Huyết Luyện Hương - Chapter 8

Cập nhật lúc: 2025-07-26 08:23:30
Lượt xem: 33

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

14.

Về đến nhà, phịch xuống ghế sofa, liền thấy phấn khích móc điện thoại , định gọi cho những phụ nữ bà từng liên lạc đó.

giật phắt điện thoại của bà , nặng nề ném xuống đất.

ngây một lúc, đó liền đ.ấ.m đá , “Thằng ranh con, mày đập điện thoại của tao gì, hả!”

thích nhắm mắt mà la hét lớn.

Tiếng hét , con quái vật liền từ phòng bà , đôi mắt đen ngòm trực tiếp chằm chằm , cái cổ vặn vẹo, đột nhiên tăng tốc, vọt lên, sấp !

Lạnh toát, còn tỏa một mùi hôi thối kinh tởm, thật sự buồn nôn, hơn nữa dù cố sức gỡ thế nào cũng gỡ .

Mẹ đắc ý , “Bảo Bối, đúng , cứ như , canh chừng em con, ngoài gọi vài về.”

mới dậy, cái thứ đang quấn lấy đột nhiên bật , sấp đất cảnh giác , từng bước lùi , lùi đến sát tường thì dám động đậy nữa.

Mẹ khựng , hẳn là cảm thấy vô cùng nghi hoặc.

Còn chỉ cảm thấy cái gì đó trong túi đang nóng lên, vội vàng lấy xem, thì là hộp đựng hương liệu, khe hở còn bốc khói đỏ.

Trạm Én Đêm

mở hộp , bên trong một miếng hương liệu đang cháy… nhưng từng chạm chúng.

Khói đỏ bốc lên khác hẳn với những gì từng thấy đây, tối nay đặc biệt đậm đặc, hơn nữa bay lên tan , xoay tròn trong trung, đột nhiên xoáy thẳng về phía con quái vật đó.

Con quái vật chạy, nhưng lập tức khói đỏ bao phủ lấy cơ thể, dù vung tay thế nào cũng thoát .

Mẹ vội vàng lấy nước, dập tắt hương liệu, lập tức khóa tay bà lưng, cho bà động đậy.

Bình thường bà đánh , chỉ chống trả, sức lực của vẫn hơn bà , hơn nhiều chứ một chút.

sức giãy giụa, Bảo Bối duy nhất của khói đỏ quấn chặt hết vòng đến vòng khác, bà sốt ruột đến mức cắn , dứt khoát ấn đầu bà xuống bàn , và để bà đứa con gái ruột của !

há miệng, gầm lên thất thanh.

nhà hàng xóm và đối diện sớm dọa cho sợ chạy mất , ai đến cứu bà cả.

“A! A! Bảo Bối, Bảo Bối đừng sợ, đây, đây. Tống Khê, mày buông tao , nếu con gái tao chết, mày xong với tao !”

“Mẹ nuôi dưỡng nó thành quái vật , để nó tiếp tục sống, đối với và nó đều là sự giày vò, tại thể buông tay?”

“Nó là con gái tao, là đứa con duy nhất của tao, tao thể thiếu nó, thể nó chịu khổ nữa, thể! A a a…”

“Vậy còn con và trai thì , chúng con con của ?”

gì, sức giãy giụa hơn nữa.

Và con quái vật gầm lên như một con thú hoang, vùng vẫy thoát khỏi những làn khói đỏ quấn lấy nó.

Ban đầu nó đang ngửa, giờ nó đột ngột lật , sấp đất, há miệng về phía , để lộ hàm răng nhọn hoắt đen kịt, nhanh chóng lao về phía !

tưởng đời đến đây là hết , một làn khói đỏ bay lên, giữa trung tạo thành một đường thẳng tắp, xuyên thẳng qua đầu con quái vật!

Cơ thể con quái vật đang lơ lửng đột nhiên cứng đờ, kịp lao đến mặt tiêu tan rơi xuống…

“A!” Mẹ hít một thật sâu, hét toáng lên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/huyet-luyen-huong/chapter-8.html.]

quen với giọng the thé chói tai của bà , vẫn ghì chặt bà .

Con quái vật tan thành khói đen với tốc độ mắt thường thể thấy , khói đen nhanh chóng tiêu tán, thấy khuôn mặt tàn khuyết của nó lộ vẻ vô cùng cam chịu, cho đến khi, biến mất.

Mất .

Nó cuối cùng cũng mất !

Khói đỏ trong nhà, cũng tiêu tan.

hộp hương liệu, thiếu một miếng, thêm một nhúm tro.

Nếu bình thường, miếng hương liệu nhỏ thể cháy suốt một đêm.

“Hu hu hu…” Mẹ thét lên khản cả tiếng, “Mất , con gái bảo bối của mất , bảo vệ nó, rốt cuộc là một vô dụng mà!”

“Chị giải thoát .”

Mẹ đột nhiên nắm lấy quần áo , hung dữ hỏi : “Mày từ lâu !”

bình tĩnh , “Biết gì, con và trai con ruột của , chỉ là vợ của bác Cả con, vì ba con mất sớm, nên nhận nuôi chúng con. Đây là lời trong trấn , con học Tiểu học thường xuyên thấy.”

cả, chỉ cần coi con là con ruột, con sẽ coi ruột. Con nghĩ, thật sự với con.”

“Con học cũng là để thể cho một cuộc sống hơn, đưa rời khỏi nơi đầy rẫy lời đồn đại , để còn khác bàn tán. Người khác đều mang theo con gái về dâu nhà chúng con, ông bà nội con từng gặp mặt, cả bác ruột con, họ đều với , với chị.”

“Con mà, con đều cả.”

“Những chuyện đó đều qua , con sẽ chăm sóc cho , tiếp tục coi ruột…”

lắc đầu với , hai tay nắm chặt tóc, vẫn trừng mắt chằm chằm nơi con gái ruột của bà tiêu tan.

vỗ vỗ lưng bà , để bà bình tĩnh , với bà rằng sẽ ở bên bà , sẽ trách bà .

Thời gian từng phút từng giây trôi qua, cho đến khi tiếng gõ cửa.

“Mẹ, con xem, đừng nghĩ quẩn nhé, còn con mà.”

mở cửa, chỉ thương ngoài da, hơn nữa con quái vật biến mất, phấn khích đến mức căn bản cảm thấy đau.

như dự đoán, là đàn ông đó đến, chỉ mới thật sự quan tâm đến sống c.h.ế.t của , nếu thì cũng sẽ cứu thời khắc quan trọng.

“Anh đến .” câu , trong nhà liền truyền đến một tiếng “tách”.

Mẹ mở trừng mắt đất, một con d.a.o gọt hoa quả cắm ở tim, hai tay vẫn nắm chặt cán dao.

“Mẹ!” chạy , quỳ gối t.h.i t.h.ể bà c.h.ế.t nhắm mắt, nước mắt trào .

“Mẹ, nghĩ quẩn như chứ, con còn con ở đây …”

Chẳng bao lâu, đó ngang qua , đặt tay lên vai , dùng giọng ấm áp an ủi một câu, “Bớt đau thương thuận biến, xử lý âm khí ở các góc.”

phòng , lau nước mắt, hít một thật sâu, phụ nữ c.h.ế.t nhắm mắt và mang theo vẻ hối , khóe miệng kìm mà nhếch lên.

cuối cùng cũng c.h.ế.t ! Kẻ hại c.h.ế.t ba ruột và trai !

Những lời , chẳng là để bà cảm thấy hối .

Dao gọt hoa quả cũng là cố ý đặt bàn.

Loading...