Hoàng Đế Vì Ta Mà Đoạn Tụ - Chương 2
Cập nhật lúc: 2025-09-05 13:43:53
Lượt xem: 76
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Ngài ngốc. Làm gì nào trông giống hệt ? Người đời ai cũng hai đứa nhà song sinh mà.”
“Thế bây giờ?”
Ta suy tính , bèn : “Để giả nữ nhi.”
Huynh trưởng đang thêu thùa, kinh ngạc ngẩng đầu lên.
“Ta đóng giả , giờ đến lượt đóng giả .” Một kế hoạch hiểm độc dần hình thành trong đầu , “Hôm nay ngài đến, cứ gặp ngài một . Nếu ngài mắt , cửa ải coi như qua.”
“Lỡ như ngài mắt thì ?” Huynh trưởng sợ hãi.
“Thế thì gả chứ nữa?”
“Ta là nam nhân, thể gả ?” Huynh trưởng uất ức phắt dậy.
“Huynh thế là ý gì? Nam nhân thì thể gả ?” Ta nổi giận, “Huynh ăn của Lý gia, dùng của Lý gia, thứ trong phủ đều dành cho thứ nhất. Giờ lớn từng , cả ngày chỉ quanh quẩn nơi hậu trạch, chẳng đóng góp gì cho gia tộc. Khó khăn lắm mới để mắt tới, bảo gả còn thấy tủi . Sao nào, định ở nhà ăn cả đời ? Đó là đương kim Thánh thượng đấy! Nếu thể Hoàng hậu, ở tiền triều cũng thêm trợ lực, mà thanh danh Lý gia chúng cũng rạng rỡ! Huynh sợ cho của hồi môn ?”
Huynh lóc chạy .
“Mẫu khuyên . Một đấng nam nhi mà bụng hẹp hòi thế.” Ta dặn dò mẫu .
Mẫu “Vâng” một tiếng: “Nó chỉ là nhất thời nghĩ thông thôi. Mẫu con cũng là cho nó.”
Chứ còn gì nữa.
Tại để ?
Chẳng vì sở thích của Thánh thượng vẫn còn là một ẩn ?
Biết Bệ hạ mắt với kiểu thì ?
Hai họ thành một cặp, chẳng là chuyện thành đôi ?
Buổi chiều, Thánh thượng giá lâm Lý phủ. Ta dẫn ngài đến hậu viện để gặp trưởng.
“Đây là xá .” Ta giới thiệu với Thánh thượng.
Huynh trưởng váy dài chấm đất, dáng điệu thướt tha như liễu rủ trong gió, gương mặt ốm yếu xanh xao, vài phần duyên dáng của nàng Tây Thi ôm ngực.
Bắt gặp ánh mắt của Thánh thượng, lấy chiếc quạt lụa tròn che mặt, hổ cúi đầu.
“Lệnh trông… thật là… cốt cách phi phàm.” Thánh thượng chau mày, đưa mắt thẳng mặt trưởng một cách khó tả, dịu dàng sang , “Trẫm thích nhỏ nhắn xinh xắn hơn một chút.”
Ta và trưởng đồng thời về phía mẫu .
Trong ba chúng , bà là thấp nhất.
Thánh thượng kinh hãi: “Trẫm phu nhân! Phu nhân ngoài bốn mươi tuổi !”
Mẫu thì vui:
“Cái gì chứ, ngoài bốn mươi tuổi thì ? Ta đây vẫn là quả phụ săn đón nhất kinh thành đấy, ngài xem thường ai thế?”
Thánh thượng lành: “Trẫm thất ngôn, phu nhân đừng giận. Chỉ là trẫm quả thực tuổi còn nhỏ, bá quan văn võ cũng cho phép trẫm cưới quả phụ — dĩ nhiên cá nhân trẫm thành kiến gì với quả phụ, quả phụ như phu nhân đây tự nhiên là cực kỳ , ừm.”
Mẫu che miệng , đưa tay định chọc cơ n.g.ự.c ngài: “Cái miệng như bôi mật .”
Ta cảm thấy Thánh thượng rùng một cái, vội kéo ngài lưng, cảnh cáo mẫu : “Ngài chỉ khách sáo thôi. Mẫu đừng càn.”
