Trời tháng ba, nắng đủ ấm. Con đường dẫn nghĩa trang hoàng gia trải dài tán liễu rũ, gió xuân khẽ lay từng nhành lá.
Lạc Trầm mặc thường phục, chỉ dẫn theo vài thị vệ tín. Trong tay là một bó hoa lê trắng, cánh hoa mỏng như tơ, hương nhẹ mà thanh.
Trước tiên, dừng phần mộ của Hiền Phi – nuôi dưỡng từ tấm bé. Bia đá khắc dòng chữ giản đơn, nhưng từng nét như khắc tim . Hắn quỳ xuống, chậm rãi đặt hoa, giọng trầm ấm:
– Mẫu phi… năm xưa liều giữ mạng con, còn dùng phận để che chở bí mật suốt đời. Hôm nay, kẻ gây oan nghiệt trả giá, con… tìm mẫu thật sự.
Hắn dập đầu ba lạy, vai khẽ run, nhưng khóe môi cong thành một nụ nhẹ, như trút gánh nặng.
…
Rời khỏi nơi đó, sâu khu mộ của hoàng tộc. Ở góc xa, bóng một cây lê cổ thụ, là mộ của Huyễn Ảnh Phi. Nấm mộ nhỏ, bia đá từng tên, nay khắc : “Tiết liệt Huyễn Ảnh Phi – Dạ Hân”.
Lạc Trầm thật lâu, mắt dõi theo những cánh hoa lê rơi xuống, phủ lên bia một màu trắng muốt.
– Mẫu … con trở về. Mọi thứ của … trả .
Một làn gió xuân khẽ thổi, mang theo hương hoa thanh khiết. Hắn như thấy trong nắng, một bóng áo trắng mỉm , gật đầu .
…
Trở về cung, Hoàng thượng cho gọi ngự thư phòng. Ánh nắng chiếu qua cửa sổ, hắt lên gương mặt điểm vài sợi bạc của .
– Trầm nhi, trẫm… già . Vụ án , con chứng tỏ đủ trí, đủ dũng. Trẫm lập con Thái tử.
Lạc Trầm quỳ xuống, đầu chạm đất:
– Nhi thần tuân chỉ.
Hoàng thượng gật đầu, lệnh ban thưởng hậu hĩnh cho Ngọc Dung Phi – âm thầm bảo vệ bí mật suốt mười lăm năm – và cho nàng xuất cung, lên chùa Dưỡng Tâm sống an yên quãng đời còn .
Ngày Ngọc Dung Phi rời cung, nàng nắm tay Dạ Lam thật lâu:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/huyen-anh-phi/chuong-15-huong-khoi-va-loi-hua.html.]
– Biểu gánh Dạ Hân vô vàn đau khổ. Giờ thứ kết thúc , hãy sống cho một đời an yên.
…
khi Lạc Trầm tin Dạ Lam chuẩn rời kinh, đích đến chặn cổng.
– Người định rời thật ?
Dạ Lam mỉm , nắng chiếu lên gương mặt dịu hơn những ngày trong ngục tối:
– Chúng trả thù xong. Ta còn lý do để ở .
Hắn im lặng một lúc, khẽ nhưng kiên quyết:
– Người là duy nhất còn sống của con. Con mất quá nhiều… bây giờ mất thêm nữa. Người ở , ?
Ánh mắt Dạ Lam thoáng d.a.o động. Cuối cùng, nàng gật đầu:
– Được. chỉ với một điều kiện… khi nào thiên hạ thái bình, sẽ rời .
Hắn mỉm , như yên lòng:
– Con hứa.
Vài ngày , Hoàng thượng phong Dạ Lam chức Cố Cung Lệnh – quản lý bộ cung viện và là nữ quan cận của Thái tử, quyền thế ngang hàng các bậc mệnh phụ.
…
Ba năm , Hoàng đế băng hà. Lạc Trầm đăng cơ, quốc hiệu đổi sang “Thiên Hòa”, thiên hạ thái bình. Những năm đầu trị vì, Dạ Lam vẫn ở bên, giúp chỉnh đốn hậu cung, định nội chính.
Mỗi mùa hoa lê nở, tân Hoàng đế đều rời cung đến viếng mộ Dạ Hân và Hiền Phi. Bên cạnh, Dạ Lam lặng, tay áo phất nhẹ trong gió xuân.
Nơi , hai nhiều. Chỉ để gió xuân mang những lời hứa năm xưa – lời hứa giữ bằng cả một đời.