Ai Nói JJ Không Ưa Nhau - Chương 1: Bạn thân yêu, bạn chí cốt của tao…

Cập nhật lúc: 2025-11-28 06:44:27
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Lại đến cùng nữa ? Trời ơi, đôi bạn , đôi bạn chí cốt của đây .” Một giọng trêu chọc vang lên ngay khi Jinn và Jay đẩy hai cánh cửa lớn ở hai phía đối diện bước lớp học. Phòng học rộng , quá lớn cũng hẹp. Sinh viên bắt đầu lác đác , và tất nhiên, ánh mắt đều đổ dồn về hai trai mới đến.

“Bạn yêu của tao, bạn chí cốt của tao ơi, tao mà thèm chung với nó . Tao chỉ đang đường về chỗ của thôi,” Jinn đáp bạn , rẽ sang bên — vị trí quen thuộc của buồn liếc đang sang bên trái.

Thấy ? Ngay cả trong lớp, họ cũng ở hai đầu. Nhìn là … hai “thương ” lắm luôn!

“Khỉ thật, thể tin nổi,” Van lẩm bẩm, gật đầu với Jay .

Cậu vòng tay ôm cổ Jinn một cách thiết. Dù cả hai ưa mặt, họ bao giờ bắt khác ghét đối phương theo. Cuộc chiến , từ đầu đến cuối, luôn chỉ thuộc về hai họ, kéo ai đồng minh.

“Cái thằng đúng là phiền c.h.ế.t .” Jinn đưa tay vuốt mái tóc nâu ánh xanh của . Chỉ một động tác nhỏ thôi mà khiến ít nữ sinh — và cả vài nam sinh — trong lớp khẽ mím môi, tin nổi cảnh tượng mắt.

Jinn là kiểu trai mà ai còn đôi mắt thì chắc chắn thể phản bác. Nếu bảng xếp hạng “mỹ nam đại học”, vị trí một chắc chắn thuộc về . Khuôn mặt Jinn sắc nét nhưng hề dữ, đôi mày rậm dáng , sống mũi cao hơn khối , còn đôi môi mỏng lúc nào cũng cong lên thành nụ nghịch ngợm – thương hiệu riêng của Jinn.

Đôi mắt sắc bén, long lanh mang nét quyến rũ lả lơi, nóng bỏng đến mức chỉ cần một thốt lên: “Thằng đúng là đồ gian.” Không cần ai khẳng định, chỉ mắt là — cái độ gian trá của lộ rõ đến mức chẳng thể che giấu.

điều khiến Jinn nổi bật hơn nữa là chiều cao hơn 1m84. Thân hình săn chắc, cơ bắp gọn gàng vặn — nhiều quá cũng ít quá — kiểu một trai trẻ chăm sóc bản .

“Haha, thôi bỏ . chuyện đó… mày đúng ? Ổn chứ?” Van ghé sát và thì thầm bên tai Jinn, để ai trong lớp thấy. Dù thật Van nghĩ chắc ai cũng cả — chuyện đầu. Và lẽ cũng cuối. Cậu nhẹ nhàng vỗ vai Jinn, như để an ủi và giúp bạn quen dần với nó.

“Biết chứ. Không thì tao khó chịu như ? Sáng giờ chạm mặt nó , còn thấy nó dắt một thằng ăn nữa. là thứ rác rưởi.” Jinn liếc sang Jay, ngay lập tức bĩu môi khi đối phương , lườm một cái qua .

“Thông hai đứa bây giống quá trời. Mà Jay trông hiền hơn, mày hiểu ý tao chứ?”

“Tao vốn kiểu . Vậy còn hơn. Trước đây nó còn gay cơ. Từ lúc tao come-out thì nó cũng come-out theo, còn tranh luôn một thằng với tao. Như thì bạn kiểu gì ?” Jinn nghiến răng, giơ ngón giữa về phía đang ở đầu bên . Chỉ cần mặt tên đó thôi là ngứa tay đ.ấ.m !

“Ê, mày cũng . Hai đứa tụi mày cái gì cũng cạnh tranh. Chỉ điều… mày thiệt vì mày bộc lộ hết ngoài. Còn Jay thì kiểu thằng tệ hại trầm lặng,” Van lắc đầu, nhưng vẫn giấu vẻ vui vẻ.