Mẫu vẻ khá thất vọng.
Sau khi đuổi mẫu và trưởng , sang Thánh thượng: “Buổi xem mắt , Bệ hạ thấy thế nào ạ?”
“Lệnh . Trẫm sẽ ban cho nàng một mối hôn sự , tuyệt đối sẽ để nàng chịu ấm ức.”
Thánh thượng quả quyết.
Haizz, xem là ý .
Không ý cũng cái của ý, đỡ tốn chuyện.
“Vậy Thánh thượng thể xem những nhà khác, trong kinh thành nhiều thiếu nữ đến tuổi cập kê.”
“Ngươi đang đuổi trẫm ? Trẫm khó khăn lắm mới khỏi cung một …” Ngài cúi mắt, trái , “Đến cũng đến , ngươi dẫn trẫm dạo một vòng ?”
“Trẫm , ngươi mỗi ngày khi lên triều, đều ở trong một căn nhà như thế nào để sách chữ.”
Ánh mắt của ngài trong trẻo, chứa chan tình cảm cẩn thận từng li.
Ta đỡ trán: “…Vậy thôi.”
Ta dẫn ngài một vòng quanh nhà: “Đây là phòng của .”
Ngài hứng khởi bước , đông ngó tây, còn lên cả giường của .
Rồi đột nhiên, sắc mặt ngài đại biến.
Từ m.ô.n.g lôi một chiếc yếm màu hồng phấn.
“Sao trong phòng ngươi y phục của nữ nhân? Lẽ nào ngươi giấu trẫm nuôi dưỡng cơ ?”
Lại nữa .
Ta nuôi cơ thì liên quan gì đến ngài?
trong khoảnh khắc đó, đối mặt với cơn thịnh nộ của thiên tử, và chiếc yếm màu hồng phấn lồ lộ , hiểu hèn .
Ta run rẩy : “Không , ngài giải thích…”
Thánh thượng : “Ngươi cứ việc ngụy biện.”
Đầu óc co giật: “Thần… vốn thích mặc nữ trang.”
Hoàng đế im lặng.
Ngài siết chặt chiếc yếm hồng, như một pho tượng đá.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/hoang-de-vi-ta-ma-doan-tu/chuong-2.html.]
Cả căn phòng im lặng đến đáng sợ.
Rồi đó.
Mũi ngài đột nhiên phụt hai dòng m.á.u đỏ tươi.
Mẫu bưng nước đúng lúc, sợ hết hồn: “Sao con đánh Thánh thượng? Thánh thượng mà cũng thể tùy tiện đánh ?”
“Không ạ, ngài chảy m.á.u mũi, mẫu mau ngoài .”
Mẫu ba bước ngoảnh một : “Chơi vui vẻ nhé, đừng động thủ, đừng cãi .”
Như thể dặn dò một nhi tử ngoài chơi với bạn.
Mẫu , trong phòng trở về yên tĩnh.
“Ngươi còn sở thích nhỏ nhoi ?” Chuyện cần đến cũng đến, hoàng thượng bịt mũi bằng túi chườm đá, len lén .
Ta chuẩn sẵn lời giải thích.
“Ta từ nhỏ ốm yếu nhiều bệnh, nên trong nhà nuôi như nữ nhân, từ nhỏ quen mặc nữ trang, mãi cho đến khi tham gia khoa cử.”
Thánh thượng đỏ mặt: “Vậy trẫm bao giờ thấy ngươi mặc nữ trang?”
“Đây chỉ là sở thích cá nhân của , chỉ tự hưởng thụ thôi, thể mặc cho khác xem ?”
Biểu cảm của Thánh thượng mừng rỡ thất vọng: “Ồ, may mà cho ai khác xem…”
Ngài dậy, chắp tay lưng dạo hai vòng trong phòng, đưa tay gẩy gẩy mấy bộ y phục giá của , liếc thấy một chiếc váy lụa.
“Bộ nữ trang , chất liệu thượng hạng, màu sắc tươi tắn, tay nghề hoa mỹ, kiểu dáng thời thượng, tệ, tệ.”
