Thế là suốt tám năm qua, bà ngoại và dì út gần như gánh hết chi phí của .
nhớ mỗi đóng học phí, gương mặt bà ngoại nhăn nhúm vì khó chịu, cùng những tờ tiền nhàu nát rút từ chiếc ví mỏng manh của dì út.
trở gian nhà chính, lục chiếc ống tiết kiệm phai màu từ lâu.
Lắc lắc, nó quá nặng, bên trong gần như chỉ còn tiền mừng tuổi khi còn nhỏ và mấy năm nay là tiền tiêu vặt dì út cho .
Khác với những đứa trẻ khác thích mua đồ dùng học tập xinh xắn quần áo , hầu như chẳng mua gì ngoài những thứ cần thiết, thế nên tiền cứ thế tích từng chút một.
giơ cao chiếc ống tiết kiệm, vật chứa đựng ký ức tuổi thơ cuối cùng của , ném mạnh xuống đất.
Nó vỡ tan cùng với tiếng lanh lảnh giòn giã, cũng như vỡ nát cả chút ký ức đẽ cuối cùng về tuổi thơ của .
Dì Từ Đình ở ngoài hỏi chuyện gì.
dì, nhớ tám năm , dù gầy yếu, nhưng trong ánh mắt lông mày vẫn còn nét thanh tú của một phụ nữ nhỏ nhắn.
Thế mà giờ mới ba mươi tuổi, trông dì giống như bốn mươi.
gì, cúi nhặt những tờ giấy bạc và đồng xu rơi đầy đất.
Nhất Phiến Băng Tâm
Có cả tiền chẵn, cả tiền lẻ, nhưng tất nhiên đủ để chi trả học phí của .
gom hết , bỏ chiếc túi nhỏ do dì rảnh rỗi khâu cho .
Một buổi sáng gió, một bước về phía bến xe.
ở , dì từng gửi tài liệu cho , tờ giấy ghi địa chỉ, lén ghi nhớ.
Thế là, mười lăm tuổi, một nữa đặt chân lên vùng đất tỉnh thành.
(5)
Đã từng, luôn tự cho là một đứa trẻ thành phố.
khi một nữa bước khỏi ga xe, bỗng nhận nơi trở nên xa lạ đến mức, dù trong tay nắm chặt mẩu giấy ghi địa chỉ, vẫn chẳng nên về .
May mắn , quả thực là một đứa trẻ lanh lợi.
theo dòng tìm chỗ dừng taxi, đưa cho tài xế địa chỉ cụ thể.
Xe chạy xuyên qua phố xá đông đúc, cuối cùng lúc hoàng hôn, cũng đến nhà của Từ Lệ.
Không nhà, chỉ đành thụp xuống cổng khu chung cư.
Đi ngang qua, một ông bán khoai lang nướng, moi mấy đồng xu mua một củ nhỏ.
Ăn , mơ hồ cảm thấy đắt hơn so với hồi nhỏ mua cho , mà chẳng ngọt bằng khoai bà ngoại từng nướng.
lúc bảo vệ thứ ba chịu nổi định đuổi , thì bỗng thấy một quen thuộc.
, mà là cha .
Hứa Quốc Lập nắm tay đứa con trai cưng, hớn hở nó nhảy nhót phía , một tay còn giúp nó xách cặp sách.
lặng lẽ .
Chiếc cặp chắc chắn đắt, so với cái cặp dì Từ Đình mua cho thì hơn nhiều.
Đứa con trai đang học tiểu học béo tròn, còn thì bóng trong ô kính — gầy gò, tiều tụy.
dậy, gọi một tiếng:
“Ba.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/800-te-cai-gia-cua-hanh-phuc/4.html.]
Hứa Quốc Lập dường như tiếng gọi dọa sững .
Ông ngây một lát mới đầu , thậm chí thoáng chốc nhận là ai.
Mãi mới thăm dò gọi một tiếng:
“Con gái…?”
định trả lời, thì “con trai lớn” của ông bỗng hét lên, cho phép gọi đó là ba .
Khuôn mặt mũm mĩm đỏ bừng, thịt mỡ dồn cả một chỗ, nó thấy phản ứng thì lập tức giật lấy cặp sách trong tay Hứa Quốc Lập, ném thẳng về phía .
Hứa Quốc Lập quát đứa con trai một tiếng, giọng nặng cũng chẳng nhẹ, nhưng cũng kịp ngăn .
Chiếc cặp sách cứ thế bay thẳng về phía .
nghiêng đầu tránh, nhưng khóa kéo vẫn sượt qua, rạch một đường ngay khóe mắt.
để ý đến cơn đau rát và dòng m.á.u đang chảy , chỉ mở miệng :
“Ba, ba sống lắm nhỉ.”
Ông dường như câu chọc giận, mặt đỏ lên trông thấy, chỉ thẳng mà mắng:
“Mày tới thì thôi, tới còn bày trò gì đây? Tao nuôi mày đúng là uổng phí mà.”
hỏi ông rốt cuộc nuôi kiểu gì.
lúc , cũng xuất hiện.
Bà vẫn giày cao gót, mặc áo khoác , nhưng gương mặt còn trẻ trung căng mịn như .
Bà chắc cũng bất ngờ, chỉ là sốc như cha , nhanh chóng bước tới mặt , trừng mắt quát ngay:
“Mày đến đây gì?”
Thấy , cái gọi là “thành phố lớn” , vốn dĩ chẳng còn là nhà của nữa.
lạnh lùng :
“Con đến để xin tiền sinh hoạt. Con sắp học cấp ba , tiền nộp học phí.”
Lúc cha mới phản ứng :
“Mày thi đậu cấp ba ?”
đáp:
“ , là Trường Nhất Trung Thanh Thành.”
Ông vẻ vui mừng, nhưng thằng béo bên cạnh thì sắc mặt càng khó coi, kéo tay ông dẫn .
Mẹ lúng túng :
“Mẹ cũng nhiều tiền, một bươn chải ở ngoài cũng chẳng dễ dàng gì.”
Rồi bà đầu sang cha :
“Hứa Quốc Lập, đưa tiền cho nó?”
Bị gọi thẳng tên, Hứa Quốc Lập tỏ vẻ vô cùng khó chịu:
“Cô bây giờ gả cho kẻ lắm tiền , sợ gì mà tiền? Dù thì cũng sinh thêm một đứa ăn bám nữa. thì để dành tiền mua nhà cho con trai . tiền . Hơn nữa, chẳng cho cô tám trăm mỗi tháng ? Nó thì tiêu bao nhiêu chứ?”