HỒI ỨC TÌM CHA - Chương 3: Bữa Cơm Chia Tay

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-08-31 20:55:31
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Căn nhà ba gian nhỏ bé, tường trình đất, mái lợp rạ cuối làng. Một giàn mướp xanh rì đang leo hàng rào, lủng lẳng mấy quả non. Sân nhà quét dọn sạch sẽ, một cây cau cao vút và một bể nước mưa đầy ắp. Mọi thứ đều toát lên vẻ nghèo khó nhưng ngăn nắp và ấm cúng.

Khi hai em Kiên và Bình bước sân, một phụ nữ lớn tuổi đang ngoài hiên vấn mái tóc điểm bạc. Đó là u của họ. Thấy hai con trai về, bà mỉm hiền hậu. Nụ của bà hằn sâu những nếp nhăn của năm tháng vất vả, nhưng ánh mắt thì vẫn trong và sáng.

"Hai đứa về đấy ? Mau quần áo ăn cơm. Mai nó nấu xong cả ."

Nghe audio ở YT Linh Đồng Truyện Các

Từ trong bếp, một phụ nữ trẻ bước . Cô mặc một chiếc áo cánh màu nâu, chiếc quần lụa đen, mái tóc dài búi gọn gàng gáy. Gương mặt cô trái xoan, phúc hậu, đôi mắt đen láy dịu dàng. Dù đang mang thai ở tháng thứ năm, bụng lùm lùm áo, nhưng dáng cô vẫn thanh thoát, nhẹ nhàng. Đó là Mai, vợ của Kiên.

Mai thấy chồng và em chồng, cô mỉm . "Anh và chú về . Em dọn cơm nhé."

Bình Mai, u. Hai gương mặt thương , ông thấy quen thuộc đến đau lòng? Ông chắc chắn gặp họ ở đó , sống cùng họ lâu . ký ức vẫn là một bức màn sương mù dày đặc. Ông chỉ cúi đầu chào, lí nhí trong miệng: "U, chị."

Bữa cơm chia tay dọn chiếc chõng tre ở gian giữa. Mâm cơm đạm bạc chỉ đĩa rau lang luộc chấm tương, bát cà pháo muối giòn. với hai thanh niên sắp trận, đây là những món ăn ngon nhất trần đời, bởi nó mang đậm hương vị của quê hương, của gia đình.

Trong bữa ăn, khí chút trầm lắng. U gắp cho mỗi đứa một miếng rau, dặn dò: "Ra ngoài đó tự chăm sóc lấy . Anh em đùm bọc, bảo vệ lẫn , ?"

Kiên gật đầu chắc nịch: "U yên tâm. Con sẽ trông nom thằng Bình cẩn thận."

Mai bên cạnh chồng, lặng lẽ và cơm, thỉnh thoảng đưa mắt chồng, ánh mắt đầy lưu luyến và lo âu. Cô gì, nhưng tình yêu và nỗi lo của vợ trẻ hiện rõ gương mặt. Kiên nắm lấy tay vợ gầm chõng, siết nhẹ, như một lời an ủi lời.

Bình ăn cơm mà lòng trĩu nặng. Ông u, trai, chị dâu. Ông cố gắng khắc ghi từng đường nét gương mặt họ. Ông cảm giác rằng nếu ông , ông sẽ quên mất, sẽ bao giờ cơ hội gặp họ nữa. Cảm giác mất mát mơ hồ khiến cổ họng ông nghẹn .

lúc đó, một thanh niên khác bước . Anh cũng trạc tuổi Kiên, dáng cao gầy, nước da ngăm đen, nụ toe toét để lộ hàm răng trắng bóng. "Em chào u! Chào chị! Ơ, thằng Bình cũng ở đây ?"

Đó là Dũng, bạn của Kiên. Nhà Dũng ở làng bên, cũng xung phong nhập ngũ cùng đợt với hai em. Dũng là em ruột của chị Mai, nhưng với Kiên hơn. Hai coi như em ruột.

Dũng xuống chõng, tự nhiên như nhà. "Em sang rủ hai mai cùng cho vui. Ba em cùng một tiểu đội đấy."

Kiên vui vẻ vỗ vai bạn: "Thế thì còn gì bằng! Có thằng Dũng cùng, em như hổ thêm cánh."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/hoi-uc-tim-cha/chuong-3-bua-com-chia-tay.html.]

