HOẮC PHU NHÂN ĐỪNG GIẢ VỜ NỮA - Chương 4
Cập nhật lúc: 2025-05-17 12:29:16
Lượt xem: 768
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
8.
Thế nhưng trời không chiều lòng mẹ chồng, đúng lúc đó tôi lại đến tháng.
Mà còn lỡ làm bẩn cả ga giường.
Anh ấy xung phong dọn dẹp phòng và thay ga. Lúc tôi đang nằm nghỉ thì nghe tiếng chuông điện thoại vang lên từ tủ đầu giường.
Không có lưu tên, chỉ là một dãy số. Trực giác phụ nữ mách bảo tôi: đây không phải là cuộc gọi quấy rối bình thường giữa đêm đâu.
Dù tôi và Hoắc Dự Minh bây giờ là vợ chồng, nhưng cả hai vẫn tôn trọng cuộc sống riêng của nhau, giữ khoảng cách vừa phải.
Tôi không bắt máy, chỉ nhắc: “Anh ơi, điện thoại anh kìa.”
Anh ở ngoài đáp: “Em nghe giúp anh đi.”
Tôi lười, cũng chẳng hứng thú, quay lưng lại ngủ tiếp.
Cuối cùng anh cũng không nghe máy, mà quay về… cắn tôi một trận: “Bình thường vợ chồng không phải hay kiểm tra nhau sao? Em sao không xem điện thoại anh?”
Tôi thản nhiên đáp: “Là do em biết điều đó~”
Anh cau mày: “Anh có gì mờ ám đâu. Em muốn xem thì cứ xem.”
Tôi lắc đầu: “Không được, lỡ em xem điện thoại anh rồi, anh lại đòi xem điện thoại em thì sao?”
Bất ngờ, anh nhéo eo tôi một cái: “Bà xã, chẳng lẽ em sợ anh kiểm tra à?”
Tôi hơi chột dạ, hét toáng lên: “Sợ cái gì chứ!”
Đúng là có tật giật mình… mà người có tật, là tôi.
“Điện thoại có gì hay ho đâu, ngủ đi, em mệt muốn c.h.ế.t rồi.”
Hoắc Dự Minh mới về nước, mà mấy hôm trước buổi tụ họp riêng của anh bị tôi phá ngang, nên mấy ông bạn thân đang chuẩn bị tổ chức lại cho anh.
Đừng hỏi sao tôi biết. Vì anh rủ tôi đi cùng nhưng tôi từ chối.
“Bà xã à, giờ em khỏi cần giấu bộ mặt thật nữa rồi.”
Tôi lén liếc mắt, rồi làm nũng một cách đầy khoa trương: “Người ta đau bụng mà~”
Thật ra tôi chỉ không muốn quá dính dáng tới anh.
Chỉ thân xác, không tình cảm. Hôn nhân không có tình yêu thì tốt nhất cứ: “Mạnh ai nấy sống, bình yên là được.”
“A… anh mặc cái áo sơ mi đen này đi…” Tôi chưa từng thấy người đàn ông nào hợp với sơ mi như anh cả.
Phong thái trưởng thành kiểu "chú đẹp trai".
Bảo sao đám fan nữ không c.h.ế.t mê c.h.ế.t mệt, nhìn thấy chắc hét lên một tiếng “Oppa~” luôn ấy chứ!
9.
Chờ Hoắc Dự Minh ra khỏi nhà xong, tôi bật dậy khỏi giường như cá chép hóa rồng, cầm điện thoại hét luôn:
"Alo alo, chỗ cũ chỗ cũ!"
Một giây trước còn là con cá khô nằm bẹp ở nhà, giây sau tôi đã hóa thân thành quý cô s.e.x.y với áo da lưng cao, chân váy bó sát cháy bỏng và lớp trang điểm khói mê hồn, lao thẳng đến quán bar.
Khác với lần trước, lần này toàn bạn thân chí cốt.
"Ông nhà cậu về nước rồi à? Lần này lại mang gì hay ho về tặng nữa vậy?"
Tôi thở dài: "Đừng nhắc nữa, quà thì ưng đấy... mà cái giá tôi phải trả cũng đâu có rẻ..."
Đám bạn lập tức huýt sáo:
"Ui ui ui, lại nói mấy chuyện mờ ám kìa~"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/hoac-phu-nhan-dung-gia-vo-nua/chuong-4.html.]
"Mau mau, lên xe đi bà chị, chuẩn bị tăng tốc rồi này!"
