Sở Dận sững người, thậm chí quên cả việc giả vờ say, chỉ trân trối nhìn ta.
Ta không để ý, tiếp tục lần theo ký ức trong sách.
Ánh mắt di chuyển xuống dưới, dừng ở phần hông của Sở Dận. Suy nghĩ một chút, ta vẫn quyết định cởi luôn quần hắn.
Dây dưa làm gì, cứ vào thẳng vấn đề.
Sở Dận lại như bị dọa cho hoảng sợ, giật lùi ra sau:
"Nàng làm gì đó?"
Ta chớp mắt, có phần khó hiểu:
"Đương nhiên là làm chuyện phu thê ân ái."
Sắc mặt Sở Dận trông có vẻ khó coi, nghiến răng nói:
"Ai dạy nàng?"
Ta có chút chột dạ, dù sao mấy vị ma ma dạy dỗ trong cung đều là ca ca ứng phó thay ta.
Sở Dận thấy vẻ mặt ta, sắc mặt càng lúc càng âm trầm.
Ban đầu trong lòng ta vẫn còn ngay thẳng đường hoàng, nhưng vừa chạm phải ánh mắt kia của hắn, ta bất giác cúi đầu:
"Ta… ta xem được từ sách vẽ mà ca ca giấu."
"Đệt…"
Sở Dận rủa khẽ một câu, giọng rất thấp, ta nghe không rõ:
"Gì cơ?"
"Không có gì."
Sở Dận nhanh chóng cởi áo ngoài, cánh tay dài vòng qua ôm lấy eo ta, trong chớp mắt hai người đã đổ xuống giường mềm.
Ta kêu lên một tiếng, nhưng giãy không thoát.
Sở Dận thở dài một hơi, lồng n.g.ự.c nóng rực áp sát lưng ta:
"Ngủ sớm đi, A Tảo."
15
Đây là lần đầu tiên ta chung giường gối với một nam nhân xa lạ, tuy có hơi gượng gạo nhưng cũng không đến mức bài xích.
Theo lệ thường, ngày thứ hai sau khi thành thân, ta đáng lẽ phải cùng Sở Dận nhập cung bái kiến Thái hậu cùng các vị phi tần.
Nhưng hoàng đế còn nhỏ tuổi, hậu cung trống vắng.
Về phần Thái hậu, Sở Dận thậm chí không nhắc đến lấy một lời, trong mắt toàn là vẻ chán ghét.
Ta mơ mơ màng màng tỉnh dậy, theo bản năng định đưa tay lấy bộ quan phục màu đỏ trước mắt mặc vào.
Sau lưng lại thò ra một cánh tay khác, nhanh hơn một bước cầm lấy bộ quan bào.
Ta lập tức tỉnh táo, quay đầu liền chạm phải ánh mắt Sở Dận, như cười như không.
Cánh tay ta lơ lửng giữa không trung, đưa ra thì ngại, rụt về cũng không xong.
“Phu nhân là muốn giúp bổn vương thay y phục sao?”
Ta gật đầu, thuận theo lời hắn, có phần vụng về mà khoác quan bào lên cho hắn.
Sở Dận cao hơn ta không ít, ta quỳ thẳng người trên giường vẫn thấy hơi với không tới.
Ánh mắt hắn ánh lên ý cười, hơi cúi người xuống, cánh tay dài chống hai bên người ta.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/hom-nay-tieu-giang-dai-nhan-co-thuong-xot-vuong-gia-khong/6.html.]
Tựa như đang ôm ta vào lòng, hương đàn hương nhàn nhạt lượn lờ nơi chóp mũi.
Ta bất giác hơi đỏ mặt.
Trước khi đi, Sở Dận cúi đầu hạ một nụ hôn nhẹ lên trán ta, mỉm cười nói:
“Phu nhân thật đáng yêu.”
Ta ngẩn ra, chỉ cảm thấy trán như bốc lửa.
Là phát sốt rồi sao?
Rất nhanh ta liền bình tĩnh lại. Đã muốn ngăn cản Sở Dận, vậy thì cần phải nhanh chóng tìm hiểu phạm vi thế lực của hắn, cùng những người hắn lui tới.
Ta không ngây thơ như phụ thân.
Một kẻ như Sở Dận, làm sao có thể vì một nữ nhân mà từ bỏ đại nghiệp chứ?
16
Những ngày tiếp theo, ta và Sở Dận sống với nhau cũng xem như yên ổn vô sự.
Hắn giao cả lệnh bài quản lý nội vụ phủ Nhiếp chính vương cho ta.
Ta mất hai ngày lật xem hết sổ sách trong phủ, cũng không phát hiện ra điều gì khả nghi.
Cũng phải thôi, Sở Dận đã dám thản nhiên giao sổ sách cho ta, tất nhiên là không sợ ta tìm ra vấn đề gì.
Ngày hồi môn, ca ca ta lén lút kéo ta ra một góc.
“A Tảo à, muội nói không đúng rồi đó.”
Ta “hử” một tiếng.
“Không phải muội nói, Nhiếp chính vương sẽ ngày ngày kéo huynh đi uống hoa tửu, dạo thanh lâu sao?”
“Phải mà.”
“Nhưng mấy hôm nay, ngoài chuyện thỉnh thoảng giúp huynh giải vây, Sở Dận người ta hoàn toàn không thèm để ý gì đến huynh cả!”
Sao có thể thế được? Trước đây sau mỗi buổi lâm triều, dù ta cố tình tránh mặt Sở Dận, hắn vẫn luôn tìm được chính xác chỗ ta, dẻo miệng dụ dỗ, không thì uy h.i.ế.p kéo ta đi uống rượu.
Có thời gian, chỉ cần nhìn thấy mặt Sở Dận, đầu ta đã thấy choáng vì mùi rượu rồi.
Mà khuôn mặt đó của hắn như có thứ ma lực gì vậy, mỗi lần nhìn thấy là ta không nói nổi câu từ chối nào.
Lẽ nào… hắn đổi tính rồi?
Đang nghĩ thế, eo ta bất ngờ bị một bàn tay to lớn siết lấy, bên tai vang lên giọng điệu trêu chọc quen thuộc:
“Phu nhân đang thì thầm chuyện gì với Tiểu Tướng gia thế?”
Ta quay người lại, thản nhiên nhìn Sở Dận, lắc đầu ra hiệu không có gì.
Còn ca ca ta thì lại không như thế, suýt nữa thì chữ “chột dạ” viết to trên trán rồi.
Sở Dận cười rạng rỡ:
“Đại hội Tứ quốc sắp bắt đầu rồi, Tiểu Tướng gia chính là người được đích danh giao phụ trách đón tiếp sứ thần các nước, sắp bận lắm đó.”
17
Đại hội Tứ quốc là sự kiện long trọng tổ chức năm năm một lần, các nước chư hầu sẽ cử sứ thần đến triều cống, đồng thời cũng nhằm thể hiện uy thế với các nước khác.
🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
Năm nay, đại hội được tổ chức tại Đại Tần.
Không ngờ bệ hạ lại giao việc tiếp đãi sứ thần cho ca ca ta, nói không lo lắng thì là giả.