Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

HỨA CHÍ CỦA THỊNH HẠ - CHƯƠNG 8

Cập nhật lúc: 2025-05-18 19:22:35
Lượt xem: 283

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cậu ấy như đang hồi tưởng.

Rõ ràng giọng điệu rất bình thản, nhưng tim tôi lại hẫng đi một nhịp.

Những lời này, tôi đã quên mất rồi.

Cậu ấy... vậy mà vẫn còn nhớ?

Không nói rõ được tâm trạng lúc này là gì, lồng n.g.ự.c tôi bỗng hơi nghẹn lại.

Nhưng lời của Hứa Chí vẫn chưa dừng lại.

Cậu ấy nói: "Lúc đó tôi đã nghĩ, con bé này trông ngốc ngốc thế kia, sao suy nghĩ lại tiêu cực vậy nhỉ?"

"Nhưng sau này khá hơn rồi, khai giảng lớp mười mình lại viết bài 'Ước mơ tương lai' một lần nữa, lần đó tôi thấy cậu viết là muốn thi vào trường luật, muốn làm luật sư công ích để lên tiếng cho những người yếu thế."

"Ừm... nói ra hơi ngại, lúc đó tôi còn thấy khá mừng."

"Cảm giác như em gái nhà mình cuối cùng cũng lớn rồi, biết hoạch định cuộc đời rồi."

Cậu ấy "he he" cười một tiếng.

Lợi dụng việc người khác không nhìn thấy, chạy qua, vò đầu con gấu bông một cái.

Rồi cười quay lại nhìn tôi.

"Nhưng bây giờ tôi thấy nhé, trước đây là tôi cổ hủ rồi, dù là luật sư công ích hay diễn viên đóng thú bông, đều rất tốt."

"Người sống thì phải tiến về phía trước, mục tiêu dù nhỏ đến đâu cũng được, phải có một cái, mới không bị quá khứ trói buộc."

"Cậu nói có phải không, Thịnh Hạ?"

Cậu ấy cười thật rạng rỡ.

Cậu ấy quả nhiên nhận ra rồi.

Nhận ra mấy năm nay tôi sống buông thả, vật vờ.

Nhận ra tôi coi người thay thế cậu ấy như khúc gỗ nổi trên biển.

Có lẽ còn nhận ra, tôi từng có ý định tự tử...

17

Tôi tên Thịnh Hạ.

Ý nghĩa của Thịnh Hạ, không phải là mùa hè tràn đầy sức sống.

Mà là——Thịnh Hạ (còn lại/thừa thãi).

Năm đó, mẹ tôi lợi dụng lúc bố tôi say rượu mà quấn lấy cả đêm.

Vì ngoài ý muốn có tôi, bố tôi bị ép chia tay bạn gái mối tình đầu, buộc phải kết hôn với mẹ.

Thế là hơn mười năm sau đó, tôi luôn là lựa chọn mà ông ghê tởm và chưa bao giờ tính đến.

Cũng là gánh nặng mà họ để lại cho mẹ tôi sau khi ly hôn.

Sau này, mẹ tôi theo đuổi bản thân, theo đuổi tình yêu, chưa bao giờ nghĩ đến tôi.

Đêm mưa sấm sét ở nhà Hứa Chí năm đó, là lần đầu tiên có người hỏi tôi: "Thích ăn cần tây không?"

Cũng là lần đầu tiên có người vì tôi sợ hãi, mà canh giữ ngoài cửa cả đêm.

Thậm chí sau này, cũng là lần đầu tiên có người dạy dỗ tôi đánh người không biết nặng nhẹ, không màng hậu quả, đến cả côn đồ cũng dám gây sự.

Lần đầu tiên có người vì tôi bỏ nhà đi mà tức đến giậm chân, nghiêm mặt mắng tôi.

"Thịnh Hạ cậu giỏi rồi!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/hua-chi-cua-thinh-ha/chuong-8.html.]

"Quán bar là nơi nào? Cậu cũng dám vào?"

"Không thấy thằng cha biến thái bàn bên cạnh, mắt sắp dán vào người cậu  rồi à!"

...

Những lời này, tôi chưa bao giờ nghe được từ bố mẹ mình.

Ngược lại ở chỗ Hứa Chí, tai tôi sắp nghe đến chai sạn rồi.

Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!

Cậu ấy quản thúc tôi, đốc thúc tôi, đối với tôi hình như có nỗi lo không bao giờ hết.

Chỉ là không thích tôi mà thôi.

Thế là mang tính trả thù, sau khi cậu ấy chết, tôi học hút thuốc, học uống rượu.

Lúc say, nhìn khuôn mặt có vài phần giống cậu ấy của Tống Chấp Niệm.

Trong cơn mơ màng sẽ cảm thấy cậu ấy vẫn còn sống.

Tôi đã ngỡ rằng mình có thể chìm đắm trong cuộc sống ngập ngụa men rượu này rất, rất lâu.

Cho đến ngày nhận được di vật của cậu ấy, tôi đến mộ cậu ấy lần thứ hai, nhìn hai chữ "Hứa Chí" rõ rành rành trên bia mộ.

Tôi chợt cảm thấy, thật vô vị.

Lấy người khác làm thế thân cho cậu ấy, vô vị.

Ngày qua ngày chờ mẹ tôi lương tâm trỗi dậy, cho tôi một chút tình thân, dường như cũng vô vị.

Sống, lại càng vô vị đến cùng cực…

Thế nhưng, tôi vừa nảy ra ý nghĩ đó, về nhà liền nhìn thấy Hứa Chí.

"Hứa Chí…"

Tôi khẽ gọi

Muốn nói cho cậu biết tôi thích cậu.

Muốn bất chấp tất cả mà chọc thủng lớp giấy cửa sổ ấy.

Nhưng cạu ấy lại như nhìn thấu tâm tư của tôi, đột nhiên ngắt lời tôi.

"Ủa, anh chàng gấu bông này trông cũng đẹp trai phết."

"Thịnh Hạ cậu mau nhìn kìa, đàn em nè, đầu đinh, kiểu lạnh lùng băng giá, đúng gu cậu thích luôn."

"Chậc chậc, tướng mạo thằng nhóc này không tệ, coi kìa, còn biết giúp bạn nhỏ buộc dây giày nữa."

"Đợi đã, Thịnh Hạ, hình như cậu ta nhìn cậu kìa."

"Nhanh, lên xin số liên lạc đi! Tìm hiểu xem, biết đâu…"

Những lời sau đó của cậu ấy tôi không nghe rõ.

Chỉ cảm thấy từng chữ anh nói như sấm sét, nổ tung bên tai tôi ù ù.

Nhìn Hứa Chí cố tình tránh ánh mắt tôi, chỉ vào người vừa cởi bỏ đầu gấu bông kem, ân cần ra hiệu với tôi.

Chút hy vọng vừa nhen nhóm tức thì vỡ tan thành bọt biển.

Trong khoảnh khắc, tôi như rơi xuống vực băng.

"Hứa Chí, cậu là cái thá gì của tôi? Dựa vào đâu mà quản tôi?"

 

Loading...