Huyết Luyện Hương - Chapter 1
Cập nhật lúc: 2025-07-26 08:19:16
Lượt xem: 39
1.
Ảnh đại diện của bạn cùng phòng là một lá bùa đen, như thể sợ khác là một thầy bói.
trả lời: [Cậu cứ bừa , gặp mà vô duyên vô cớ dùng cái thứ đó với .]
Thầy Luyện Hương đến trấn chúng hơn một năm , trong tiệm cả hương liệu thông thường lẫn hương liệu đặc biệt luyện chế. Nghe hương liệu đặc biệt thể chữa bách bệnh, đặc biệt là những bệnh nan y, nên mới bày trò .
Hầu như nhà nào trong trấn cũng từng dùng hương liệu của ông , nếu thật sự huyền bí như bạn cùng phòng , chẳng tất cả đàn ông, phụ nữ, già trẻ trong trấn đều sẽ trở thành con rối của ông ?
Thế mà trấn chúng vẫn yên bình như .
Mọi chuyện ngày càng trở nên buồn .
Bạn cùng phòng “thần kinh”: [Lúc đốt hương liệu, khói bốc lên màu đỏ m.á.u ?]
thật là .
Đặc biệt là khi trời tối đen như mực, màu đỏ càng nổi bật.
thích ngắm từng làn khói đỏ bốc lên, từ từ tan biến trung, cứ thế mãi ngủ .
nhắn: [Hương liệu vốn dĩ màu đỏ sẫm mà, đoán ánh sáng đỏ thì gì lạ ?]
Bạn cùng phòng “thần kinh”: [Anh em , cứ cứng đầu !]
Bạn cùng phòng “thần kinh”: [Nếu thầy Luyện Hương đó là một cô gái da trắng nõn nà, xinh thì còn đỡ, lỡ mà là một bà lão nhăn nheo thì tính ?]
: [ gặp thầy Luyện Hương đó bao giờ, nhưng trong trấn , đó là đàn ông…]
Bạn cùng phòng “thần kinh”: [WTF!]
Bạn cùng phòng “thần kinh”: [Vậy, dùng hương liệu mấy ngày ?]
: [Vừa đúng bảy ngày đó.]
Bạn cùng phòng “thần kinh”: [Thế thì , dì chữa khỏi bệnh “đồng tính luyến ái” của , kết quả thành đồng tính luyến ái thật!]
: [Hahahaha!]
Bạn cùng phòng “thần kinh”: [Cậu cái gì mà , tai họa đến nơi còn !]
Bạn cùng phòng “thần kinh”: [Là bạn cùng phòng với , thể bỏ mặc , đợi xử lý xong đơn hàng sẽ lập tức qua tìm , đợi đó nha, vững vàng lên!]
Bạn cùng phòng “thần kinh”: [Trước khi đến, tuyệt đối đừng gặp mặt cái thầy Luyện Hương đó, tuyệt đối đấy!]
: [Rồi , mau qua đây , dẫn ăn đặc sản.]
Bạn cùng phòng “thần kinh”: [Cậu nghiêm túc một chút , thật sự đáng sợ đó!]
Rầm rầm rầm.
Mẹ gõ cửa, gì đáng sợ hơn điều .
May mắn , bà chỉ gọi cùng bà chợ mua sắm đồ Tết.
Trạm Én Đêm
2.
Cửa tiệm hương liệu gần nhà , ngay khúc cua của con hẻm, chúng chắc chắn sẽ qua mỗi khi . Thế nhưng, từng gặp thầy Luyện Hương thật sự.
Trước cửa tiệm, một hàng dài đang đợi. tò mò trong, chỉ thấy hai đang bận rộn. Một cô gái quầy tiếp khách, còn một ông lão béo phì thì bắt mạch cho khác.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/huyet-luyen-huong/chapter-1.html.]
Thầy Luyện Hương ở đó. Giờ mới “ông ” chính là một trai trẻ hơn hai mươi tuổi, thích mặc Hán phục, để tóc dài, trông như tiên nhân bước từ tranh vẽ.