Tôi không nói không rằng, cho luôn thằng bạn một cú cốc đầu:
"Xéo đi! Ý tôi là anh ta định định cư trong nước rồi, cuộc sống tự do của tôi mất rồi..."
Nhưng nghĩ lại, tôi thấy cũng không sao, anh ấy bận làm việc suốt, chắc chẳng có thời gian mà quản tôi đâu.
Vừa nghĩ tới đó, tôi lại thấy vui trở lại.
"Phải lạc quan chứ!" Bạn tôi khoác vai tôi cười: "Mấy kiểu liên hôn như hai người, ngoài mặt thì hoà thuận, bên trong ai sống đời nấy, quanh đây đầy cặp như thế, quen rồi."
Chuẩn. Người xung quanh tôi cũng toàn như vậy.
Nên nhớ: ĐỪNG động lòng! ĐỪNG yêu thật! Ai mà nghiêm túc là thua chắc!
Giữa lúc đang quẩy nhiệt tình, tôi ghé vào nhà vệ sinh. Ai ngờ vừa bước ra thì tình cờ nghe được một cuộc trò chuyện lén lút ngay góc hành lang.
Mà nhân vật chính, không ai khác… chính là chồng hợp pháp trên giấy của tôi.
"Hoắc Dự Minh, tối qua em gọi cho anh ngay lúc anh vừa về nước, sao không bắt máy?"
Anh đáp gọn lỏn: "Bận."
"Anh cứ làm việc đến khuya thế này, hại sức khỏe lắm đấy."
Tôi: … Có cần tôi lên tiếng vạch trần không? Tối qua chúng tôi "bận việc" tới tận nửa đêm nhé.
Rồi tôi nghe giọng cô kia nũng nịu: "Em nghe nói anh kết hôn rồi… là vì em sao?"
???
Chuyện này tôi chưa từng nghe ai nói.
Cô ta lại nói tiếp: "Nghe lão Trần bảo, anh chẳng bao giờ đưa cô ấy ra ngoài. Em biết là anh chỉ vì áp lực gia đình thôi… Em hối hận rồi, Dự Minh, giờ em quay lại rồi, anh có thể…"
Hoắc Dự Minh cắt ngang, dứt khoát: "Không thể."
Người ta dẻo kẹo mà anh thì như gỗ đá, làm cô kia khóc lóc tơi bời. Tôi đoán chắc đây là người yêu cũ của anh.
Là bạch nguyệt quang hay nốt chu sa đây?
Từ chối dứt khoát như vậy, sau này không biết có bị vả mặt không.
Đàn ông, haiz…
Trong đầu tôi lập tức hiện ra mấy bản thoả thuận ly hôn.
Nhưng mà Hoắc Dự Minh với khách sạn nhà tôi còn đang hợp tác… Muốn ly hôn thì cũng phải lấy được một khoản bồi thường thật to mới được!
“Ê, nghĩ gì mà đơ ra thế?”
Tôi quay lại bàn, bị đứa bạn huých vai hỏi: “Hỏi cậu mai có đi công tác ngoại tỉnh không kìa? Nghe nói có buổi họp báo gì của bên lồng tiếng ấy, xin giúp chữ ký đi!”
Tôi cười: “Chuyện nhỏ!”
Tôi học chuyên ngành phát thanh truyền hình, năm ba đại học tình cờ bước vào giới lồng tiếng, tới giờ cũng coi như có chút chỗ đứng, không nổi đình nổi đám, nhưng cũng không vô danh.
Không dám nhận là thần, nhưng cũng từng hợp tác với mấy người có tiếng trong giới.
Ví dụ lần này là lần thứ ba tôi hợp tác với Thần thoại của giới lồng tiếng… Giác Thần.
Dương Tiểu An- 小安 (Dương Yến)
Vui lòng không reup dưới mọi hình thức!
"À mà này, theo cậu thì ly hôn nên đòi bao nhiêu là hợp lý nhỉ?"
Bạn tôi tròn mắt: “Cái gì cơ? Mới cưới có nửa năm mà định ly hôn rồi à?”
Tôi xoa mũi cười cười: “Thì phòng hờ thôi mà, nhìn quanh tụi mình xem, bao nhiêu cặp cưới rồi cũng tan, mình tính trước đường lui, đỡ lỡ làng.”
“Cậu đúng là… đúng là thiên tài trời cho.”
Tôi chỉ biết cười hề hề.