Vừa lên xe, đàn liền vui hớn hở với : “Trông vẻ mặt của bọn họ kìa, hahahah, chuyện còn bọn mặc kệ, giao hết cho em.”
Hốc mắt ửng đỏ, nhéo nhéo ngón tay theo bản năng: “Nếu bọn họ xuất hiện mặt em nữa thì em cũng thèm quan tâm bọn họ.”
Đàn liếc mắt : “Ừm, giờ tính cách của em vẫn , đừng để bắt nạt là .”
lời nào, im lặng con đường phía .
Đàn nhẹ nhàng bên tai : “Nắm chặt , chị em chắc nấu bữa tối xong , bây giờ chọn váy công chúa, em góp ý giúp .”
14
Công ty của đàn đàn chị dần quỹ đạo, tiền lương của cứ thế tăng dần lên. Sau đó chị đề cập đến việc chia cổ phần công ty cho nhưng từ chối.
Ngày lúc công ty mới thành lập bỏ một đồng nào, cộng thêm hiện giờ bụng của đàn chị cũng càng ngày càng lớn, mặt mũi mà chia lợi nhuận của công ty chứ.
“Vậy em qua công ty khác thử xem, công ty dù tương lai đổi gì thì cũng thể nào vươn lên cao nữa , huống hồ gì tham vọng của lớn, chỉ cần kiếm đủ tiền để nuôi chị em là ."
Cùng ngày hôm đó nộp đơn từ chức, chọc cho đàn chị haha ngừng: “Em đúng là đổi chút nào, bao giờ quanh co lòng vòng.”
Nói đến đó đàn chị ngừng một chút, sờ lên bụng , bây giờ bụng chị to, chân và mặt đều sưng phù, cả chị toát vẻ dịu dàng, nhân hậu.
chị vuốt ve bụng , vô thức nghĩ: “Mẹ lúc đó cũng như ? Mỗi ngày đều chờ mong chào đời?”
“Nếu em ở ngoài mà bắt nạt thì nhớ về đây với chị nhé.”
Lời của đàn chị lôi kéo về hiện thực, nhẹ nhàng trả lời: “Vâng ạ.”
nhanh chóng tìm công việc mới ở một thành phố khác, khí sạch sẽ, bốn mùa đều hoa. Đây cũng là quê hương mà từng nhắc đến.
Hôm trời mưa rả rích, đàn và đàn chị đến tiễn . Lúc đến nơi phất tay hiệu cho chị về. đàn chị kiên trì phòng đăng ký.
Lúc máy bay hoảng hốt, buột miệng hỏi một vấn đề mà bản rõ từ lâu. Có là còn nhà nữa ?
Chỉ mất hai tiếng đồng hồ để từ một thành phố trói buộc mười mấy năm đến một thành phố khác, nhưng dùng tới tận mười mấy năm để chuẩn sẵn sàng cho hai tiếng đồng hồ .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/huong-duong-trong-dam-lay/11.html.]
Cuộc sống mới dần quỹ đạo, gần như cuốn các mối quan hệ gần xa với xung quanh. Đặc biệt là một thực tập sinh cứ thích quấn lấy hỏi chuyện, cho dù tham gia buổi tụ hội nào cũng nhất quyết bám theo.
Lần cũng , rõ ràng lớn hơn bảy tám tuổi nhưng cứ thích xem như là con nít mà quản.
Buổi tiệc rượu là chuẩn cho một hợp đồng, đại diện bên B là một phụ nữ khó chơi, ní cô thích rượu mơ xanh nên hôm nay đặc biệt chuẩn .
Từ lúc thấy , ánh mắt của bà từng dời khỏi mặt của một giây phút nào, tựa như chúng là quen lâu gặp.
Bà nhẹ nhàng nhấc tấm danh đặt bàn từ sớm, nghiền ngẫm .
“Mạnh Du?”
đổ rượu mơ xanh ly, trả lời: “Vâng.”
🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺
“Cô theo họ ?”
Tay đổ rượu của khựng nhưng vẫn tiếp tục trả lời: “Vâng.”
Cậu thực tập sinh phía thấy cô hỏi nhiều như lập tức chạy lên giành lấy chai rượu tay mà thèm quan tâm đến ánh mắt của những xung quanh: “Để em rót, để em rót cho, đừng khó dễ như chứ.”
tức giận khi thấy nghiêm túc, nhưng đối phương vẫy vẫy tay hiệu xuống: “Mạnh Du , của cô tên là Mạnh Kiều?”
sững sờ yên tại chỗ, đối phương tiếp tục thẳng: “Muốn thăm ? Cô giống như đúc đó.”
Cậu thực tập sinh cũng dừng , đó chằm chằm
nắm chặt bàn tay khiến đầu móng tay cắm thẳng lòng bàn tay, phụ đó bỏ rơi năm mười tuổi, nếu hận thì chính là dối.
mà nhiều năm trôi qua sự nhớ nhung của đối với bà lúc nào là nguôi ngoai cả, bà là duy nhất của cuộc đời , luôn thể kìm nén mà nhớ đến bà, điên cuồng bà sống như thế nào.
liên tục thôi miên bản : Biết năm đó bà nỗi khổ riêng? Biết bây giờ bà nhận thì ? Biết một mái nhà thuộc về ?
cắn cắn môi: “Vâng, gặp một .”
Người phụ nữ đối diện cứ như thể một thứ gì đó thông qua , thấy trả lời bà ngẩn một chút: “Vậy mười giờ sáng mai chờ ở cửa, đưa cô .”