“Ngài nghĩ gì ?”
“Trẫm một việc, thỉnh giáo.”
“Thánh thượng xin cứ .”
“Trẫm vẫn thể tưởng tượng ngươi mặc xiêm y váy áo sẽ trông như thế nào.”
Sắc mặt lạnh : “Hoàng thượng sẽ bắt thần mặc nữ trang đấy chứ?”
“Dĩ nhiên ! Trẫm thể là như ? Ngươi là bề tâm phúc của trẫm, cũng là bằng hữu nhất của trẫm, trẫm thể bắt ngươi mặc nữ trang cho trẫm xem? Đó chẳng là sỉ nhục ngươi ?”
Thánh thượng vung tay áo, dùng một bóng lưng kiên cường để thể hiện sự chính trực của .
Ngài vài bước, đầu , nghiêm nghị :
“— Cho dù mặc, trẫm cũng sẽ mặc cùng ngươi. Để tránh ngươi cảm thấy trẫm trêu đùa ngươi, vấy bẩn tình quân thần giữa chúng .”
Ta: ??????
Cái quái gì ?
Cái tên mưu mô cùng “tỷ khuê các” mặc nữ trang ?
Lẽ nào hai chúng cùng mặc nữ trang thì sẽ vấy bẩn tình quân thần ?
Lời ngài dám mặt bá quan văn võ ?
“Chúng là , phúc cùng hưởng họa cùng chia. Ngươi mặc nữ trang, nếu mặc, đó chính là trượng nghĩa. Ngọc Như ngươi thấy thế nào?”
“Thần thấy thôi bỏ .”
“Tại ? Ngươi tinh thông đạo , trẫm cũng học hỏi theo ngươi, xin ngươi chỉ điểm một hai.” Thánh thượng mặt mày thành khẩn.
“Ta chỉ một đôi mắt, dám Thánh thượng mặc nữ trang.”
Thánh thượng từ chối, cũng giận, chỉ khiêm tốn : “Vậy trẫm chắc chắn là bằng ngươi .”
Nói xong khóe miệng nhếch lên, “Cho nên , Ngọc Như tự tin dáng vẻ nữ trang của , chắc hẳn .”
“Ngài đừng nghĩ đến chuyện mặc nữ trang nữa.”
“Xin , trẫm thất lễ.” Thánh thượng trở bình thường, cưỡi ngựa xem hoa mà tham quan phòng của .
Mãi cho đến khi tiễn ngài lên xe ngựa, ngài bước trong , vẫn đầu lẩm bẩm: “Trẫm còn một việc thỉnh giáo.”
“Nói nhanh .”
Ngài từ trong lòng lôi chiếc yếm màu hồng phấn đó.
“Ngọc Như, thật là mỗi ngày ngươi lên triều, bề ngoài thì đạo mạo, bên trong mặc chiếc yếm nhỏ xinh đáng yêu ?”
“Lúc đến Ngự thư phòng tấu đối với trẫm cũng ?”
Ta im lặng giật lấy chiếc yếm đầu ngón tay ngài, nhét ngài thật mạnh xe ngựa, chỉ hận thể đá thêm hai phát.
3
Từ đó về , ánh mắt hoàng thượng , từ lúc gần lúc xa, biến thành “Ngươi thật là lẳng lơ.jpg”.
Ta cảm thấy mở một công tắc nên của ngài, mở một cánh cửa đến thế giới mới cho ngài.
Có những chuyện, nếu thì sẽ nghĩ đến.
Một khi , thì giống như một dấu ấn bằng thép, thể xóa khỏi tâm trí.
Ví dụ như chiếc yếm màu hồng phấn của trong đầu Thánh thượng.
Nếu ban đầu ngài đối với còn là một tình yêu trong sáng đau khổ, thì bây giờ chút rục rịch .
Ta định thỉnh giáo chuyên gia tình cảm, xem thế nào mới thể khiến ngài hết hy vọng với .
Chuyên gia tình cảm ở trong kỹ viện, là hoa khôi của Thiên Hương Lâu.
Hôm đó, như thường lệ khi tan ăn uống với đồng liêu, gọi nàng “tiếp rượu”.