còn thổi thổi vì sợ đau.
“Tề Xuyên…” Vừa gọi tên , nghẹn ngào.
Anh ngẩng đầu lên bắt gặp ánh mắt của .
Lúc , đang chìm đắm trong sự ấm áp dịu dàng, bèn vươn tay ôm lấy .
“Thình thịch—thình thịch.” trong lồng n.g.ự.c rắn chắc của , cảm nhận nhịp tim của , cảm giác thật an và ấm áp.
“Tư Tư…”
“Ừm?”
Thiết Mộc Lan
“Nếu em thực sự vui, chúng …” Anh ngập ngừng.
Lòng cũng cuộn trào, định tỏ tình với ……
“Anh .”
“Chúng ly hôn .”
22
như sét đánh đầu, buông , nghẹn ngào hỏi: “Tại chứ?” Ba chữ dường như tiêu hết sức lực của .
“Anh chỉ nghĩ cho em thôi.” Mắt đỏ dần lên.
Anh dối!
Trong lòng chắc chắn hề nghĩ !
tiếng lòng ? Sao thể nữa ?
Lúc , tai ù , tim như ngừng đập.
Có vẻ như… thể tiếng lòng của nữa .
Đầu óc trống rỗng, đẩy mạnh chạy về phía , phớt lờ tiếng gọi phía , chặn một chiếc xe , hốt hoảng bỏ chạy.
Suốt chặng đường, cố kìm nước mắt, đến khi mở cửa nhà mới dám thoải mái lớn.
Tại chứ? Sao chuyện thành thế ?
uống rượu suốt đêm, cố dùng rượu bản tê dại, đến khi đầu đau đến thể nhấc nổi mới ngủ , ngủ suốt một ngày một đêm, đến khi bấm chuông cửa nhà .
định mặc kệ quan tâm, nhưng chuông cửa cứ reo mãi, cái đầu vốn đau của như nổ tung.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/am-tham-doc-suy-nghi/chuong-8.html.]
bò dậy khỏi phòng phòng khách, bật màn hình chuông cửa lên thì thấy khuôn mặt thở hổn hển của Tề Xuyên.
Đáy lòng bắt đầu hoảng loạn trong vô thức, đến để đưa cho bản thỏa thuận ly hôn.
Sau một hồi lâu đấu tranh tư tưởng, mở cửa , kịp thấy phản ứng thế nào thì dùng một lực lớn kéo lòng, như khảm nạm cơ thể .
“Xin , xin em, nên như .” Giọng run rẩy, khiến trái tim rung động.
Chóp mũi cay xè, những giọt nước mắt vốn đè nén nay trào như đê vỡ.
“Lục Hiểu hết với , là do hiểu lầm, sợ em ở bên sẽ hạnh phúc, cho nên mới để em rời , nhưng bây giờ hết , sẽ bao giờ buông tay em nữa .”
uống rượu suốt đêm, cố dùng rượu bản tê dại, đến khi đầu đau đến thể nhấc nổi mới ngủ , ngủ suốt một ngày một đêm, đến khi bấm chuông cửa nhà .
định mặc kệ quan tâm, nhưng chuông cửa cứ reo mãi, cái đầu vốn đau của như nổ tung.
bò dậy khỏi phòng phòng khách, bật màn hình chuông cửa lên thì thấy khuôn mặt thở hổn hển của Tề Xuyên.
Đáy lòng bắt đầu hoảng loạn trong vô thức, đến để đưa cho bản thỏa thuận ly hôn.
Sau một hồi lâu đấu tranh tư tưởng, mở cửa , kịp thấy phản ứng thế nào thì dùng một lực lớn kéo lòng, như khảm nạm cơ thể .
“Xin , xin em, nên như .” Giọng run rẩy, khiến trái tim rung động.
Chóp mũi cay xè, những giọt nước mắt vốn đè nén nay trào như đê vỡ.
“Lục Hiểu hết với , là do hiểu lầm, sợ em ở bên sẽ hạnh phúc, cho nên mới để em rời , nhưng bây giờ hết , sẽ bao giờ buông tay em nữa .”
“Anh xin , Tư Tư.”
“Em thể cho thêm một cơ hội nữa ?”
nước mắt, trái tim nhảy múa trong lồng ngực, cơ thể run rẩy thể kiểm soát, cảm nhận cảm xúc của , nhẹ nhàng buông , dùng hai tay ôm lấy mặt , dùng đầu ngón tay nhẹ nhàng lau nước mắt cho : “Anh yêu em.”
