Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hoàng Hải Vân mới nằm được 1 lúc, đang thiu thiu ngủ thì có tiếng cửa mở. Cùng lúc đó, có tiếng chân bước vào phòng, và có tiếng chốt cửa. Cô cảm thấy bất an bèn ngồi dậy:
- Anh.
Tên luật sư ác quỷ lao đến giường như hổ vồ mồi, giữ lấy vai cô đè xuống rồi ngồi bụng cô. Chẳng đây là cảnh thường thấy trong yaoi ? Thằng nhóc sắp sửa rape . Thối tha thật, cứ tưởng việc chỉ trong truyện. Trong lòng Hoàng Hải Vân tràn lên cảm giác tội nghiệp cho thằng nhóc, ngoài thì bị thả dê, về nhà lại bị mình lạm dụng. Vốn dĩ là 1 bảo vệ pháp luật, nhưng lúc , cô cảm thấy lũ khốn nạn đó bị cắt cũng oan. Cô ̣nh tri hô thì hắn đã đe dọa:
- Cửa ở đây đều cách âm, có tri hô cũng ai được .
Nếu đã thể chống lại, vậy thì cứ hưởng thụ thôi. Đằng nào thì đây cũng thể xác của cô . Cô nhắm mắt, thở đều đều, chờ đợi. Một tay hắn giữ 2 tay cô đặt lên đầu, 1 tay còn lại sờ lên má cô, hắn rờ khắp mặt rồi véo véo. Cô đau đến mức nhăn nhúm cả mặt mày, liền mắng hắn:
- Đồ khốn. Ngươi làm gì thì làm để còn ngủ.
Mặt hắn đần 1 chút rồi cũng trở lại trạng thái ban đầu. Hắn đặt bàn tay lạnh lẽo vào cổ cô rồi hỏi:
- Nói mau. Ngươi là ai?
Ánh mắt của hắn phải là ánh mắt buồn thênh thênh nữa, mà là ánh mắt sắc lạnh cô được nhìn thấy trong đêm ấy. Cô nuốt khan:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/hoan-doi-linh-hon-zhjr/chuong-8-bi-lo-roi-sao.html.]
-Ta là Trần Ngọc Linh. Ai cũng nói vậy mà.
Hắn xiết cổ cô càng lúc càng mạnh:
- Trần Ngọc Linh bình thường người lạ đụng chạm cũng tránh né. Sau đó mới trả thù. Đối với trai và mẹ thì lại càng né tránh. Còn ngươi thì tránh né .
Bàn tay hắn xiết cổ cô khiến cô đau thấu trời xanh, cô kiềm chế được liền chửi rủa:
- Khốn kiếp. Buông . Ngươi là cầm thú. Ngay cả em trai mình cũng muốn giết chết ? Ta quên hết quá khứ rồi, thói quen thế nào làm mà nhớ được.
Bàn tay hắn càng bóp mạnh hơn, hắn tiếp tục nói:
- Trần Ngọc Linh bình thường rất thích trứng, lý nào quả trứng đặt ngay trước mặt lại chẳng ngó ngàng. Đã vậy còn từ chối quả trứng do đưa. Lúc ấy ngươi có nhớ ngươi đã nói gì ?
Hoàng Hải Vân thất kinh nhận mình đã sơ hở. Hắn là luật sư, lại còn là 1 luật sư xuất sắc, lý nào phát hiện được. Sau này nhất ̣nh phải cẩn thận hơn.
- Ngươi đã nói: "Tuần này em đã ăn rồi". Cả tuần vừa rồi Trần Ngọc Linh ăn 1 quả trứng nào cả, đơn giản vì loại trứng sạch được nuôi ấp dành riêng cho cậu khi vận chuyển đã gặp rủi ro. Làm gì có chuyện "tuần này đã ăn". Thêm nữa, ngươi mất trí nhớ, làm nhớ được trong tuần đã ăn trứng. Hửm.