HUYỄN ẢNH PHI - Chương 14: Phiên xử dưới mái điện vàng

Cập nhật lúc: 2025-08-14 08:52:39
Lượt xem: 19

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đại điện Minh Chính, buổi tái thẩm vụ án Tuyết Lê điện.

Trời sang xuân, ánh nắng len qua song cửa, hắt lên nền đá sáng lạnh. Các quan văn võ thành hai hàng, khí căng như dây đàn.

Trên điện cao, Hoàng đế thẳng lưng, thần sắc nghiêm nghị. Bên ngài, Hoàng hậu Phượng Tố Cầm khoác áo phượng hoàng đỏ, nhưng sắc mặt tái mét.

Bên trái, Lạc Trầm cùng Dạ Lam. Trước mặt họ, bàn gỗ lim, là chiếc trâm phượng gãy, mảnh áo thêu cánh phượng, và một hộp gỗ chứa bức chân dung của Dạ Hân.

Hoàng đế cất giọng:

– Khai cung.

Phong Hàn bước , quỳ bẩm:

– Bẩm Hoàng thượng, đây là Diêu bà bà – thợ thêu lâu năm, từng thuộc Xưởng Thượng Nghi, chính tay thêu y phục cánh phượng đỏ cho Huyễn Ảnh Phi.

Diêu bà bà lưng còng, giọng run nhưng rõ:

– Năm , Huyễn Ảnh Phi cứu giá Hoàng thượng, ban áo thêu cánh phượng – vốn là đặc quyền của nữ nhi Phượng gia. Vì thế, Hoàng hậu… – ánh mắt bà lướt qua Hoàng hậu – sinh lòng đố kỵ.

Một quan lớn tiến lên, mở hộp gỗ, trải bức tranh điện. Hình Dạ Hân tán lê hiện rõ, n.g.ự.c áo là cánh phượng đỏ gãy.

– Đây là bức họa cho là thiêu, nhưng thực họa sư Lục giấu .

Tiếp đó, một cung nữ tóc bạc, lưng khom, bước – chính là Tần ma ma, quản sự cũ của Tuyết Lê điện.

Giọng bà khàn khàn:

– Đêm hỏa hoạn, lệnh từ Quý phi truyền xuống là “khóa tất cả cửa điện”. Ta ép canh, tiếng Huyễn Ảnh Phi kêu cứu nhưng thể mở cửa. Đứa bé… một tiếng… im bặt.

Tiếng xôn xao lan khắp điện. Hoàng hậu mím môi, tay siết chặt chuỗi tràng ngọc.

Dạ Lam bước lên, giọng lạnh:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/huyen-anh-phi/chuong-14-phien-xu-duoi-mai-dien-vang.html.]

– Còn … là kẻ duy nhất tỷ tỷ đẩy ngoài, ôm lấy đứa trẻ đưa cho Hiền phi nuôi dưỡng. Bị thương, lén đổi khuôn mặt, giam mười lăm năm với danh nghĩa “thần trí bất minh”. Hoàng hậu giữ , giết, để chắc chắn rằng ai ngoài bà vẫn còn sống.

Lạc Trầm tiến lên, quỳ một gối:

– Thần khẩn cầu Hoàng thượng minh xét. Đây là vật chứng, đây là nhân chứng. Mọi lời của Hoàng hậu hôm qua triều, trăm quan đều rõ.

Hoàng đế xuống, ánh mắt tối .

– Hoàng hậu… còn lời gì để biện giải?

Phượng Tố Cầm khẽ, nhưng nụ méo mó:

– Biện giải? Nếu năm đó , Phượng gia để mặc triều đình loạn trong tay những kẻ như nàng . Ta chỉ… dọn đường để bảo vệ ngai vàng cho Hoàng thượng!

Hoàng đế đập mạnh long ấn xuống án thư, tiếng “cộp” vang vọng khắp điện:

– Bảo vệ ngai vàng… bằng cách g.i.ế.c ái phi và con của trẫm?

Gương mặt Hoàng hậu thoáng tái .

Hoàng đế ban bố:

– Phượng Tố Cầm mưu sát hoàng tử, hãm hại phi tần, phao tin giả, kết tội chết. Lập tức phế bỏ ngôi vị Hoàng hậu, giam lãnh cung chờ xử tội.

Thị vệ áp giải. Áo phượng đỏ lết nền đá lạnh, từng sợi chỉ vàng rơi mỗi bước.

Dạ Lam theo, trong mắt hẳn vui mừng, chỉ như trút xuống một tảng đá đè suốt mười lăm năm.

Bên cạnh, Lạc Trầm khẽ , giọng trầm thấp:

– Tỷ tỷ của trả tên.

Dạ Lam ngước lên mái điện vàng rực, nơi ánh nắng đang hắt xuống. Trong thoáng chốc, nàng như thấy bóng Dạ Hân mỉm giữa trời hoa lê trắng xóa, tan gió xuân.

Loading...