đang ngó nghiêng thì đột nhiên kéo mạnh , miệng còn phát tiếng “suỵt suỵt”, đang nhắc nhở điều gì.
định thần , định hỏi bà gì thì ánh mắt lập tức tới mặt thu hút.
Đó là một đàn ông mặc Hán phục màu chuyển dần từ lam mực ở lên và màu trắng ở kiểu ombre. Mái tóc dài búi hờ hững một nửa bằng một cây trâm ngọc.
dừng bước, tim đột nhiên đập mạnh, cứ thế lặng đang dần tiến gần.
Khoảnh khắc thấy khuôn mặt , cũng nữa, cảm thấy một luồng điện nhẹ chạy khắp cơ thể, nổi da gà một cách khó hiểu.
Đối phương chỉ bình thản liếc một cái lướt qua.
ôm lấy lồng ngực, tim đập dữ dội, khó lòng bình tĩnh , mơ hồ một dự cảm chẳng lành.
Mẹ dùng khuỷu tay huých , : “Tiểu Khê, nãy bảo con chào mà con thấy ? Đó là nổi tiếng nhất trấn đó, thầy Luyện Hương. Hương liệu con đốt mỗi tối chính là do luyện cho con đấy.”
“…”
3.
c.h.ế.t lặng theo đến chợ, bà mua, xách, đầu óc thể suy nghĩ gì.
Thậm chí đến cả những lời bà cũng rõ, hỏi mấy mới bà đang gì.
mất hồn mất vía, trong đầu chỉ là hình ảnh của ông chủ tiệm hương liệu. Đôi mày liễu mắt phượng mà kém phần khí của cứ lặp lặp trong tâm trí , dù cố gắng phân tán sự chú ý thế nào cũng thất bại.
Đây chính là cảm giác mong nhớ một ?
Lớn đến ngần , đầu tiên cảm thấy tim đập nhanh vì một . Chỉ gặp mặt một mà khiến vương vấn đến .
lay tay , “Mẹ, con xin .”
Mẹ ngạc nhiên , “Sao thế, nghĩ thông ? Không thích đàn ông nữa, thích phụ nữ ? Hương liệu do Đại sư luyện quả nhiên linh nghiệm thật!”
“Không , con…” Không từ lúc nào, chúng đến cửa tiệm hương liệu.
Lúc ngoài, cửa tiệm đông nghịt , giờ thì trống rỗng vì thời gian hoạt động chính của họ là buổi sáng, chỉ buổi sáng mới tiếp nhận bệnh nhân.
Tấm rèm treo ở cửa đột nhiên vén lên, ông chủ tiệm hương liệu, còn gọi là thầy Luyện Hương trong miệng , bước từ bên trong.
Nhịp tim mới bình một cách khó khăn, giờ trở nên cuồng loạn. Mắt dán chặt khuôn mặt rời , nhưng sợ hãi khi đối diện với .
Mẹ thì kéo hưng phấn bước lên bậc thang, đến bên cạnh , “Đại sư!”
Tiếng gọi của bà khiến lập tức sang.
dám đối diện với ánh mắt , hoảng loạn cúi đầu.
Mẹ tiếp tục : “Đại sư, thật sự cảm ơn ngài. Trước đây mua hương liệu của ngài để chữa cái tật con trai thích đàn ông . Nó dùng mấy ngày, nhận lầm của , ngài thật là thần đó, cảm ơn ngài nhiều.”
thể cảm nhận , đang .
“Vậy , thích đàn ông là bệnh.” Giọng dịu dàng, nhưng chút dấu vết ẩn chứa sự mạnh mẽ.
“ đúng đúng, Đại sư đều đúng, nhưng nhà chúng con nối dõi tông đường mà.” Mẹ gật đầu lia lịa phụ họa.
Mặt và tai đều đỏ bừng, tâm trạng vô cùng phức tạp, nhưng vẫn lấy hết dũng khí ngẩng đầu .
Khóe môi khẽ nhếch lên, nụ mặt lớn, khóe mắt trong sắc nhọn, giống hệt một con hồ ly.
đơ thốt nên lời, cũng điều gì từ khuôn mặt , kéo vội vã.