Hoán Đổi Tuổi Thọ - Chương 3

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-11-22 17:24:32
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngay lúc , món điểm tâm chị Vương nhiệt tình đưa tới, lưng toát mồ hôi lạnh. Cô vẫn tao nhã và hiền lành như , chẳng hề giống một kẻ chút nào.

“Hòa Hòa mau nếm thử , đây là đồ mới xếp hàng từ sáng nay mua, ngon lắm đấy.” Thấy chút do dự, chị Vương kiên nhẫn bổ sung một câu: “Sao ăn? Có tổng giám đốc Cao quá hung dữ nên dọa em ngốc ?”

Nói xong, cô nhiệt tình bóc bao bì cho . Mặt dây chuyền xanh lục lấp ló trong tay áo của cô .

Tin nhắn của Chú Chung đến: [Kẻ hút may mắn đó là nguy hiểm nhất, cô hãy tránh xa cô .]

như đống lửa. Chị Vương giơ tay đặt thức ăn bên miệng , ý định buông xuống.

“Sao , Hòa Hòa, hôm nay em khỏe ?”

thuận theo lời cô : “Tối qua em cấp cứu, bác sĩ kê cho em t.h.u.ố.c Bắc, bảo hôm nay kiêng ăn vặt.”

: “Thế ? Cứ tưởng em ghét bỏ chứ. Em nhất định nếm thử món nhé. Chúng là công ty lớn chuyên đ.á.n.h giá, phản hồi đ.á.n.h giá món ăn cho các đối tác. Đây là món gần đây xếp hàng nhiều nhất đấy.” Nói xong, cô cầm lấy một gói đồ ăn vặt màu đỏ khác còn mở bao bì: “Nhất định ăn hết và báo cáo phản hồi cho nhé, nếu tổng giám đốc Cao sẽ nổi giận đó. Em đấy, mà giận thì cũng khuyên nổi .”

Là một công nhỏ bé, run rẩy nhận lấy đồ ăn vặt của chị Vương.

Lúc , một tin nhắn lạ đến: [Số năm còn 1.]

Trong lòng hoảng sợ, nhưng chỉ thể cố giữ bình tĩnh.

Lúc tổng giám đốc Cao cũng bắt đầu lớn tiếng thúc giục: “Hòa Hòa, cô còn bao lâu nữa mới xong? Giúp pha chút , lát nữa khách hàng lớn đến.”

Chị Vương khẽ : “Thấy , nóng tính. Đừng để ý đến .” Nói xong, cô gọi Phan Phan đến: “Phan Phan, chẳng em và Hòa Hòa chị em , hai đứa cùng báo cáo đ.á.n.h giá , cũng thể giám sát lẫn .”

Phan Phan , máy móc gật đầu : “Tất cả theo chị Vương. Gần đây công việc của em cũng quá bận rộn, cảm ơn chị Vương sắp xếp công việc mới cho em.”

ngây trong văn phòng chị Vương, nên lời. Phan Phan là thế nào cơ chứ. Bình thường lãnh đạo bắt cô thêm giờ một phút thôi là cô sẽ lập tức trở mặt chỉnh đốn nơi việc ngay. Thế mà giờ đây Phan Phan khoác tay , lẩm bẩm một cách máy móc: “Hì hì, thích Hòa Hòa nhất, chúng nhất định gắn bó với nhé.”

vui vẻ dùng đầu cọ cánh tay . Đột nhiên, một mùi hôi thối kinh tởm bốc . cẩn thận tìm kiếm nguồn gốc mùi hôi, ánh mắt quét đến cổ áo cô . Không ngờ giữa đầu và cổ cô vết khâu.

lê bước với cơ thể ngày càng già nua, cầu cứu xung quanh. Khu vực văn phòng thường ngày vốn náo nhiệt giờ một ai đáp . Văn phòng tĩnh lặng đến mức một cây kim rơi xuống đất cũng thể thấy.

chị Vương, cô đang chăm chú màn hình máy tính của , nhận sự bất thường của Phan Phan. Hay cách khác, cô Phan Phan nhất định sẽ bất thường như .

Trong lúc Phan Phan kéo , bước chậm về chỗ của . Trong đại sảnh văn phòng chỉ tiếng bàn phím và chuột. Thật là một sự tĩnh lặng quỷ dị.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/hoan-doi-tuoi-tho/chuong-3.html.]

Lần đầu tiên nhận , văn phòng lãnh đạo và chỗ của cách xa đến thế. Cuối cùng, sắp đến chỗ của . Thế nhưng thấy bàn việc của trống rỗng.

Ba lô của biến mất !

4.

Giờ nghỉ trưa, lợi dụng lúc đang ngủ, kéo lê cơ thể già nua đến hàng cuối cùng của khu văn phòng để tìm ba lô của . tìm một vòng vẫn bất cứ manh mối nào.

thở dài, chuẩn phòng nghỉ một lát. Vừa bước , thấy ba lô của nguyên vẹn đặt ghế đẩu trong phòng .

mở lớp trong cùng của ba lô. Tờ giấy biến mất!

“Hòa Hòa, đang gì ở đây ?” 

Phan Phan đột nhiên từ xuất hiện, cô ghé đầu qua, tò mò đ.á.n.h giá ba lô của .

“Vừa để ý mang túi, bên trong đồ ăn ngon ? đói quá.” Nói xong lập tức đưa tay giật lấy ba lô của : “Ối chà, giấu nhiều đồ ăn ngon thế lấy chia sẻ.”

, há cái miệng với hàm răng gần như khớp , cúi đầu ăn ngấu nghiến, hết gói đồ ăn vặt đến gói đồ ăn vặt khác.

những thứ là đồ mang đến.

“Cái gì thế ?” Phan Phan đột nhiên móc một tờ giấy từ trong miệng, xem lẩm bẩm: “Sao cấn răng thế ?”

kịp giải thích, lập tức xông lên giật lấy. Đó là tờ giấy chú Chung đưa cho . Phan Phan nhanh hơn, cô hất tay , đôi tay trở nên run rẩy.

“Ăn chút đồ của thì chứ, cũng là…”

Chưa hết câu, miệng Phan Phan bắt đầu khớp nữa. Những chiếc răng hở gió cứ đóng mở, ngừng , nhưng đột nhiên còn phát tiếng động nào.

Rắc rắc rắc, rắc rắc rắc.

Phan Phan thổ huyết chuyện với , cơ thể cô xẹp dần như quả bóng xì . che âm thanh , nhưng vô ích.

Lúc , đột nhiên xông

Sao là Hàm Hàm?

 

Loading...