Lúc xuất hiện : [ nhớ một chuyện, bà cố chính là c.h.ế.t chôn cất, vì nhầm là chết, khi cải táng thì phát hiện xương ống chân vẫn còn đang đạp ván quan tài.]
[Ối trời! nổi hết da gà .]
[Mấy ông bà ở , mà tiểu thuyết , lâu truyện ma.]
[…]
nhíu mày các bình luận trong bài , vỗ một cái: “Tiểu Kiệt, đang ăn cơm thì đừng xem điện thoại, bất lịch sự lắm!”
vội vàng cất điện thoại , phát hiện thím Ba đang chằm chằm , thấy sởn gai ốc.
Thím Ba dùng giọng điệu áp bức : “Tiểu Kiệt, con uống canh? Có canh thím nấu hợp khẩu vị của con ?”
còn đường lui.
đành cầm thìa nhấp một ngụm nhỏ, lẽ là do tâm lý, thìa chạm đầu lưỡi, vị tanh, nồng, thối hoắc như xác chuột phân hủy xộc lên tận óc, ho sặc sụa, bịt miệng chạy vội sân nôn thốc nôn tháo.
Nôn một lúc, cầm điện thoại lên, thấy bài đăng của hơn một trăm bình luận.
ID “Tọa Vong Đạo” nhắc tên : [Vừa vệ sinh, lời xong.]
[Chỉ khi một tắt thở vội vàng hạ huyệt, khi tỉnh trong quan tài, oán khí tụ trong lồng ngực, phun một ngụm m.á.u tươi lên quan tài, lúc đó mới mọc một đóa huyết linh chi.]
Các bình luận bên lập tức bùng nổ: [Chủ thớt ơi, ông bạn c.h.ế.t oan quá!]
Họ càng lúc càng quá đáng.
trả lời Tọa Vong Đạo: [Ông mất vì bệnh tiểu đường, lúc trút thở cuối cùng, chú Cả và chú Ba đều ở bên cạnh mà.]
Tọa Vong Đạo : “Oán khí của ông bạn xung quan tài, biến thành Thi Vương , nếu bạn tin, ngày mai lên núi xem ngôi mộ mới đó còn t.h.i t.h.ể ?”
Quan tài là do tận mắt thấy chôn xuống đất, ông còn thể chui khỏi mộ ?
để ý đến nữa, giường mơ mơ màng màng ngủ .
Giấc ngủ thật yên chút nào.
Trong mơ lên núi, ngôi mộ mới của ông , mộ mọc đầy Huyết Linh Chi, hái, liếc mắt qua thấy một ông già lưng còng trong làn sương mù đang vẫy tay với , nheo mắt nhưng rõ mặt ông.
Khi giật tỉnh dậy, thấy chú Ba gõ cửa “cạch cạch”, chú hoảng hốt : “Anh Hai, Hổ Tử mất tích .”
7
Hổ Tử mất tích cùng với Huyết Linh Chi.
Thím Ba tìm khắp bản, hỏi những bạn bè “hồ bằng cẩu hữu” thường chơi với Hổ Tử, ai cũng thấy bóng dáng nó.
“Mọi xem, khi nào Hổ Tử gặp chuyện ?” Chú Ba lo lắng .
Bố rít một thuốc lào, chần chừ một lát, : “Đại Thuận, thẳng nhé, Hổ Tử nhà em tay chân sạch sẽ, lén lấy Huyết Linh Chi bán ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/huyet-linh-chi-trong-quan-tai/chuong-4.html.]
Chú Ba lập tức phản ứng , nắm chặt nắm đấm: “Anh thế là ý gì, nghi ngờ em nuốt riêng Huyết Linh Chi ?”
Mẹ khoanh tay hừ lạnh một tiếng: “Ai các lấy con bình phong, lừa chúng .”
Chú Ba xông lên định đánh bố , thím Ba ngăn , thím Ba mắt đỏ hoe khuyên nhủ: “Đại Thuận, tìm con , chuyện đó quan trọng hơn.”
một bên nãy giờ, trong đầu hiện giấc mơ đêm qua, kìm chen : “Mọi lên núi tìm thử ?”
Vừa lời , chú Ba đầu , lộ vẻ mặt kinh ngạc: “Trên núi là mồ mả, đêm qua đổ mưa, Hổ Tử nhát gan, sẽ chạy một lên núi .”
“Chưa chắc ,” Bố vỗ vỗ tàn thuốc đầu gối dậy, “Chúng lên núi tìm xem.”
Trước khi lên núi, kéo bố nhà, kể cho ông chuyện đăng bài mạng ngày hôm qua.
Sắc mặt bố trầm xuống: “Tiểu Kiệt, ông con thương chú Ba con nhất, chú sẽ hại ông con .”
dám gì nữa.
Giọng từ ngoài sân vọng , bà : “Thím Ba, thím giúp gãi lưng với, tại tự nhiên thấy lưng ngứa ngứa, còn rờ thứ gì đó mềm mềm, như lông mọc ?”
8
Thím Ba vén áo lên, kinh ngạc kêu: “Chị dâu, chị bạch biến , lưng mọc một mảng lông trắng lớn thế !”
Mẹ lườm thím Ba một cái, lẩm bẩm : “Từ tối qua chị thấy ngứa khắp , ngứa ngáy khó chịu lắm, chắc chắn là do côn trùng vi khuẩn trong núi nhiều.”
Chúng vốn định cải táng xong thì hôm nay sẽ rời khỏi bản, ngờ xảy chuyện .
Bây giờ cũng nữa.
Mẹ bà ngứa khắp , lên núi, nhà nghỉ.
Nhìn bóng lưng , và bố , cả hai đều im lặng, hiển nhiên lời của “Tọa Vong Đạo” ứng nghiệm.
Bố bảo hỏi “Tọa Vong Đạo” bây giờ .
Rất nhanh “Tọa Vong Đạo” trả lời , bài gốc còn một đám đông xem, họ nghĩ đủ cách cho , thậm chí còn sẵn lòng góp tiền giúp mời một đạo sĩ.
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
“Tọa Vong Đạo” : “Trước tiên hãy dùng nước gạo nếp nấu sôi cho bạn ngâm, thể kéo dài thời gian biến thành Bạch Mao Cương, nhưng giải quyết triệt để, nhất định tìm ông bạn!”
lừa rằng nước gạo nếp thể giảm ngứa, nấu cho bà một nồi lớn, cánh tay và cổ bà cũng mọc một lớp lông trắng mỏng, bà gãi đến đầu lông là máu, trông rợn .
Trên bố cũng mọc nhiều lông trắng, ông dùng nước gạo nếp lau lau, bảo mang sang cho chú Ba và thím Ba.
khi bưng nước gạo nếp đến phòng chú Ba, thấy cánh tay chú nhẵn nhụi, rõ ràng chuyện gì cả.
Thật kỳ lạ, rõ ràng chú Ba và thím Ba cũng uống canh đó, mọc lông trắng nhỉ?
Trên đường lên núi, bố với chú Ba ghé qua mộ mới của ông .
Chú Ba ngạc nhiên hỏi: “Có gì mà xem chứ?”