HỒI ỨC TÌM CHA - Chương 9: Cánh Đồng Chết Lặng

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-08-31 21:10:28
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khi họ trở trận địa cũ, trời hửng sáng. ánh nắng ban mai thể xua tan khí c.h.ế.t chóc bao trùm nơi đây. Trận đánh kết thúc.

Trước mắt họ là một cảnh tượng kinh hoàng. Cả một cánh đồng xác . Xác giặc, xác chồng chất lên . Xe tăng địch cháy đen, bốc khói. Vũ khí, quân trang vương vãi khắp nơi. Không còn một tiếng súng, chỉ tiếng gió rít qua những cây trơ trụi, ai oán, thê lương.

Bình và Dũng như hai mất hồn, giữa cánh đồng chết. Họ lật từng cái xác, tìm kiếm những gương mặt quen. Mỗi một nhận một đồng đội hy sinh, lòng họ quặn đau.

Họ tìm thấy năm đồng đội trong nhóm cảm tử của Kiên. Ai cũng c.h.ế.t trong tư thế chiến đấu. Người ôm súng, cầm lựu đạn. Họ chiến đấu đến thở cuối cùng, thành lời hứa của .

họ thấy Kiên cả.

Một tia hy vọng le lói trong lòng Bình. Có thể nào... thể nào còn sống?

Họ chia tìm. Bình gọi to tên trai trong vô vọng. "Anh Kiên ơi! Anh ở ?"

Tiếng gọi của ông chìm nghỉm trong sự im lặng đáng sợ của bãi chiến trường.

Cuối cùng, Dũng tìm thấy . Dưới một gốc cây cao su b.o.m chặt ngang , Kiên đang dựa đó. Anh chết. tình trạng của còn tệ hơn cả cái chết.

Một mảnh b.o.m lớn xé toạc lồng n.g.ự.c , tạo một cái hố sâu hoắm, m.á.u vẫn đang rỉ . Gương mặt trắng bệch, còn một giọt máu. Hơi thở yếu ớt, thoi thóp. đôi mắt vẫn mở, vẫn về một hướng xa xăm.

Trong tay , đang nắm chặt một vật. Đó là tấm ảnh của chị Mai, thấm đẫm máu.

"Anh Kiên!" - Bình lao đến, quỳ xuống bên cạnh trai. Nước mắt ông tuôn như mưa. Ông thể tin mắt nữa. Người trai mạnh mẽ, kiên cường của ông, giờ đây...

Kiên dường như thấy tiếng gọi. Anh từ từ đầu , đôi mắt mất tiêu cự cố gắng nhận mặt. Một nụ yếu ớt nở đôi môi khô khốc. "Bình... em... về ...?"

"Em về đây! Em về !" - Bình nắm lấy bàn tay lạnh ngắt của trai. "Anh cố lên! Quân y sắp đến ! Anh sẽ !"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/hoi-uc-tim-cha/chuong-9-canh-dong-chet-lang.html.]

Kiên lắc đầu. Anh qua khỏi. Anh dùng hết sức lực còn , từng tiếng một. "Đừng... ... Em là... lính... cứng rắn lên..."

Anh đưa tấm ảnh trong tay cho Bình. "Cầm lấy... Gửi... gửi thư về... với Mai... là ... bình an... đang công tác xa... Đừng ... ... hy sinh... Cô ... chịu nổi ..."

Đến lúc vẫn nghĩ cho vợ con. Bình gật đầu lia lịa, nước mắt nhòa tất cả. "Vâng... ... em hứa! Em sẽ bình an!"

"Hứa với ... chăm sóc... u... và con cô ..." - Hơi thở của Kiên ngày càng yếu . "Đứa bé... sắp đời... hãy ... cha nó... Dạy nó... trở thành... ích..."

"Em hứa! Em hứa mà !" - Bình gào lên trong đau đớn.

Kiên mỉm mãn nguyện. Anh lên bầu trời, đôi mắt từ từ khép . Bàn tay buông thõng.

Nguyễn Xuân Kiên, trai, đồng đội, hùng của ông, như .

Bình ôm lấy thể lạnh dần của trai, thành tiếng. Nỗi đau mất mát còn lớn hơn gấp vạn nỗi đau thể xác. Ông mất duy nhất cõi đời . Ông mất một phần linh hồn của .

Dũng bên cạnh, lặng lẽ . Anh mất bạn nhất, em chí cốt.

Bầu trời An Lộc hôm xám xịt một màu tang tóc. Gió vẫn thổi, mang theo tiếng than của những linh hồn lìa khỏi xác.

Bình gạt nước mắt. Nỗi đau hóa thành sức mạnh. Ông sẽ gục ngã. Ông sẽ sống tiếp, chiến đấu tiếp, để trả thù cho trai, cho đồng đội. Và ông sẽ thực hiện lời hứa cuối cùng của . Ông sẽ chăm sóc cho gia đình của , sẽ là chỗ dựa cho họ, như từng là chỗ dựa cho ông.

Nghe audio ở YT Linh Đồng Truyện Các

Ông cẩn thận gỡ tấm bảng tên bằng nhôm khắc dòng chữ "Nguyễn Xuân Kiên" cổ áo trai, cất túi cùng với tấm ảnh của chị Mai. Rồi ông cùng Dũng và những đồng đội còn sống, tìm một nơi đất cao, chôn cất và những hy sinh. Một nấm mồ tập thể bia mộ, chỉ cành cây rừng dấu.

Họ nấm mồ, chào theo điều lệnh quân đội cuối. Lời thề trả thù cho đồng đội vang lên, rắn rỏi và đanh thép, giữa cánh đồng c.h.ế.t lặng.

 

Loading...