800 Tệ, Cái Giá Của Hạnh Phúc - 6

Cập nhật lúc: 2025-08-18 04:36:31
Lượt xem: 526

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Từ đó, trong sân nhỏ bên cạnh chỉ còn một ông nội Lưu.

 

Ông già nhiều, khi cả ngày chỉ để tắm nắng, khi gọi sang nhà, một ăn hết cả bát trứng hấp, hiền từ.

 

Sau khi nhập học, thành tích của bắt đầu phần đuối sức.

 

Bọn trẻ ở trường cấp ba thành phố hầu hết học chương trình, hoặc đồng thời học thêm.

 

Còn chỉ thể lật lật sách giáo khoa, mượn vở bài tập của bạn, chạy lên phòng giáo viên để hỏi bài, miễn cưỡng giữ hạng 300 trong khối.

 

Với thành tích như , thi đỗ đại học hạng nhất gần như là chuyện thể.

 

Nhìn những trang chữ dày đặc, một nữa rơi sự khép kín của bản .

 

Thì đứa trẻ thông minh gì, thì cho dù cố gắng, cũng chẳng thể nào đuổi kịp những “đứa trẻ thành phố” thực sự.

 

Ba đến tìm, bảo đến xưởng việc, chờ trưởng thành sẽ tìm cho một mối .

 

hỏi ông: “Tìm cho con một giống như ba ?”

 

Chỉ một câu, dễ dàng khiến ông nổi giận bỏ .

 

Mẹ cũng từng đến, hỏi sống cùng bà , kể về cô con gái nhỏ ngoan ngoãn, hiểu chuyện của bà, than rằng phụ nữ tái hôn thật chẳng dễ dàng.

 

bà, : “Mẹ, lúc con gần như quên mất rằng là con của .”

 

vẻ đau lòng, bắt đầu kể lể những nỗi khổ của .

 

còn nữa.

 

Bà vĩnh viễn là như , vĩnh viễn oán hận khác, vĩnh viễn than thở sự vất vả của bản , nhưng từng quan tâm đến những gần gũi nhất với .

 

Nhiều năm khi nhớ , nghĩ một quá tệ.

 

Chỉ là vì ba lừa dối, bà liền cảm thấy cả thế giới đều mắc nợ bà, ai ai cũng bù đắp cho bà.

 

Còn — đứa con gái mang họ của kẻ phụ bạc — chính là bằng chứng cho sự sai lầm của bà, nên bà cũng hận .

 

(7)

 

Sau khi phân lớp ở năm hai cấp ba, thành tích của vẫn khởi sắc.

 

Bạn cùng bàn của là một con trai mặt tròn, tên là Trần Hướng Viễn — cái tên chứa đựng nhiều kỳ vọng.

 

Chắc chắn gia đình thương yêu , quần áo lúc nào cũng sạch sẽ, phẳng phiu, thoang thoảng mùi bột giặt.

 

Chỉ là, mỗi khi thấy , ngượng ngùng, chuyện thì thường lắp bắp.

 

Khi đó, cao lên, nuôi tóc dài, miễn cưỡng cũng thể xem là một cô bé chút xinh xắn.

 

nghĩ lẽ chút thích , nhưng tâm trí nào dành cho chuyện ngoài học tập, nên chẳng thể đáp , cũng thể giống như những nam nữ học sinh tuổi dậy thì khác trong trường, độ tuổi nhất mà nảy sinh tình cảm.

 

vẫn mặc bộ đồng phục giặt đến bạc màu, trong căn-tin chỉ ăn phần cơm rẻ nhất.

 

Gặp dì bán cơm dễ tính, thỉnh thoảng còn nịnh nọt để xới thêm chút thức ăn.

 

Thành tích của chậm chạp như con ốc sên, nhưng là một con ốc sên nghị lực, dù chậm vẫn từng bước bò lên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/800-te-cai-gia-cua-hanh-phuc/6.html.]

 

Một ngày nào đó, trong ngăn bàn bắt đầu xuất hiện sữa, khi là bánh quy.

 

Ban đầu nhận, trở thành những cuốn vở luyện tập mới tinh, tài liệu học thêm.

 

do dự lâu mới nhận.

 

Nhất Phiến Băng Tâm

đó là Trần Hướng Viễn tặng, vụng về, mấy còn để thấy.

 

Thế là với :

 

“Bây giờ tớ thể yêu đương. Tớ cũng tiền để tặng . Cậu cần mua đồ cho tớ , thể cho tớ mượn đồ cũ là , chúng cùng học với .”

 

Trần Hướng Viễn học toán , còn chất lượng dạy tiếng Anh ở huyện thì bình thường, điểm tiếng Anh của mãi chỉ quanh quẩn 80.

 

Thế nên chúng hẹn bổ sung kiến thức cho .

 

Dần dần, hai đứa cũng trở nên thiết hơn.

 

Sữa và bánh quy ép buộc nhét cho , đôi khi cũng nhận.

 

Khi dạy học toán, càng cố gắng, còn Trần Hướng Viễn thì kêu cầu xin tha cho, khiến bật , giả vờ đánh .

 

Cứ thế, khi thành tích của cả hai chúng đều định tiến bộ, thì tố cáo chúng với giáo viên chủ nhiệm.

 

trong văn phòng, cảm thấy thế giới quả thực chẳng hề thiện với .

 

Nhìn gương mặt cay nghiệt của giáo viên chủ nhiệm, một lời.

 

vốn nghĩ đến sẽ là dì út, ngờ là bà ngoại.

 

Bà vội vã chạy tới văn phòng thì lúc giáo viên chủ nhiệm đang mỉa mai :

 

“Quả nhiên bọn học sinh từ trường cấp hai thị trấn thì trong đầu nghĩ mấy thứ vớ vẩn. Suốt ngày chịu học hành cho tử tế. Đừng tưởng em đang toan tính gì. Trần Hướng Viễn gia cảnh , ngày nào em cũng bám riết lấy , thật là chẳng hổ. Mẹ em dạy em thế ?”

 

Khoảnh khắc đó, cảm giác lửa giận bốc thẳng lên đỉnh đầu, một cơn phẫn nộ từng khiến gần như sụp đổ.

 

chính lớp trưởng tố cáo .

 

Nhà cô thường xuyên biếu quà cho giáo viên chủ nhiệm.

 

cũng , lớp trưởng thích Trần Hướng Viễn.

 

lúc , bà ngoại xông thẳng .

 

Vừa đến, bà liền chắn lưng, mở miệng quát thẳng giáo viên chủ nhiệm:

 

“Cô lớn tuổi như , bắt nạt một đứa con gái nhỏ thì cái thể thống gì?”

 

Giáo viên chủ nhiệm tức đến mức tóc cũng dựng ngược cả lên, gương mặt cay nghiệt lúc càng trở nên đáng sợ:

 

“Nó gì thì tự nó rõ! Bà là gì của nó? chẳng gọi điện cho ?”

 

Bà ngoại hề yếu thế, đáp :

 

là gì của nó thì cần cô quan tâm. Dựa mà chỉ gọi phụ của Hứa Từ? Thế bố thằng bé ?”

 

Loading...