Huyết Nô Trả Thù - Chương 8

Cập nhật lúc: 2025-04-06 12:32:39
Lượt xem: 1,081

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6VAIg9BsRg

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Giọng của ông ta đột nhiên trở nên lạnh lùng, như thể đã nhận ra điều gì.

 

Thì ra, sau khi Đàm Văn lấy m.á.u của tôi, anh ta không đưa hết cho ông chủ Bao mà lại lén lút bán cho người khác.

 

Bây giờ tôi lại vạch trần sự thật, điều này giống như ở trước mặt ông chủ Bao đ.â.m một cái gai nhọn mang tên Đàm Văn.

 

Tôi có thể cảm nhận được sát khí trên mặt của ông chủ Bao.

 

Tôi không sợ Đàm Duyệt sẽ nói lại với Đàm Văn.

 

Bởi vì tôi chỉ muốn tỏ rõ với ông chủ Bao thái độ không đội trời chung với đôi anh em giả họ Đàm này.

 

Chỉ khi như vậy thì ông ta mới yên tâm sử dụng tôi.

 

13.

 

Tôi từ một huyết nô nhảy thẳng lên “bán mặt” rồi lại lên làm quản lý, đây là điều tôi không ngờ tới.

 

Trên thực tế, nỗ lực đ.â.m chọt Đàm Văn trước mặt ông ta đem lại hiệu quả rất tốt.

 

Lý do ông chủ làm như vậy là vì ông ta muốn tiến hành rà soát nội bộ công ty.

 

Dù sao thì chuyện nằm vùng trước đây của Kelly cùng sự phản bội của Đàm Văn đã khiến ông ta cảm thấy đầy rẫy nguy cơ.

 

Vậy nên ông ta cần một vũ khí mới.

 

Đối nội, tiến hành loại bỏ những tên ăn cây táo rào cây sung.

 

Đối ngoại, tiến hành loại bỏ những yếu tố nguy hiểm tiềm tàng như gián điệp.

 

Bên cạnh đó, giữa tôi và ông ta có một sợi dây tin tưởng vững chắc.

 

Chính là nhóm máu.

 

Ông chủ Bao cũng thuộc nhóm m.á.u A3 hiếm có, ông ta muốn tươi trẻ, muốn thanh xuân thì không thể sống thiếu m.á.u của tôi được.

 

Theo một tầng ý nghĩa nào đó, hai người chúng tôi thuộc cùng một loại người.

 

Thân phận huyết nô của tôi cũng đồng nghĩa với việc tôi buộc phải nương tựa vào ông ta.

 

Nếu không, tôi sẽ c.h.ế.t mà không có nơi chôn cất.

Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD

 

Đàm Duyệt không ngờ tôi lại có thể xoay chuyển tình thế nhanh chóng như vậy, chẳng mấy chốc đã giành được lòng tin từ ông chủ Bao.

 

Lần này, cách cô ta nhìn tôi thực sự đã thay đổi.

 

Tôi biết, đó là ánh nhìn của sự sợ hãi.

 

Mặc dù tôi đã lên quản lý, vây quanh tôi luôn là những tên bảo vệ trang bị đầy đủ s.ú.n.g ống nhưng tất cả bọn chúng đều là người của ông chủ Bao.

 

“Công xưởng” ở ngay bên dưới của phòng tôi, mỗi ngày tôi đều ghé theo dõi tình hình.

 

Hôm nay vừa mới có thêm 6 cô gái rồi có một cô c.h.ế.t đi, ngày mai lại thêm 8 cô khác nữa đến nhưng lại c.h.ế.t mất 2 người.

 

Sự sống và cái c.h.ế.t liên tục diễn ra trước mắt tôi.

 

Gần đây tôi ngẫu nhiên tra soát tài sản, xử lý sạch sẽ vài tên đứng núi này trông núi nọ.

 

Tôi biết bọn họ đều là người của Đàm Văn, tôi cố ý làm như vậy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.net.vn/huyet-no-tra-thu/chuong-8.html.]

