Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Hoa tuyết - Chương 1

Cập nhật lúc: 2025-05-24 19:28:52
Lượt xem: 331

Sau khi ly hôn Giang Dã, anh ta đã tay trong tay với "ánh trăng" của mình.

Gặp lại, tôi hát ở một quán bar nhỏ, bên cạnh anh ta đã là một người đẹp khác.

Tôi trở lại cuộc sống thường nhật, còn anh ta, dường như chẳng thể quay về.

Ngày ly hôn, phòng đăng ký kết hôn đông nghẹt.

Ở quầy bên cạnh, đôi vợ chồng kia cãi vã ầm ĩ, cuối cùng lại không ly hôn.

Tôi và Giang Dã ngồi cạnh nhau, im lặng làm thủ tục.

Cầm tờ giấy ly hôn ra đến cửa, anh ta chìa chìa khóa xe: "Xe coi như anh tặng em."

Giang gia giàu nứt đố đổ vách, đâu thiếu một chiếc xe sang.

Huống chi, căn biệt thự chúng tôi từng sống chung, anh ta cũng đã sang tên cho tôi.

Chỉ là, đến đây chúng tôi đi chung xe, chắc Giang thiếu gia không quen đi taxi.

Tôi hỏi: "Để em đưa anh..."

Chưa dứt lời, một tiếng còi xe vang lên.

Cửa sổ chiếc Porsche đỏ chót hạ xuống, một gương mặt xinh đẹp rạng rỡ ló ra, đến cả sợi tóc cũng được chăm chút tỉ mỉ: "A Dã, lên xe thôi."

Là Hạ Vãn Ý, thanh mai trúc mã từ nước ngoài trở về của Giang Dã.

Người trong giới đều nói, Hạ Vãn Ý là "ánh trăng" của Giang Dã.

Thấy dáng vẻ ăn ý của họ, tôi còn lạ gì nữa? Bảo sao Giang Dã hào phóng, hóa ra là muốn tôi "rút lui" cho nhanh.

Tôi cười xã giao: "Có người đón rồi, em đi trước."

Giang Dã đút tay vào túi quần, nhìn tôi, một lúc sau mới nói: "Đi đường cẩn thận."

Tôi gật đầu: "Chúc anh hạnh phúc."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/hoa-tuyet/chuong-1.html.]

Hai tháng sau tôi gặp lại Giang Dã.

Tôi đã bán căn nhà anh ta để lại, mua một căn hộ nhỏ xinh ở vị trí đắc địa.

Nhỏ hơn nhiều, nhưng ở một mình cũng không thấy trống trải. Ban công đầy nắng, tôi thường ngồi vẽ cả buổi chiều.

Tối đến, tôi "cày" lại nghề cũ, hát ở một quán bar, ngắm nhìn đủ mọi hỉ nộ ái ố của cuộc đời, tìm cảm hứng cho những bức tranh của mình.

Hôm nay đến hát giúp bạn, ai ngờ lại gặp Giang Dã.

Tôi trên sân khấu, anh ta dưới khán đài. Ánh mắt chạm nhau, trong mắt anh ta là sự bình tĩnh đến lạ.

Chỉ là, cô nàng đang tựa vào lòng anh ta cười nói, lại không phải Hạ Vãn Ý.

"Ánh trăng" thành "cơm nguội" rồi ư?

Nhanh thật.

Hát thêm hai bài, tôi xuống dưới đi vệ sinh, thấy Giang Dã dựa cửa hút thuốc.

Hai tháng không gặp, tôi bỗng không biết nên mở lời thế nào.

Anh ta nhìn tôi trước, giọng khàn khàn trong làn khói: "Dạo này em sao rồi?"

"Em khỏe."

Anh ta hỏi tiếp: "Không đủ tiền tiêu à?"

Tôi biết anh ta muốn hỏi vì sao tôi lại đi hát ở quán bar. Anh ta đã cho tôi nhà, xe, còn để lại một khoản tiền lớn, đủ để người thường sống thoải mái cả đời.

Tôi không trả lời thẳng, chỉ nói: "Ai mà chê tiền bao giờ?"

Giang Dã dập thuốc, cười nhạt: "Anh quên mất, em yêu tiền lắm."

Tôi và Giang Dã kết hôn, vốn dĩ là vì tiền.

Một năm trước, anh ta cãi nhau với gia đình, để phản đối cuộc hôn nhân sắp đặt, Giang Dã ngỏ ý muốn kết hôn với tôi, một người xa lạ.

Chuyển ngử bởi team Tuế Tuế

Cũng vào một buổi tối như thế này, cũng tại quán bar này.

Loading...