Trong mắt ngoài, Jay lúc nào cũng là một trai trẻ điển trai: cao ráo, chân dài, dáng vẻ sáng sủa. Trên gương mặt luôn nở một nụ ấm áp, lời lễ độ, thái độ thiện khiến ai cũng thấy dễ gần.

với những thật sự quen hoặc ở cạnh đủ lâu, họ đều hiểu rõ — bản chất của Jay và Jinn chẳng khác là mấy. Điều duy nhất khác biệt chính là cách họ biểu lộ ngoài.

Thực tế thì… chẳng ai hơn ai. Nghĩ mà thấy tội cho mấy trai nhỏ xíu ngoài ! Một dùng vẻ chân thành và thẳng thắn vũ khí, nhưng thực cái “chân thành” đó cũng chẳng thật lòng. Người còn thì dùng mánh khóe, khoác lên bộ mặt dễ gần để dụ dỗ con mồi… cuối cùng vẫn khiến đối phương thất bại t.h.ả.m hại.

“Tao từng thấy nó nghiêm túc quen ai cả. Toàn kiểu tán tỉnh qua đường thôi.”

Jinn dạng gì, nhưng rõ ràng. Nếu ai, sẽ ranh giới đến . Có chuyện với tận mấy tháng trời, dù cuối cùng vẫn chẳng đến . bao giờ là kiểu nhẹ nhàng tiếp cận, đạt thứ lẳng lặng rút lui như ai .

Hừ! Tự chọn thì tự chịu thôi!

“Đó, nên tao mới bảo hai bọn mày y chang . Ai cũng tệ như cả. Ha!” Ở vị trí ngoài, thể đồng cảm cho ? Hai chẳng khác gì , chỉ là mỗi xem xem ai tay mà thôi.

“Nhảm! Rõ ràng tao hơn nó. Thôi kệ, tao chẳng bận tâm nữa.”

Jinn lười so đo thêm, sợ bản khó chịu. Từ tiểu học đến đại học, họ đấu suốt bao năm trời . Không quen mới là lạ!

“Mày chuyện gì ? Hôm nay cứ liếc Jinn suốt. Sao? Lại định kiếm chuyện với nó nữa ?”

“Tao chỉ thôi. Mà mỗi tao phiền nó, chẳng đều do nó gây chuyện ?”

Jay mặt , tránh ánh mắt của đang giơ ngón giữa về phía , tỉnh bơ như chẳng gì xảy . Hừm… nếu tính cho kỹ, hình như Jinn “khen đểu” ít thì ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/ai-noi-jj-khong-ua-nhau/chuong-1-ban-than-yeu-ban-chi-cot-cua-tao.html.]

“Mày đúng là đồ tệ thật đấy. Gặp khác chắc họ tin ngay. xin nhé, tao tin. Vì suốt bao năm qua, bảy mươi phần trăm thời gian mày gây chuyện. Như bé Beam mà Jinn đang theo đuổi, mày cũng từng lôi ăn còn gì. Thế mà còn bảo chọc tức ai?”

Farm lắc đầu bất lực thằng bạn lúc nào cũng thích ganh đua với khác. Hai đứa nó y chang . Chẳng ai hơn ai, nên đời nào thiên vị.

“Thì em chọn tao, tao đây?” Jay nhún vai, tỏ vẻ chẳng quan tâm.

Gương mặt điển trai, mềm mại hơn đa đàn ông, thoắt cái hiện lên nụ gian nhẹ biến mất như từng tồn tại.

Jay là con lai. Mẹ lai Thái – Anh, còn bố là lai Thái – Mỹ. Kết quả là thừa hưởng kha khá nét từ cả hai bên, và khi cộng thì… nổi bật là chuyện tránh khỏi.

Tóc và chân mày đen tuyền. Đôi mắt , ngọt, là thứ thừa hưởng từ . Con ngươi nâu sáng hơn khác một chút. Hàng mi dài cong càng khiến đôi mắt trở nên cuốn hút. Ai cũng dễ hút ánh . Sống mũi cao thẳng, môi mỏng , đường nét gương mặt sắc sảo nhưng khi kết hợp hề tạo vẻ lạnh lùng — ngược , trông lịch thiệp, dịu dàng, nụ ấm áp, đôi mắt dễ khiến khác gần… dù bản chất thật thì ngược .

Jay cao một mét tám mươi chín—chiều cao mà cực kỳ tự hào. Dù , cũng lập tức trở thành tâm điểm. Và điều quan trọng hơn nữa: cao hơn Jinn đúng năm centimet. Không hơn kém. Cơ thể con lai cao lớn với những đường cơ săn như mẫu tạp chí nổi tiếng khiến Jay trở thành hình mẫu lý tưởng trong mắt nhiều .

