Hôm nay, ái phi đã nấu cơm chưa? - Chương 8

Cập nhật lúc: 2025-10-22 16:05:35
Lượt xem: 74

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ta : "Sự tàn nhẫn của Thái hậu nương nương là để giúp Hoàng thượng thành đại nghiệp, thực sự là đúng đắn."

 

Thái hậu rời , để con gà thoi thóp và đầy mồ hôi lạnh. 

 

Ta nỡ g.i.ế.c con gà nữa nên nhốt nó , đặt tên là "Tống Chung Kê" vì nó suýt chút nữa tiễn về chầu trời.

 

Đây chắc chắn là những ngày tháng khổ sở nhất của trong hậu cung. 

 

Từ đó về , Thái hậu thường xuyên lui tới, Hoàng đế Thái hậu đến cũng theo

 

Thế là Thái hậu chuyên chọn lúc Hoàng đế thượng triều để đến, hầu hạ bà uống hết chén đến chén khác, lắng kể lể những quy tắc hậu cung.

 

Thái hậu cứ đến giờ dùng thiện thì rời , Hoàng đế thì cứ đến giờ dùng thiện tới, hai mẫu tử ngầm hiểu mà phiên ghé thăm.

 

Ta kẹp giữa hai họ, khổ sở tả xiết.

 

Ta tưởng hai họ mãi mãi sẽ chạm mặt nhưng ngờ hôm nay đến giờ tan triều, Hoàng đế vội vàng kéo đến.

 

Thái hậu khéo đang dạy nữ đức, bà dâu hoàng gia quan trọng nhất là chịu khó, Hoàng đế thiên vị thì nhất định chịu khổ giỏi hơn các phi tần khác.

 

Khi Hoàng đế bước qua ngưỡng cửa, đang quỳ đất dâng chén thứ năm trong ngày, đó chính là cách Thái hậu dạy quy tắc.

 

Hoàng đế hành lễ, sắc mặt Thái hậu lộ rõ sự vui. 

 

Ta chỉ ngẩng đầu lướt nhanh qua một cái cúi xuống, hai tay vẫn nâng chén nóng bỏng.

 

Hoàng đế nhận lấy chén tay , cổ tay trắng nõn khẽ run lên, chén rơi xuống tấm t.h.ả.m hoa văn phức tạp, ướt một góc y bào của .

 

Hắn lơ đễnh : "Trẫm lỡ tay."

 

Rồi sang : "Ái phi, trẫm lời hỏi nàng, theo trẫm ngoài."

Anan

 

Thái hậu mân mê móng tay dài của , lạnh lùng : "Hoàng nhi."

 

Hoàng đế đỡ một cái, lập tức theo bước ngoài.

 

Thái hậu bên trong cánh cửa cất cao giọng: "Hoàng thượng!"

 

Người nắm nhẹ lòng bàn tay , thì thầm: "Nàng cứ ở đây chờ trẫm."

 

Ta ngơ ngác gật đầu. Hắn thật sâu một cái .

 

Cánh cửa đóng chặt, Hoàng đế và vị mẫu cường thế của đang gì trong phòng nhưng thể rời , thế là ôm đầu gối bậc thềm cửa, chống cằm thở dài.

 

Tiểu Nguyệt : "Nương nương, Hoàng thượng đến giúp , vui ?"

 

Ta : "Ngươi thấy bên trong gì, Hoàng thượng đến giúp bổn cung? Ngươi lén trộm?"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/hom-nay-ai-phi-da-nau-com-chua/chuong-8.html.]

Tiểu Nguyệt vội vã : "Nô tỳ, nô tỳ tuyệt đối dám! Rõ ràng nương nương ở gần hơn..."

 

Ta vội vàng phủi sạch hiềm nghi: "Ta cũng ở xa, thấy gì!"

 

Hoàng đế đẩy cửa : "Đừng ồn ào, đến thiên điện chuyện."

 

Ta và Tiểu Nguyệt như đại xá, một mạch chạy đến thiên điện.

 

Hoàng đế và mẫu hậu của khỏi tẩm điện của

 

Thái hậu lạnh lùng chằm chằm lâu phất tay áo bỏ

 

Ta ngơ ngác gánh chịu cơn giận của bà , Hoàng đế gì với bà . Tâm tình Hoàng đế , giọng điệu chuyện với cũng dịu dàng hơn ba phần.

 

Người : "Trẫm mang đầu bếp riêng của đến, ăn ở đây."

 

Tiểu thái giám vỗ tay, từng món ăn chế biến tinh xảo lượt dọn lên.

 

Có món rượu quế hoa nước đường mà thấy ngon khi đầu nhập cung.

 

Có món đầu cá hấp ớt băm mà thèm phát điên khi nhập cung hai.

 

Có món bánh đậu xanh mà nhét ba miếng liên tiếp khi nhập cung ba…

 

 

Ta kinh ngạc đến tột độ: "Không trách đầu gặp mặt như , hóa chúng …"

 

Hoàng đế : "Đây là thứ tám trẫm bắt nàng. Trẫm lời thứ hai, nàng hãy dựng tai lên mà kỹ đây."

 

"Khi trẫm mười ba tuổi, theo mẫu hậu bái phỏng các đại thần trong triều, danh nghĩa là bái sư, thực chất là vì của phụ hoàng tận mà mẫu hậu trẫm sớm lôi kéo thế lực trong triều, tương lai mới thể vững ngai vàng."

 

"Khoảng thời gian đó, trẫm hề vui vẻ.”

 

“Một bái phỏng một vị triều thần, trẫm tá túc tại phủ của

 Nửa đêm ngủ , dạo quanh phủ, gặp một kẻ ngốc đang trèo tường. Nàng trẫm thấy bộ quá trình, chút chột , sợ trẫm sẽ mách phụ nàng nên chỉ xem trẫm như hài tử vườn trong phủ mang đến nên túm lấy cổ áo trẫm kéo cùng ngoài tường."

 

"Trẫm giận đến sôi máu, thiên hạ một nữ tử đại nghịch bất đạo, chẳng liêm sỉ, còn luộm thuộm đến , thực sự là bất hạnh của phủ . Chợ đêm bên ngoài bức tường náo nhiệt hơn nhiều so với những gì trẫm trong sách, trẫm thích. Kẻ ngốc sức lực quá lớn, trẫm chống nàng, nàng nửa đẩy nửa kéo đến quầy kẹo hình nhân, nhận lấy khoản hối lộ đầu tiên trong đời. Nàng …"

 

Hoàng đế khựng một chút, thật sâu một cái.

 

Ta lẩm bẩm: "Người ăn chiếc kẹo hình nhân , chúng chính là đồng phạm."

 

Hoàng đế : "Cũng quá ngu ngốc, ít nhất còn nhớ."

 

Thì nhập cung bắt nặn kẹo hình nhân, là giống , giữ ký ức của nhiều kiếp mộng . Ta cố tình nặn những chiếc kẹo hình nhân méo mó, khiến Hoàng đế đầy mong đợi cứ tưởng tìm nhầm , cho nên mới đột ngột bỏ về trong nỗi thất vọng.

 

Hoàng đế : "Trời sáng, kẻ ngốc nắm tay trẫm trèo qua tường trở về, trẫm lập tức theo mẫu hậu hồi cung."

Loading...