Hoạt Thi - Chương 6 - Hết
Cập nhật lúc: 2025-09-07 13:01:09
Lượt xem: 1,994
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lúc mới phát hiện, vì chạm mà biến thành như , mà là ánh nắng ngoài sân chiếu thẳng .
Ánh dương nóng như nước sôi, rọi lên cơ thể khiến da thịt ngừng sôi lên, nứt toác rữa nát.
“Tiểu Thúy Hoa, đau lắm ?”
Ta nắm chặt lấy bàn tay , nước mắt giàn giụa:
“Mẫu giờ cũng ăn bánh bao … Muội yên tâm mà thôi!”
Tiểu Thúy Hoa quẫy đạp thêm vài cái, c.h.ế.t hẳn.
Ngay khi tắt thở, t.h.i t.h.ể lập tức chảy một dòng nước xác đen ngòm, tanh tưởi đến nôn mửa.
Ta nức nở, nhà lấy chăn bọc t.h.i t.h.ể .
Tiểu Thúy Hoa thật đáng thương.
Vừa sinh phụ chết, mẫu một bán đậu phụ nuôi khôn lớn.
Nay mẫu cũng chết, cả cũng chẳng còn.
Có lẽ đến một nấm mồ để vùi , cũng chẳng ai chịu đào cho.
Trong lòng đau xót, đến nghẹn ngào.
Tiếng truyền về nhà, tổ mẫu lập tức gào lên: “Còn mau cút về đây?”
Ta đành lau nước mắt, lê bước .
Đêm đến, tổ mẫu nấu xong cơm. Như khi, cả nhà vẫn chờ tổ phụ về mới ăn.
lúc , ngoài phố vang lên một trận ồn ào náo loạn.
Tổ mẫu vội chạy xem, cũng lon ton chạy theo.
Thì là nhà Vương quả phụ xảy chuyện.
Bà sinh ba con trai, ai nấy đều khỏe mạnh, thường theo bà buôn bán ngoài thị trấn.
Bà vẫn luôn kiêu ngạo vì mắn đẻ, hễ dịp là khoe khoang m.ô.n.g to dễ sinh con.
giờ đây, cả ba đứa con trai của bà đều c.h.ế.t sạch.
Vương quả phụ gào thảm thiết, lăn lộn xác con:
“Các nhi tử của ! Sao c.h.ế.t thê thảm thế …”
Tổ mẫu bĩu môi, thậm chí còn nhạt:
“Hừ, lúc nào cũng bảo nhà tuyệt tự, con nối dõi. Giờ thì , chính nhà bà tuyệt tông !”
Vương quả phụ lóc ầm ĩ, kéo theo cả một đám xúm xem.
Ta nhỏ , chen lách giữa chân lớn mới lên hàng đầu.
Vừa , lập tức lạnh toát cả sống lưng. Cái c.h.ế.t của ba nhà giống hệt mẫu Tiểu Thúy Hoa, cổ họng đều cắn đứt toạc.
Ta run lẩy bẩy, hét lên với tổ mẫu: “Tổ mẫu ơi! Là nhi tử nhà bà Lưu đó!”
Tổ mẫu lúc mới kỹ, sắc mặt cũng biến đổi mấy , vội :
“Đi! Mau về nhà, đợi ông ngươi !”
10
Khi và tổ mẫu trở về nhà thì mới phát hiện tổ phụ về từ lúc nào. Cơm canh bàn ông hề đụng đến.
Tổ mẫu : “Nhi tử nhà bà Lưu hại . Ông già, ông vẫn c.h.é.m ?”
Giọng tổ phụ nặng nề: “Ta g.i.ế.c .”
Tổ mẫu hỏi: “Giờ thì đây?”
Tổ mẫu thở dài mấy : “Sớm thế, cho dù ông tìm tình nhân cũ, cũng nên ngăn cản.”
Tổ phụ bỗng phắt dậy: “Hắn sắp thành khí ! Mau, chúng rời khỏi đây ngay!”
Tổ mẫu vội : “Đêm hôm thế bỏ ? Để thu dọn ít đồ, chờ sáng hãy !”
Tổ phụ nắm tay lôi ngoài: “Xác sống hại thì càng ngày càng dữ, ngay thì thoát nữa!”
Tổ mẫu tiếc của, nhất định đòi thu dọn đồ đạc quý giá mới .
Tổ phụ vẫn lôi thẳng ngoài.
Chúng khỏi cửa ngõ của làng thì phía vang lên tiếng tổ mẫu: “Đợi một chút!”
Ta bảo tổ phụ dừng , nhưng ông chẳng đầu, chỉ tiếp tục bước .
