Đêm thứ ba khi “Dạ Lam” chết, cung Vĩnh Minh bỏ trống, cửa khóa chặt, lính gác ngoài hiên. giữa canh hai, gác cổng tiếng… guốc lẹp xẹp hành lang đá.
Tiếng bước chân chậm, kéo dài, như từ xa vọng .
Gió lạnh từ lùa đến, ngọn đèn lồng bên hiên tắt phụt.
Khi lính gác soi đuốc , chỉ thấy vạt áo trắng thoáng qua ở khúc cua – nhưng trong cung , đêm khuya tuyệt nhiên ai phép , nhất là ở khu phong tỏa.
Tin bằng cách nào lọt đến tai Hoàng hậu.
Phượng Tố Cầm đang kinh, thoáng chau mày.
– Truy tìm đó.
khi thị vệ về, ai nấy mặt tái nhợt:
– Bẩm… ai thấy bóng dáng. Chỉ … dấu nước nhỏ liên tiếp, in từ cửa Vĩnh Minh đến tận Ngự Hoa Viên.
Bà khựng . Ngự Hoa Viên… là nơi oan hồn Dạ Hân trú ngụ.
…
Đêm hôm , đến lượt cung nữ hầu cận của Hoàng hậu phát hiện điều bất thường.
Trong tẩm điện, bức rèm sa trắng vốn treo cố định bỗng – mà thêu đó là hoa lê rụng, từng cánh nhuốm một màu đỏ như máu.
Khi cung nữ run rẩy đem đến, Phượng Tố Cầm quát:
– Ai đổi cái ?
– Bẩm… ai. Sáng nay vẫn là rèm cũ, đến tối thì thành như .
Hoàng hậu siết chặt tay, nhưng trong lòng bắt đầu nhói lên một nỗi lo mơ hồ.
…
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/huyen-anh-phi/chuong-11-oan-hon-tro-lai.html.]
Cùng thời điểm đó, tại điện Túc An, Lạc Trầm cùng Phong Hàn tầng cao, lặng đốm đèn lác đác phía cung Hoàng hậu.
– Đêm mai… – Hắn trầm giọng – Cho dùng “Phù huyết” vẽ hình cánh phượng gãy ngay cửa chính của bà .
Phong Hàn cau mày:
– Thứ đó gặp nước sẽ chảy, như máu…
– Càng giống thật càng . Ta khi bà bước , sẽ nghĩ rằng Dạ Hân tự trở .
…
Quả nhiên, sáng hôm , khi Hoàng hậu bước xuống bậc thềm, ánh nắng rọi qua, nước sương đêm đọng nền đá – kéo theo từng vệt đỏ ngoằn ngoèo, tạo thành hình một cánh phượng gãy.
Bà c.h.ế.t lặng, ngón tay siết chuỗi tràng ngọc đến bật máu, nhưng môi mím chặt để lộ vẻ hoảng loạn.
Chỉ đến khi , bà mới thấy xa xa… một bóng trắng gốc lê, tóc dài phủ kín vai, lặng lẽ thẳng về phía .
Mí mắt Phượng Tố Cầm giật mạnh.
Trong một thoáng, bà gần như hét lên – nhưng khi hầu chạy đến, bóng trắng biến mất.
…
Đêm , trong giấc mộng, Hoàng hậu thấy về Tuyết Lê điện năm xưa.
Lửa cháy ngập trời, tiếng kêu gào, và giữa ngọn lửa … Dạ Hân ôm bụng m.á.u chảy ròng, bước từng bước về phía bà.
Giọng nàng khàn như gió lùa qua cửa mộ:
– Trả… con… cho …
Phượng Tố Cầm bật dậy, mồ hôi ướt lưng áo, tim đập dồn dập.
bên mép giường… một cánh hoa lê dính máu, im lìm.