HỨA THẮNG NAM - CHƯƠNG 12
Cập nhật lúc: 2025-11-22 04:39:47
Lượt xem: 710
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chương 12:
Có lẽ do chạm làn da nóng sốt của , mới nhận :
“Em… cảm ?”
gật đầu.
Anh cuống quýt :
“Xin , …”
cắt lời:
“Anh rõ mà. Em với qua điện thoại . Chỉ là… quan tâm thôi.”
định rút tay về, nhưng siết chặt hơn.
Giọng mang theo hoảng hốt:
“Thắng Nam, đừng rời xa .”
Bạch Kính Văn bắt đầu đ.á.n.h tình cảm:
“Chúng quen gần mười năm nhỉ. Lúc em mới đại học, non nớt, bối rối, giống như một con nhím nhỏ ở cũng mắc kẹt. Nhất là cái dáng vẻ của em ở phòng y tế hôm đó… Khi nghĩ, cho em tất cả những gì thể cho. Cho nên…”
“Dừng .”
nữa cắt lời .
nhắc chính lời từng dạy :
“Điều dạy em mà em nhớ nhất chính là: đừng để bản tình cảm trói buộc. Cho dù đó từng ân tình lớn thế nào, nhưng chỉ cần cản trở sự trưởng thành của , thì can đảm… cắt bỏ.”
Có lẽ ngờ, một ngày nào đó chính lời trở thành lưỡi d.a.o thương.
tháo chiếc nhẫn vàng nhỏ hình vương miện đeo suốt nhiều năm, đặt xuống mặt .
“Lúc tặng nhẫn cho em, em xứng đáng trân trọng. Mà chiếc lồng xây quanh em… còn nhốt em nữa. Em sẽ đến nơi hơn.”
…
Từ khi sinh , gặp quá nhiều áp bức và ánh mắt khinh thường.
Chỉ cần ai đó cho một chút yêu thương, một chút quan tâm, liền dốc lực để đáp .
chính cái bộ lọc của tình yêu đó khiến đ.á.n.h mất con đường vốn thuộc về .
Từ nay trở … chỉ còn .
Và như thế… cũng .
…
Một tập đoàn d.ư.ợ.c phẩm của Đức gửi thư mời sang việc.
ở tổng bộ Đức ba năm, vượt qua kỳ đ.á.n.h giá, mới thể điều chuyển về nước.
Tại sân bay, Bạch Kính Văn đến tiễn .
Anh vẫn mỉm dịu dàng, khoáng đạt như khi:
“Nếu em cần giúp gì, cứ .”
Anh ôm , thì thầm bên tai:
“Xin .”
Mắt cay xè.
để thấy cảm xúc của , lập tức buông tay và xoay rời .
…
Đến Đức , công việc bận rộn đến mức chẳng còn bao nhiêu thời gian để buồn để nhớ.
Dần dần, thời gian nghĩ về Bạch Kính Văn cũng dần ít , cứ thế mờ nhạt dần.
Sau đó, một đồng nghiệp cũ gửi cho vài tấm ảnh.
Trong ảnh, Bạch Kính Văn một nữ trợ lý mới.
Nữ trợ lý cảnh giống ngày , cũng là nghiên cứu sinh tiến sĩ ngành sinh học, là trợ lý, là… bạn gái.
…
Năm thứ hai ở nước ngoài
Bạn bè với :
Bạch Kính Văn kết hôn .
Cô dâu là thiên kim tiểu thư của một tập đoàn d.ư.ợ.c phẩm môn đăng hộ đối.
…
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/hua-thang-nam/chuong-12.html.]
Trước khi cưới, cô trợ lý sa thải,thậm chí còn chạy đến công ty ầm lên.
Một cánh tay nhỏ bẻ nổi cái đùi lớn, cuối cùng chỉ thể cầm tiền rời .
bạn kể, chỉ xem như chuyện tán gẫu, xong để đó, để chút gợn sóng nào.
Những năm …
Dù kết hôn, nhưng mỗi dịp lễ tết, Bạch Kính Văn vẫn sẽ nhắn cho vài lời chúc Facebook, mang theo chút mập mờ nên .
dứt khoát xóa khỏi danh sách bạn bè.
…
Sự nghiệp của
Chậm trễ hơn dự tính một năm, chính thức trở thành phụ trách khu vực châu Á của Tập đoàn Dược phẩm Linge (Đức).
Văn phòng đặt tại Thượng Hải.
Trong một chồng tài liệu phê duyệt, thấy dự án xây dựng nhà máy sản xuất mới.
Vị trí chọn là quê .
Đất ở đó rẻ, chính sách thu hút đầu tư ưu đãi.
Đã nhiều năm trở về.
cũng nhân dịp xem thử.
hy vọng mảnh đất nghèo nàn thể dần trở nên phồn vinh.
Để những cô gái nơi đó cơ hội thấy thế giới rộng lớn bên ngoài.
Và cũng nhân cơ hội , về thăm .
…
Thị trấn so với lúc rời mười năm hầu như đổi gì mấy.
Chỉ góc đông nam là xây khu đô thị mới.
Sau bữa cơm, dạo đường ven sông.
Không ngờ gặp Trình.
Bà liếc một cái, dè dặt lên tiếng:
“Thắng Nam?”
gật đầu:
“Chào bác Trình, lâu gặp.”
Bà già nhiều.
Mới hơn 50 tuổi, nhưng tóc bạc trắng bộ.
Bà từ đầu đến chân, nhíu mày:
“Mấy năm nay chạy ?”
mặc áo cotton cao cấp nhưng logo, quần jeans rách designer.
trong mắt bà, chắc chỉ là đứa rách rưới nghèo khó, quần thủng mà tiền vá.
đáp:
“Đi đây đó một chút, nhớ nên về thăm.”
Mẹ Trình lập tức đổi sang vẻ mặt đắc ý:
“Thằng Phong cũng ở thành phố đấy. Nó về mở công ty, là xây dựng quê nhà. Nó kết hôn , vợ là nhân tài giỏi lắm.”
mỉm :
“Vậy chúc mừng .”
Có lẽ vì thấy chút khổ sở hối hận nào mặt , nên Trình cố vẻ tiếc nuối:
“Lúc mà con đừng mơ cao, chịu ở bên thằng Phong, thì hưởng phúc bây giờ chính là con . Ôi, đáng tiếc thật.”
phản bác, chỉ nhẹ nhàng :
“Vậy con phiền bác hưởng phúc nữa. Con .”
đến thắp hương cho .
Mộ của sạch sẽ, gọn gàng.
Ngày , dù thường khiến gia đình mất mặt, nhưng cuối cùng ông vẫn nỡ để bà hứng gió dầm mưa, thỉnh thoảng đến chăm nom.
vô cùng ơn những lời khi mất.
Mỗi ngã rẽ cuộc đời, đều nhờ câu mà tìm hướng đúng đắn.
…