 

Vài người thì cầu xin tôi tha cho, vài người nguyền rủa tôi, nhưng tôi giả vờ như không thấy, không nghe gì cả.

 

Sự tàn nhẫn và quyết đoán của tôi đã chiếm được lòng tin sâu sắc của ông chủ Bao.

 

Tôi của hôm nay, ngày một tăng thêm quyền lực khiến cho anh em giả họ Đàm rơi vào trong tình trạng vô cùng lo lắng.

 

Vì sự thăng tiến của tôi, địa vị và danh tiếng của họ chắc chắn cũng bị ảnh hưởng.

 

Và thế là một âm mưu trong dự đoán đã xảy ra...

 

14.

 

Hôm đó, Đàm Văn đến gặp tôi với sắc mặt nghiêm nghị.

 

"Mẫn Mẫn, trước kia là do anh không có lựa chọn nào khác. Nếu anh biết An Tang sẽ lừa em đến đây, anh chắc chắn sẽ không đồng ý, em yên tâm, anh sẽ cứu em ra ngoài!"

 

“Muốn tôi tin anh thì anh phải cứu được tôi ra đã.”

 

Tôi không tin lời ngon ngọt của Đàm Văn, nhanh chóng đáp trả.

 

Không ngờ Đàm Văn đảo mắt một cái rồi nói.

 

"Anh nói được làm được, em cứ chờ xem anh biểu hiện như thế nào."

 

Kết quả là, chưa đầy một giờ sau khi Đàm Văn rời đi, Đàm Duyệt đến tìm tôi.

 

"Chín giờ tối, cổng khu sẽ mở, xe tải chở rau sẽ đi vào, đến lúc đó, chị có thể lén bám theo bọn họ ra ngoài, chỉ cần vượt qua được sông Thanh Thủy thì chị sẽ được tự do."

 

Tôi không ngờ Đàm Văn thật sự muốn cứu tôi, đôi anh em giả này không biết lại đang mưu tính chuyện gì nữa đây?

 

Tôi thuận theo lời cô ta, đáp: "Được rồi, tôi hiểu rồi."

 

Cô ta sợ tôi quên mất nên nhắc lại lần nữa rồi nói: "Anh trai tôi nói anh ấy thực sự rất thích chị, vì vậy anh ta liên tục nài nỉ tôi cứu chị, nhớ kỹ, đây là cơ hội duy nhất, vụt mất rồi thì sẽ không còn nữa.”

 

Đến chín giờ tối đó, xe quả nhiên đến nơi như đúng dự kiến.

 

Trong lòng tôi thầm cười khẩy, thủ đoạn hãm hại lồ lộ như vậy cũng nghĩ ra được.

 

Nếu đổi lại là một cô gái bị tra tấn đến phát điên, chắc chắn sẽ bất chấp thật giả mà lên xe cho bằng được.

 

Nhưng bây giờ tôi là ai chứ? Tôi bây giờ đã thuộc hàng quản lý của Tập đoàn lừa đảo Trung Hoằng ở Myanmar rồi.

 

Chỉ cần tôi không bỏ trốn hay phản bội thì thân phận này sẽ là bùa hộ mệnh của tôi.

 

Ai dám động vào tôi chứ?

 

Nhưng nếu tôi thực sự bỏ chạy, lá bùa hộ mệnh sẽ ngay lập tức mất tác dụng, chắc chắn sẽ rơi vào kết cục bị đánh đến chec.

 

Nhưng nếu hai người họ đã tàn độc như thế thì cũng đừng trách tôi tại sao lại ăn miếng trả miếng.

 

15.

 

Đàm Văn và Đàm Duyệt dụ tôi lên xe.

 

Sau khi tôi lên xe, cánh cửa xe của xe tải bị khóa chặt lại.

 

"Nhanh lên, đưa cô ấy tới biên giới sông Thanh Thủy!"

 

Loading...