Thanh Huyền đạo trưởng như thả diều, dẫn trong làng chạy khắp nơi, lâu , tất cả đều mệt đến thở hổn hển, nhưng ngay cả một vạt áo của cũng chạm tới .
Tộc trưởng tức đến mức sắp hộc máu, ông vịn đầu gối thở hổn hển, trừng mắt Thanh Huyền đạo trưởng như g.i.ế.c .
"Tộc trưởng! Tộc trưởng! Không !"
Một bò chạy từ bên ngoài , hai đầu gối mềm nhũn, quỳ sụp xuống mặt tộc trưởng: "Quỷ… Quỷ Mộc c.h.ế.t ! Bị sét đ.á.n.h c.h.ế.t !!!"
Tộc trưởng , lập tức phịch xuống đất, mặt tái mét còn giọt máu: "Xong , thì xong hết …"
Sắc mặt ông còn khó coi hơn cả khi mất con trai.
Thanh Huyền đạo trưởng đắc ý chống nạnh lớn: "Được , đừng đuổi nữa, đuổi kịp cũng vô ích thôi, làng các sẽ thể Hương Oán Nữ nữa. Quỷ Mộc c.h.ế.t, oán khí tràn ngập, e rằng cái làng sẽ trở thành thiên đường của lũ quỷ ."
Thì trăm năm , đúng là một đến làng chúng , dạy cho tộc trưởng cách luyện chế Hương Oán Nữ. Mà lý do ông chọn làng chúng là vì trong làng một cây Quỷ Mộc ngàn năm tuổi.
Quỷ Mộc là một loại cây kỳ lạ, nó hấp thụ oán khí để lớn lên, cây màu xám đen. Mỗi đêm, cây Quỷ Mộc chảy chất lỏng màu trắng sữa. Chất lỏng đó mới là thứ quan trọng nhất để luyện chế Hương Oán Nữ.
18.
“Còn nữa, dạy các luyện hương bố trí một trận Khốn Quỷ trong làng, tất cả hồn phách của những cô gái các hãm hại đều phong ấn đáy đầm Hàn Thủy. Trận pháp cũng chúng phá giải , ngày mai những oan hồn đó sẽ thả hết, đến lúc đó oán báo oán, thù báo thù. Nếu là các , sẽ chọn chạy trốn ngay trong đêm!”
Thanh Huyền đạo trưởng xong thì hì hì vẫy tay chào , nhảy ngoài cửa sổ, nhanh chóng biến mất còn tăm .
“… sợ, con gái sinh , cho nó ăn cho nó uống, lấy mạng nó thì !”
“ thế, đàn ông làng chúng nhiều, dương khí nặng, còn sợ mấy con quỷ cái do mấy đứa con gái biến thành ?”
Dân làng lớn tiếng la lối, nhao nhao chạy về nhà , nhanh, trong nhà máy chỉ còn một tộc trưởng.
“Bố, bố sợ ?”
Trần Đào lộ một nụ quỷ dị: “Ngày mai ba chị gái sẽ đến tìm bố đó, bố chạy ? Nếu chạy, đất đai và nhà cửa của chúng sẽ còn gì… Với , các chị hận bố đến thế, chắc chắn dù bố chạy đến chân trời góc bể, các chị cũng sẽ đuổi theo đến nơi thôi nhỉ?”
“Chát!”
Tộc trưởng dùng sức tát một bạt tai mặt Trần Đào: “Con tiện nhân ! Đến lượt mày nhạo tao !”
Khóe miệng Trần Đào lập tức rách toạc, một bên mặt cũng sưng lên. Cô bé hề tức giận, ngược còn càng vui vẻ hơn: “Bố, bố thấy tiếng các chị ? Hình như con thấy các chị đang gọi bố đó!”
Tộc trưởng tái mặt quanh một lúc, cuối cùng vẫn nhịn mà hoảng loạn bỏ chạy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/huong-oan-nu/chuong-7.html.]
và chị đợi thêm một lúc, đợi đến khi xác nhận trong nhà máy còn ai khác, mới từ phía chum nước .
nhặt con d.a.o nhỏ đất cắt đứt dây trói Trần Đào: “Trần Đào, em mau chạy , đừng ở chỗ nữa.”
Nhìn thấy chúng , Trần Đào kinh ngạc, đó c.ắ.n môi lắc đầu: “Em chạy, em xem họ c.h.ế.t như thế nào.”
19.
Kể từ khi làng bắt đầu luyện hương, để tiện cho những mua hương lái xe đến, làng đặc biệt bỏ tiền xây một con đường nhựa, nên con đường nhỏ dẫn xuống núi đây cũng bỏ hoang.
Để tránh gặp dân làng, và chị mò mẫm con đường hoang vắng trong bóng tối.
Chị cúi đầu nhanh, dần dần, gần như thể theo kịp bước chân của chị.
“Chị, chị chậm chút, đợi em!”
cố gắng nhấc đôi chân mỏi nhừ, cố hết sức để nhanh hơn.
“Chị, chị xem chúng ngoài sẽ sống thế nào đây?”
Chị dừng bước, đó vùi đầu nhanh hơn.
thở dốc kịch liệt, phổi như nổ tung. Ngay khi sắp đuổi kịp chị , chị đột nhiên , lộ một nụ quỷ dị. Sau đó chị vươn tay, mạnh mẽ đẩy về phía ven đường.
Trong lúc hoảng loạn, túm lấy tay chị , cả hai chúng cùng ngã xuống một cái hố sâu. Chị ngã đè lên , chị nhanh chóng vỗ tay dậy.
cố gắng chống tay dậy, mới phát hiện chân đau nhói.
“Chị, em hình như trật chân .”
“Phụt, ha ha ha ha ha!”
Chị ôm bụng phá lên, nụ tươi sáng mà phóng túng, bao giờ thấy chị vui vẻ đến .
“Trần Mãn, cái hố là chị đặc biệt chuẩn cho em đó, thích ?”
ôm lấy mắt cá chân sưng đỏ, thể tin chị : “Cái… Cái là ý gì?”
Chị nhướn mày, vẻ mặt vô cùng đắc ý. Chị đến mép hố, ở đó mấy tảng đá nhô lên. Chị giẫm lên đá, dễ dàng leo khỏi hố, ngay khi đầy vẻ tuyệt vọng, chị giẫm lên đá xuống.