Đấy, tổng thể thì rõ ràng vẫn hơn cái tên giơ ngón giữa chứ. Hừ!

Jay vô tình sang đang ở phía đối diện. Trong đầu thoáng hiện lên giấc mơ rời rạc của đêm qua khiến khẽ cau mày. Cậu hiểu mơ về một mà bản chẳng hề ưa nổi — cái tên lùn tịt đó? Chưa kể, trong mơ Jinn của hiện tại. Đó là một Jinn trưởng thành hơn, ít gây bực hơn… một Jinn quen thuộc xa lạ theo cách kỳ quặc.

Chính vì hôm nay Jay cứ liên tục liếc đối phương, dù chẳng nhớ chi tiết nào ngoài gương mặt. lạ , giấc mơ để trong lòng một cảm giác bất thường, khó gọi tên — mà rõ ràng nó chỉ là một giấc mơ thôi mà.

Thật kỳ lạ.

“Thế rốt cuộc là ? Mày vẫn kiểu ăn thôi, hẹn hò t.ử tế như khi đúng ? Nói thật , mày thích thật chỉ vì Jinn thích nên mày mới giành?”

Farm hỏi điều tò mò bấy lâu. Cậu để ý thấy hễ Jay “cướp” Jinn đang tán tự tay cua ai đó, thì kết cục cũng giống — họ chỉ ở bên Jay một thời gian ngắn biến mất. Một chu kỳ lặp mãi. Lúc thì Jay giành, lúc thì . cái cách Jay khiến Farm cảm giác Jay chẳng thực sự … mà giống như đang nhiệm vụ cho xong .

“…Tao cũng chẳng . Chỉ là gu của Jinn lúc nào cũng thú vị hơn cái bọn ngoài ,” Jay bật khi thấy Farm đảo tròn mắt. Chính Jay cũng chẳng gì. Cậu thích cạnh tranh với Jinn trong thứ — từ học hành cho tới… con .

Jay đam mê đặc biệt nào. Thứ gì giỏi, đều giỏi. Cậu từng nghĩ lớn lên sẽ gì, vì cuộc sống lúc nào cũng bằng phẳng. Bố nuôi nấng, nấy, chẳng ai ép buộc.

Mẹ , Jenny, là nhiếp ảnh gia nổi tiếng, đến giờ vẫn còn hoạt động.

Bố , V, từng là mẫu lừng danh, giờ mở nhà hàng riêng và thành công.

Anh trai , Vince, đang du học ngành ẩm thực ở Mỹ.

Còn Jay thì chọn học thiết kế thời trang — một ngành mà đây từng nghĩ đến. vì Jinn chọn học ngành , Jay liền thấy… ừ thì cạnh tranh với cũng vui. Thế thôi.

Mẹ của Jinn là nhà thiết kế khá nổi tiếng và cũng là bạn của Jay, nên việc chọn học ngành chẳng gì ngạc nhiên.

Điều kỳ lạ là: dù quen từ năm bảy tuổi, họ chẳng bao giờ hòa thuận như lớn mong đợi. Gặp là cãi, cơ hội là ganh đua, chuyện gì cũng lôi so đo. Có thể , họ “đập đầu” từ nhỏ đến lớn. Dần dà, Jay quen với chuyện luôn bám theo Jinn, những việc mà Jinn chỉ để… đấu cho bằng , dù chuyện lớn chuyện vặt.

Cũng vui mà, đúng ?

“Mày đúng là ác thật,” Farm thở dài. Nếu hợp tính nhất với Jay thì chắc cao chạy xa bay cho . Cái kiểu tâm cơ … đáng sợ thật.

“Bình thường thôi. Nó cũng mà, tao.”

Jay chẳng bận tâm. Cậu từng nghĩ bản . Thậm chí, nếu chỉ tán tỉnh vài câu mà đối phương chịu hợp tác, điều đó còn cho Jinn — đỡ mất thời gian hẹn hò, đỡ phiền phức. Giúp nhận ai thật lòng với . Quá là ích.

Nếu Jinn Jay đang nghĩ như sẽ giơ ngón giữa nữa - sẽ cắm cả cái ngón đó mặt Jay cho đến khi đổ máu.

“Ờ, chuyện của mày mà.” Farm cũng mặc kệ. Cậu nên học theo Van mà chấp nhận thôi. Có xen thì cũng chẳng thể ngăn cản hai tên . Chúng nó ganh đua với từ khi còn nhớ nổi mặt . Thôi kệ. Cứ để tụi nó cạnh tranh cả đời. Như ít chúng nó còn bận… và gây phiền cho khác!

Loading...