HOÁN ĐỔI THÂN XÁC - 14

Cập nhật lúc: 2025-12-27 14:12:04
Lượt xem: 46

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ta trở về phủ, thu dọn hành trang đơn giản, dẫn Tịch Thu Dao cùng ngoài du sơn ngoạn thủy.

 

Chúng từng đến đại mạc, từng thấy thảo nguyên.

 

Có lúc câu cá mặt biển mênh m.ô.n.g vô tận, lúc đỉnh vách núi gió thổi.

 

Tịch Thu Dao là nữ t.ử, đến cũng dị nghị.

 

Sau thực sự phiền , liền để nàng cải trang nam nhi, đối ngoại của .

 

Chúng khi dừng chân ở quán trọ rách nát, uống bát rượu giá hai văn tiền, nhạt đến mức gần như mùi vị, kể chuyện giang hồ những câu chuyện ly kỳ chẳng truyền qua bao nhiêu phiên bản.

 

Cũng từng bước lên thuyền hoa lớn nhất Dương Châu, ngắm mỹ nhân múa lượn, cùng đám thư sinh thanh cao , ngâm vài câu thơ chua chát.

 

Tịch Thu Dao cải trang nam nhi, thật là chẳng hề thành công chút nào. 

 

Cái hầu kết giả của nàng thô lộ, dán cổ còn khó chịu, dứt khoát giúp nàng tháo luôn.

 

Ta ít nhận Tịch Thu Dao là nữ t.ử, nhưng cao to lực lưỡng, mỗi khi lạnh mặt thì sát khí ập thẳng đối diện.

 

Cho đến giờ, vẫn tên ch.ó mù mắt nào dám nảy sinh ý đồ với Tịch Thu Dao.

 

lúc chúng định lên xe ngựa, tiếp tục về phía bắc, thì triều đình gửi thư tới, hoàng đế gấp triệu hồi kinh, bảo là kỳ khoa cử tỷ võ của đám võ sĩ, cần về trấn giữ thì ngài mới yên tâm.

 

Tính ngoài chơi cũng mới nửa năm, lý do nghi ngờ hoàng đế chỉ bịa cớ linh tinh, cắt bớt kỳ nghỉ của .

 

Ta trăm phần , nhưng thánh chỉ thể trái.

 

Ta đỡ Tịch Thu Dao, chuẩn bước lên xe ngựa về kinh. 

 

Thế nhưng, chân nàng nhấc lên, đột ngột dừng .

 

Ta theo hướng ngón tay Tịch Thu Dao chỉ, thấy một nữ ăn mày đang dọc phố xin ăn. 

 

Ta còn tưởng nàng động lòng trắc ẩn, đang định móc nửa miếng bạc vụn cho kẻ ăn mày .

 

Không ngờ Tịch Thu Dao liều mạng kéo

 

Đôi mắt hạnh của nàng mở tròn xoe, môi run rẩy gì đó, nhưng giọng quá nhỏ, rõ. 

 

Song nhanh đoán nàng gì.

 

Nữ ăn mày ngẩng đầu lên.

 

Dưới mái tóc bẩn thỉu vón cục che phủ, lộ một gương mặt quen thuộc.

 

Là Đỗ Giao Nguyệt.

 

Gương mặt Đỗ Kiều Nguyệt gầy đến mức biến dạng, hốc mắt trũng sâu. 

 

Khuôn mặt từng xinh trắng trẻo, nay một vết sẹo ngoằn ngoèo dữ tợn cắt ngang.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/hoan-doi-than-xac/14.html.]

 

Rõ ràng nàng cũng nhận và Tịch Thu Dao, chiếc bát mẻ dùng xin tiền trong tay rơi xuống đất, lập tức một tên ăn mày nhỏ khác chớp thời cơ, cướp đồng tiền đồng duy nhất bên trong.

Truyện đăng page Ô Mai Đào Muối

cụ thể những gì Đỗ Kiều Nguyệt trải qua khi đuổi khỏi phủ tướng quân, cũng đại khái đoán .

 

Nữ t.ử một bôn ba bên ngoài, tiền thì sẽ kẻ lòng xa cướp đoạt, tiền, càng khó sống.

 

Vào thời , bọn buôn chẳng phạm pháp, ngay cả tiểu thư khuê các cũng thể bắt cóc bán thanh lâu, huống chi là kẻ nơi nương tựa như Đỗ Kiều Nguyệt, càng là mục tiêu hàng đầu của chúng.

 

Nếu thiên hạ thái bình, những quả phụ sống an phận tuy đời khinh rẻ, nhưng vẫn thể miễn cưỡng sống qua ngày.

 

mấy năm Nam Đường loạn lạc, Đỗ Kiểu Nguyệt chỉ dung mạo mà chút năng lực tự bảo vệ nào, chẳng khác gì một miếng mỡ , ai thấy cũng c.ắ.n một miếng.

 

Ta tốn tâm tư Đỗ Kiều Nguyệt, nhưng Tịch Thu Dao kéo , cho rời .

 

Giọng nàng nhỏ, cuối câu còn mang theo chút run rẩy:

 

“Nàng … hình như đang mang thai…”

 

Lúc mới chú ý tới, tứ chi của Đỗ Kiều Nguyệt thon gầy, nhưng bụng nhô lên rõ rệt.

 

Ngay cả ở thời hiện đại, những cô gái đầu óc bình thường còn thể kẻ nhục, huống chi là thời thế bây giờ, càng chẳng vương pháp gì.

 

Ta hiệu một cái, ám vệ ẩn trong đám lập tức xuất hiện mặt .

 

“Xử lý hết những kẻ từng ức h.i.ế.p Đỗ Kiều Nguyệt. Sau đó đưa cho nàng một chén rượu độc. Nếu nàng chịu uống, thì đổ chén rượu đó .”

 

Rượu độc là một loại độc d.ư.ợ.c , thể khiến c.h.ế.t đau đớn.

 

nếu Đỗ Kiều Nguyệt cảm thấy “sống lay lắt vẫn hơn c.h.ế.t cho xong”, cũng sẽ ép nàng c.h.ế.t.

 

Trên xe ngựa trở về, Tịch Thu Dao trầm mặc.

 

Đợi đến khi đoàn chúng tới kinh thành, cung yết kiến hoàng đế, còn Tịch Thu Dao thì tìm khuê hữu thiết để trò chuyện.

 

Ta vốn nghĩ Tịch Thu Dao sẽ cùng tỷ của nàng chơi đến muộn mới về, nhưng khi tới phủ tướng quân, nha với rằng, Tịch Thu Dao một mực chờ về.

 

Ta hỏi nàng rốt cuộc là .

 

Tịch Thu Dao chống cằm bằng một tay, giọng mang theo một nỗi buồn khó gọi tên:

 

“Ta hình như hiểu vì Thẩm Vân Trung lòng đổi .”

 

Tịch Thu Dao ngẩng đầu :

 

“Phu quân, ? Vừa thăm một từng thiết nhất với . Nàng với về những loại vải mới thịnh hành trong kinh thành, phu quân của nàng nạp thêm một tiểu kiêu căng ngang ngược nữa.”

 

“Trước đây luôn an ủi nàng , nhưng , nên gì.”

 

“Ta kể cho nàng về thác nước dữ dội bên vách núi, với nàng về cảm giác tự do khi tản bộ trong thị trấn nhỏ.”

 

Loading...