Gương mặt bé gái lộ rõ vẻ sợ hãi, giọng đứt quãng:
“Con… con … Trước đây nhiều chị lắm.
“Có giữ trong phủ, bán … nhưng phần lớn đều biến mất …”
“Biến mất” – chính là đám quyền quý chơi đùa đến chết.
Ta từng Trường Tín Vương buôn bán thiếu nữ, nhưng bao giờ họ chịu những gì.
Cho đến giờ phút , linh hồn lạnh giá mờ nhạt của cũng run rẩy thôi.
16
A Nương một kế hoạch sơ khởi.
Bà hỏi cô bé rằng thế nào mới thể gặp những cô gái rời khỏi địa lao.
Cô bé , Trường Tín Vương thường sai các chị xuống đây dạy các bé cách hầu hạ .
Trong đó, một sủng ái nhất, tên là Yến Nương, Trường Tín Vương nạp .
A Nương nghĩ cách để gặp Yến Nương.
Tới khi gặp, mới Yến Nương thực còn nhỏ hơn tới năm tuổi.
Hii cả nhà iu 💖
Đọc xong thì cho tui xin vài "cmt" review nhé ạ 🌻
Follow Fanpage FB: "Dung Dăng Dung Dẻ" để cập nhật thông tin truyện mới nhé :3
Thân hình nàng gầy guộc, yếu ớt như cọng cỏ, bên trong cổ tay và cổ áo thấp thoáng vết bầm tím.
Thấy dáng vẻ , A Nương nghẹn lời nổi một câu.
Thế là bà , một giỏ bánh nhân đầy ắp:
“Bánh nhân hành và thịt lợn, món con gái thích nhất.”
Yến Nương “tí tách tí tách” rơi lệ, ăn ngấu nghiến bánh nhân.
Rất nhanh, nàng và A Nương đạt sự đồng lòng.
Trên gương mặt gầy yếu xanh xao hiện lên hận thù quyết liệt khắc cốt ghi tâm:
“Thà tay còn hơn là c.h.ế.t trong tay !”
Không lâu đó, chính là tiết Trường Chí.
Đông chí thì tế trời ở Viên Khâu, hạ chí thì tế đất ở Phương Trạch.
Ở Đại Ngụy, tiết Trường Chí là ngày dâng lịch tế trời, xem tượng đoán niên.
Trong cung tổ chức yến tiệc triều bái, còn dân gian thì chúc lễ lẫn .
Ngay cả nô tỳ và gia nhân cũng nghỉ mấy ngày để về quê thăm .
Vì , hầu bên cạnh Trường Tín Vương giảm quá nửa.
Sau khi dự tế lễ và yến tiệc trong cung xong, bắt đầu những ngày hoang dâm phóng túng, đêm đêm say sưa tiệc rượu.
Và kế hoạch của A Nương đơn giản mà hiệu quả.
Đêm đông chí lạnh lẽo , bà nhà củi, nữa châm lửa.
17
Đám thị vệ bên cạnh Trường Tín Vương hoảng hốt chạy tới nơi hỏa hoạn.
Còn A Nương thì ngược dòng , bước từ bóng tối tiến về nơi ở sáng rực đèn đuốc của Trường Tín Vương.
Bà lặng lẽ lẻn trong các, thấy cảnh tượng mắt.
Các cô gái tháo một sợi dây trang trí lụa mảnh, xoắn thành thòng lọng.
Nhân lúc Trường Tín Vương say rượu, họ choàng dây qua cổ , cùng kéo mạnh.
Trường Tín Vương bừng tỉnh khỏi cơn mộng mê hoang, đang định hét lên thì lập tức một nhét giẻ miệng.
Thân thể béo phì của vùng vẫy dữ dội.
Các cô gái dùng khăn lụa vàng phủ lên mặt , đè chặt lấy thể, giữ tay chân cho động đậy.
Có hô lên:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/a-nuong/6.html.]
“Siết cổ , đừng buông tay!”
Không buông tay!
Họ buộc thêm một nút thắt nữa, nhưng thế nào cũng thể siết c.h.ế.t .
Yến Nương rút cây trâm đầu xuống, đ.â.m loạn xạ Trường Tín Vương.
Một cô bé sợ hãi quá.
Cô buông tay, lùi :
“Hắn dòng m.á.u hoàng tộc… nên cũng chân long hộ , thể chết?”
Cô bé run rẩy lùi , gần như ngã nhào, đúng lúc va A Nương đang vội vã tới.
A Nương đỡ lấy cô, dịu dàng an ủi:
“Con ngoan, đừng sợ.
“Các con còn nhỏ, sức yếu, buộc dây sai thành nút chết.
“Đừng sợ, đừng sợ, để g.i.ế.c .”
A Nương bước lên, vén tấm khăn vàng mặt Trường Tín Vương.
Bà mỉm , thẳng mắt :
“Con gái , tên là Dương Thiện Bảo.”
Trong đôi mắt trợn trừng của Trường Tín Vương đầy rẫy khiếp đảm.
A Nương tiếp tục :
“Ta tên là Dương Trinh Nữ, đến để g.i.ế.c ngươi.”
Bà rút con d.a.o chặt thịt từ lưng, c.h.é.m thẳng xuống!
Nét mặt khiếp sợ của Trường Tín Vương đông cứng vĩnh viễn.
18
A Nương sớm sắp xếp đường lui cho các cô gái.
Bà nhờ một thương nhân đồng hương giúp đưa họ rời khỏi kinh thành, còn cho họ một khoản tiền vốn lập nghiệp.
Còn bản bà, thì lặng lẽ bên xác Trường Tín Vương, chờ tới phát hiện.
“Trường Tín Vương, là giết.”
Trước những mũi thương và lưỡi kiếm giơ , bà chỉ .
A Nương đưa ngục.
Trong ngục, Lộ Đình đối diện bà, thở dài:
“Bà quá gấp gáp. Nếu thể lấy chứng cứ mưu phản…”
“Ta đợi .” – A Nương ngắt lời.
“Ta là nóng tính, con gái cũng .
“Kẻ thù chết, sợ nó lòng đất cũng yên nghỉ.”
Cùng lúc đó, tội trạng buôn bán và ngược đãi thiếu nữ của Trường Tín Vương cuối cùng cũng phơi bày.
Tính luôn cả lũ môi giới trướng , đến hàng ngàn thiếu nữ hại.
Người mới bàng hoàng nhận , gốc cây đại thụ mang tên Trường Tín Vương phủ, sớm mục nát thối rữa.
Triều đình vì việc mà cãi đỏ mặt.
Có , hành động của con nhà họ Dương tuy trái quy tắc nhưng hợp tình lý, nên khoan xử.
Có , chứng cứ thì trình báo triều đình xử lý, hành sự như là xem thường pháp luật, xúc phạm hoàng quyền, nên lăng trì, chu di cả nhà.
Một vụ án, hai phái trong triều chia rẽ trầm trọng.
Cuối cùng, tất cả ánh mắt đều dồn lên vị trí cao nhất.