Cô dứt khoát lấy một chiếc chăn trùm kín Phan Phan.
“Hahaha, ngay mà, ngay cô vấn đề.”
Phan Phan giống như một động cơ máy móc đau, vẫn ngừng phát tiếng răng rắc.
Cứ thế , sớm muộn gì cũng sẽ lộ. Bởi vì tờ giấy đó, tờ giấy vhú Chung đưa cho còn : [Nếu khác phát hiện tờ giấy, cô sẽ trở thành đầu tiên đổi tuổi thọ.]
Tiếng bước chân bên ngoài vang lên, đến .
Hàm Hàm đang luống cuống, : “ giúp cô cầm chân tổng giám đốc Cao, cô ngăn kéo bên của văn phòng để trộm một cây bút đỏ chữ ký.”
nghi hoặc cô , : “Hóa cô gửi tin nhắn cho .”
Hàm Hàm lắc đầu, : “Không , cũng nhận tin nhắn tương tự. Đừng đoán nữa, , tuổi thọ của tổng giám đốc Cao lừa gần hết . Văn phòng đó chỉ những tuổi thọ còn nhiều mới dễ tiếp cận.”
khuôn mặt đầy nếp nhăn, tóc thưa thớt của cô , thậm chí răng cũng trở nên ố vàng và thưa thớt.
Hàm Hàm tiếp: “Cậu phát hiện , khu vực văn phòng của công ty là những mới nghiệp lâu. Hơn nữa, tổng giám đốc Cao bao giờ cần ăn bất cứ thứ gì, bởi vì thứ ăn là tuổi thọ của !”
Tiếng bước chân bên ngoài ngày càng gần.
“Nhớ kỹ, ngăn kéo cùng bên một ngăn ẩn, nhất định trộm cây bút đỏ mà dùng để ký tên.”
Nói xong, cô vội vàng đẩy xuống ghế.
Tiếng giày da lạch cạch bước .
Tin nhắn lạ đến, nó giống như một đồng hồ đếm ngược vô cảm: [Số năm còn sắp về 0.]
trốn tấm chăn trùm Phan Phan, dám thở mạnh.
Giọng lạnh lùng của Tổng Giám đốc Cao truyền đến: “Hàm Hàm, cô gì ở đây?”
Anh ngừng trong phòng . Hàm Hàm như câm điếc, chậm chạp di chuyển.
“Hòa Hòa , mau tìm cô ký tên!”
Hàm Hàm để ý đến . Tổng giám đốc Cao nhận phản hồi, bạo lực ném vỡ đồ .
Không lâu , một tiếng “bộp”, Hàm Hàm ngã xuống đất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/hoan-doi-tuoi-tho/chuong-4.html.]
“ là đồ già vô dụng, mới ký vài già nua thế . Thật xui xẻo.”
lén , Hàm Hàm ngã xuống đất hướng về phía . Dáng tay của cô vẫn giữ nguyên tư thế “suỵt”.
Tổng giám đốc Cao tức giận đá đ.ấ.m cô , trút giận mắng: “Sao tìm thấy chứ. Công ty chỉ lớn thế , lối và lối đều phong tỏa . Phan Phan, Phan Phan, cô đây cho .”
C.h.ế.t tiệt, bắt đầu tìm Phan Phan . Thế nhưng, lúc Phan Phan đang yên lặng dựa cạnh đây mà!
5.
Rắc rắc rắc. Phan Phan thấy tiếng triệu tập, ngờ vùng vẫy bò khỏi tấm chăn. cô như đầu , bởi vì cô phát hiện đang trốn tấm chăn của cô .
“Cô ăn cái gì mà bẩn thỉu đến mức ?” Tổng Giám đốc Cao ghét bỏ lùi mấy bước: “Ba lô của Hòa Hòa? Sao ba lô của cô ở chỗ cô?”
Anh xách ba lô của lên, lớn tiếng : “ cô ở .”
Tiếng bước chân của tổng giám đốc Cao ngày càng gần. thể cảm nhận rõ ràng, trái tim đang dần lão hóa của sắp nhảy khỏi lồng ngực.
đột nhiên nhớ , còn một chiếc điện thoại dự phòng ở chỗ việc. thể gọi điện thoại đến máy dự phòng để đ.á.n.h lạc hướng tổng giám đốc Cao. Quả nhiên, tổng giám đốc Cao thấy tiếng chuông lập tức đổi hướng về phía khu văn phòng.
theo chỉ dẫn của Hàm Hàm nhà vệ sinh. Trong gương nhà vệ sinh, thấy chú Chung ở lầu. Ông kẹt trong gương .
Trên bệ nhà vệ sinh một tờ giấy, chính là tờ chú Chung đưa cho đó.
Chú Chung qua, : “Hàm Hàm là phái đến để thăm dò, đáng tiếc đạo hạnh của cô đủ, vẫn lừa.” Ông dừng một chút tiếp: “Sau khi cô nuốt tờ giấy xong, hãy dùng bùa ẩn của để trộm mặt dây chuyền xanh lục của chị Vương. Có nó, may mắn của cô mới thể trở .”
“Tại tin ông?”
Chú Chung sốt ruột giậm chân, vội vàng giải thích: “Cô gái nhỏ, cô còn lựa chọn nào khác. Nếu là , thì bọn họ càng .” Ông hít sâu một tiếp: “Bùa ẩn chỉ hiệu lực mười phút, cô nhất định nắm bắt thời cơ. Mặc dù tờ giấy thể thấy tuổi thọ và chỉ may mắn của . Thế nhưng nó thể đổi bất cứ lúc nào. Một khi âm, cô nhất định tránh xa.”
Vừa xong, chiếc gương như đổ nước , từ từ trở trạng thái ban đầu.
cẩn thận di chuyển về phía văn phòng của chị Vương. Chị Vương vẫn đang nhắm mắt dưỡng thần. Mặt dây chuyền xanh lục cô đè cánh tay. thử lấy nhưng . Hơn nữa, mười phút thì quá ngắn.
Chiếc gương bàn của chị Vương hiển thị chỉ đầu . Tuổi thọ 0.5, may mắn 6. Chẳng trách càng ngày càng khó thở, buồn ngủ mệt mỏi. dám nghỉ ngơi, nếu lúc ngã xuống thì sẽ mãi mãi tỉnh .
Đồng hồ đếm ngược đầu ngừng giảm xuống. run rẩy lao tới, giơ chiếc ghế đất lên chuẩn đập thẳng cô . Đột nhiên tiếng chạy bộ vang lên, Hàm Hàm xông .
Cô há to miệng c.ắ.n thẳng động mạch cổ của nhị Vương. Chị Vương tấn công bất ngờ, đau đớn tỉnh , cô hét lên ôm lấy cổ. Vết thương lành cánh tay đó cũng bắt đầu lở loét.