Ta vùng khỏi tay tổ phụ, chạy về phía tổ mẫu.
Tổ mẫu chân bó nhỏ, nhanh, chỉ lúp xúp chạy từng bước.
lạ , bà chạy lâu mà chẳng hề thở gấp.
Ta sang, hỏi: “Tổ mẫu ơi, bà chẳng mang gì theo, cứ thế mà ngoài ?”
Tổ mẫu tiến gần: “Cẩu Tử, bà mệt , cõng bà một chút .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/hoat-thi/chuong-6-het.html.]
Nói tổ mẫu nhảy phắt lên lưng .
Sau lưng đau nhói, cả ép ngã xuống đất.
Ngay lập tức, tổ mẫu há miệng cắn thẳng cổ .
Ta hoảng loạn giãy giụa, gào gọi tổ phụ.
Không hiểu tổ phụ phản ứng chậm chạp, mãi mới đầu .
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
lúc tưởng cứu thì thấy gì đó .
Sao mặt tổ phụ trắng bệch đến thế?
“Buông Cẩu Tử !” - Tổ phụ bước tới gần.
Ta vùng vẫy dữ dội, chẳng may kéo rách mặt tổ mẫu.
Lớp da mặt mỏng như vỏ đào chín, chỉ khẽ lột liền bong .
“Á!” - Ta hét thất thanh.
Dưới lớp da , hiện là gương mặt nhi tử nhà bà Lưu!
Hắn tổ mẫu, mà chính là xác sống !
“Buông Cẩu Tử !” - Tổ phụ gầm lên, xông tới túm lấy .
Nhi tử nhà bà Lưu khanh khách quái dị:
“Thúc thúc, thúc cũng c.h.ế.t , còn định cứu tôn tử của ư?”
Tổ phụ khựng .
Ta trợn tròn mắt, chằm chằm ông.
Tổ phụ trông chẳng khác gì thường ngày, ngoài gương mặt trắng bệch.
Nhi tử nhà bà Lưu tiếp tục : “Thúc c.h.ế.t , thể cắn đứt đôi cơ mà!”
Vừa , liền hất tung áo tổ phụ.
Cảnh tượng đó trở thành nỗi ám ảnh suốt đời .
Thân thể tổ phụ cắn nát be bét, m.á.u thịt lẫn lộn, thể rõ cả nội tạng bên trong.
Hắn dứt lời, cơ thể tổ phụ bắt đầu sụp xuống từng chút một thối rữa.
Tổ phụ , đau đớn thều thào câu cuối cùng:
“Chạy… mau chạy …”
“Tổ phụ!!!” - Ta gào , chỉ ôm lấy ông.
bản năng sinh tồn khiến liều mạng đầu bỏ chạy.
Gió gào rít bên tai.
Trong lòng đau đớn khôn cùng.
Ta hiểu, tổ phụ đối thủ của xác sống, cắn c.h.ế.t . vì còn lo cho , ông mới cố chấp chống đỡ, tưởng như vẫn sống để dẫn chạy trốn.
Đến cuối cùng, ông cũng còn nữa…
Tổ mẫu cũng còn…
Sức lực dần cạn kiệt.
Lúc , thật sự thèm ăn bánh bao trắng.
Chỉ cần ăn, sẽ sức.
Xác sống nhanh chóng đuổi kịp, giọng âm trầm:
“Cẩu Tử, ngoan ngoãn dừng , để nếm thử mùi vị của ngươi.”
Không rõ là do lời mê hoặc vì kiệt sức, chân nặng dần, gần như chạy nổi nữa.
Hắn dễ dàng bóp lấy cổ .
Ngay lúc tưởng rằng sắp chết, thì bỗng một hòa thượng đầu trọc, áo xám rách rưới xuất hiện.
Ông quát lớn: “Xác sống! Ngươi còn định hại đến bao giờ?”
Xác sống thấy hòa thượng liền hoảng sợ, run tay buông đầu bỏ chạy.
Còn , cổ bóp nghẹt, đầu óc choáng váng, ngất lịm.
……
Khi mở mắt, thấy đang ở trong núi.
Bên cạnh là vị hòa thượng đầu trọc.
Ông : “Ta giúp ngươi an táng nhà cũng tụng kinh siêu độ cho họ . Ngươi yên tâm, họ sẽ sớm đầu thai .”
Ta vội vàng quỳ xuống lạy: “Sư phụ, con giờ là kẻ mồ côi, xin nhận nuôi dạy con!”
Hòa thượng thở dài một tiếng, đáp: “Được.”
(Hết)