Sự xuất hiện của Dũng khiến khí bữa ăn bớt phần nào căng thẳng. Dũng tính tình vui vẻ, , kể đủ thứ chuyện trời đất, từ chuyện con gà mái nhà mới đẻ một lứa trứng so-sai, đến chuyện cô thôn nữ làng bên liếc mắt đưa tình với . Mọi cùng , nhưng trong tiếng vẫn ẩn chứa một nỗi buồn chia ly.

Bình chỉ im lặng lắng . Ông Dũng, một gương mặt quen nữa. Người bạn của trai, cũng là em vợ của trai. Mối quan hệ của họ thật gần gũi, gắn bó.

Ăn cơm xong, Kiên và Dũng ngoài sân hút thuốc lào, bàn chuyện ngày mai lên đường. U và Mai dọn dẹp bát đũa. Bình một trong gian nhà, lên bàn thờ tổ tiên. Trên đó, bên cạnh bát hương và một nải chuối xanh, là một tấm ảnh đen trắng nhỏ. Trong ảnh là một đàn ông trung niên, gương mặt nghiêm nghị. Bình đoán đó là ông nội của .

Mai dọn dẹp xong, bước , thấy Bình đang lên bàn thờ, cô nhẹ nhàng : "Đó là ảnh của bố chồng chị đấy, cũng là ông nội của chú. Ông mất sớm vì bệnh, kịp thấy hai em chú lớn khôn."

Bình Mai. Dưới ánh đèn dầu leo lét, gương mặt chị hiền từ và thánh thiện lạ thường. "Chị... chị buồn khi Kiên ạ?" - Bình buột miệng hỏi.

Mai mỉm buồn. "Buồn chứ chú. Chẳng vợ nào xa chồng, nhất là khi... khi sắp sinh nở. chị cũng tự hào về . Anh vì việc lớn, vì đất nước. Bổn phận của vợ như chị là ở nhà chăm sóc già, nuôi dạy con cái, hậu phương vững chắc để yên tâm chiến đấu."

Cô đưa tay xoa nhẹ lên bụng . "Chị chỉ mong chân cứng đá mềm, thành nhiệm vụ bình an trở về. Chị và con sẽ đợi ."

Những lời của Mai khiến Bình vô cùng xúc động. Ông phụ nữ trẻ mặt, một vợ, một tương lai, với lòng kính trọng sâu sắc. Họ, những phụ nữ Việt Nam, nhỏ bé nhưng phi thường, chính là nguồn sức mạnh tinh thần to lớn cho những lính ngoài mặt trận.

Đêm đó, Bình ngủ . Ông chiếc giường tre, bên cạnh là trai say giấc nồng. Tiếng côn trùng rỉ rả ngoài vườn, tiếng gió lùa qua mái rạ xào xạc. Mọi thứ đều yên bình, nhưng lòng ông dậy sóng. Ông là ai? Tại ông ở đây? Gia đình thực sự của ông ở ? Những câu hỏi đó cứ xoáy sâu tâm trí ông, lời giải đáp.

một điều ông chắc chắn. Những trong căn nhà - u, Kiên, chị Mai - là gia đình của ông. Ông yêu thương họ bằng một tình yêu bản năng, sâu sắc. Và ngày mai, ông sẽ cùng trai, cùng bạn của , lên đường trận. Ông sẽ chiến đấu để bảo vệ họ, bảo vệ ngôi nhà , bảo vệ mảnh đất . Dù cho quá khứ là gì nữa, thì hiện tại và tương lai của ông, gắn liền với họ.

Sáng hôm , khi những tia nắng đầu tiên của ngày mới ló rạng, ba thanh niên mặt ở sân đình, nơi tập trung của các tân binh. Cuộc chia tay diễn nhanh chóng và bịn rịn. U ôm chầm lấy hai đứa con trai, nước mắt lưng tròng. "Đi mạnh giỏi nhé các con..."

Mai nắm c.h.ặ.t t.a.y chồng, nên lời. Kiên ôm vợ lòng, thì thầm điều gì đó tai cô. Rồi sang Bình và Dũng, dõng dạc: "Đi thôi!"

Ba cùng hàng trăm thanh niên trai tráng khác trong làng, trong xã, bước lên những chiếc xe tải quân sự mui trần. Họ ngoái đầu , thấy những yêu đang đó, vẫy tay cho đến khi chiếc xe khuất dạng lũy tre làng.

Quê hương ở phía . Phía là chiến trường. Cuộc đời của Nguyễn Xuân Bình, đúng hơn là cuộc đời của trai trẻ mà ông đang mang trong , lật sang một trang mới. Một trang đầy máu, nước mắt và lửa đạn.

 

Loading...