Trái tim lỡ nhịp, tai ù , đầu óc hỗn loạn, khẽ mở miệng nhưng những lời nghẹn ứ trong cổ họng.
Đôi mắt lấp lánh, cúi đầu hôn , mơ hồ : “Anh yêu em.”
ôm lấy cổ , nhiệt tình đáp .
Em cũng yêu , nhiều.
23
[Lông mi của bà xã dài ghê, quá.]
[Á, dáng bà xã khi ngủ dễ thương thế , mãi thôi.]
[Cuối cùng cũng thể ôm bà xã ngủ , thơm mềm, thiệt là thoải mái.]
Tiếng ồn bên tai tỉnh giấc, mở mắt thấy nụ rạng rỡ của Tề Xuyên.
Anh âu yếm cọ cọ má : “Dậy , em đói ?”
[Tối qua bà xã vất vả quá, bồi bổ cho cô mới .]
Mặt lập tức đỏ bừng, nóng bốc khói, đột nhiên nhận — rằng thể thấy tiếng lòng của ! Thế là thế nào nhỉ?
[Bà xã sốt ? Sao mặt đỏ như nhỉ?]
Giây tiếp theo, một bàn tay lành lạnh chạm trán .
“Em sốt.” Nói xong, ngượng ngùng chui trong chăn, che mặt dám .
[Hahaha ~ Thì là hổ!] Không ngờ giây tiếp theo cũng co chui theo chăn, ôm lấy , trêu: “Lúc em đỏ mặt trông thật dễ thương.” Nói xong liền sáp gần hôn……
Người trong nhà ai mà , một khi lớp giấy dán cửa sổ rách sẽ thể kiểm soát nữa…
Tái bút:
Vào một chiều hoàng hôn nọ, và Tề Xuyên nắm tay dạo trong công viên, đột nhiên nhớ tới một câu mà từng , liền hỏi: “Anh , hồi đại học em hả?”
Anh mỉm giả vờ thần bí: “Nói đúng hơn là từ khi vớt em lên bờ thì thể quên em nữa.”
ngạc nhiên , hóa từ đó đến nay bao giờ quên !
“Hôm đó chỉ là cứu em, mà thực em cũng cứu vớt cuộc đời .”
dừng với vẻ nghi ngờ, ý gì chứ?
Ngày hôm đó, vì cứu một bé rơi xuống nước mà chân chuột rút, chìm xuống đáy nước, đúng lúc sắp cận kề cái c.h.ế.t thì Tề Xuyên xuất hiện. cứu lên bờ liền bỏ , chỉ để một câu: “Không cần cảm ơn ”.
Lúc đó nghĩ là do dây dưa nhiều với nên cũng phiền nữa.
Anh với rằng sợ nước vì khi còn nhỏ thấy c.h.ế.t đuối mặt , nhưng sự nghĩa hiệp chút do dự của cho dũng khí, vì mới ngần ngại nhảy xuống cứu , sắp chìm xuống đáy, khoảnh khắc , chỉ cứu mà còn tự cứu lấy trái tim của chính .
Sau lên đại học, chỉ thoáng qua nhận , nhưng hiểu lầm mối quan hệ của với Lục Hiểu, nên dám phiền , mà lúc đó Lư Khả cùng cũng ít tin đồn, thật chỉ là đối tác ăn của , vì việc kinh doanh mà hai thường xuyên qua , đôi bên hề tình cảm mập mờ gì.
“Sau sắp kết hôn mới là em thì vui, liền lập tức xin ông nội đồng ý cuộc hôn nhân , nhưng nhận em hề vui vẻ, lẽ em vẫn quên trong lòng, nên vẫn luôn đối xử lạnh nhạt với em, luôn tôn trọng quyết định của em.”
Lòng thắt , sự hiểu lầm thực sự kéo dài quá lâu.
Hóa chúng đều đặt đối phương một vị trí vô cùng quan trọng trong tim , nhưng mệnh trêu đùa, ai đủ dũng khí để bước thêm một bước, may mắn , giờ đây hiểu lầm cũng giải quyết .
ôm : “Từ giờ trở chúng sẽ thôi.”
Anh mỉm xoa đuôi tóc : “Đương nhiên .”