gửi tin nhắn xong, thấy sếp một nữa ngang qua . Dạo sếp nóng trong ? Sao lúc nào cũng thấy lấy nước uống .
Hơn nữa điện thoại rời tay, nào cũng thấy tiếng tin nhắn của . Đây là sếp ? Bận rộn đến thế. Thậm chí còn lỡ sặc nước.
"Sếp , để em đưa khăn giấy cho sếp."
rút vài tờ khăn giấy đưa qua.
"Khụ, khụ khụ, , uống vội vàng thôi."
Úc Tuy ho vài tiếng nhận lấy khăn giấy của .
"Nguyễn Ngọc, dạo gần đây em cảm thấy công việc thế nào?"
hiểu gì cả mà theo bản năng trả lời: "Cũng ạ, dễ chịu hơn một chút."
"Vậy thì , cứ việc thật nhé."
Úc Tuy xong thì gật đầu bỏ . mù mờ hiểu, quyết định tìm bạn trai để phân tích.
[Vừa nãy sếp em hỏi em cảm thấy công việc thế nào.]
[Em là dễ chịu hơn .]
[Anh nghĩ là em ít việc quá nên sẽ giao thêm việc cho em ?]
Dù sếp cũng là một kẻ nghiện công việc, thấy rảnh rỗi mà khó chịu cũng là điều bình thường thôi ?
Lần tin nhắn bên trả lời nhanh.
[Chắc ý đó .]
[Không đó em là sếp cho tăng ca nữa ?]
nghĩ kỹ thì cũng , lẽ chỉ là sếp đột nhiên quan tâm hỏi han nhân viên thôi.
Mãi mới đến giờ tan , ai ngờ bắt đầu đổ mưa. mang ô, gọi xe mãi cũng . Lúc đang ngây màn mưa suy nghĩ thì một chiếc xe dừng mặt .
Cửa kính hạ xuống, khuôn mặt của Úc Tuy lộ .
"Lên xe , đưa em về."
"Thật ạ? Cảm ơn sếp!"
Mắt sáng rỡ xe. Sau khi thắt dây an , tên một khu chung cư.
"Không ngờ chỗ em ở cũng xa nhà . Xem khá tiện đường."
"Sếp đúng là tâm thiện, thì em cũng về bằng cách nào nữa."
Ngàn lời đều thể sai, nhưng lời nịnh nọt thì bao giờ sai, nhắm mắt cứ thế mà khen. Úc Tuy những lời tâng bốc của , khớp với những gì thường than vãn về .
đến khô cả họng, cuối cùng cũng gần về đến nhà , ánh sáng hy vọng ở ngay mắt.
Úc Tuy từ từ đỗ xe xong, đầu : "Em thích m.ô.n.g của ?"
!
Thôi , ý đồ "thấy sắc nảy lòng tham" với m.ô.n.g đào của sếp phát hiện. Não cuồng nhanh như chớp.
"À ha ha ha, sếp hỏi chuyện ạ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/hoa-ra-ong-chu-goi-cam-chinh-la-nguoi-yeu-online-cua-toi/chuong-2.html.]
cố gắng trừ cho qua chuyện, nhưng rõ ràng là Úc Tuy định bỏ qua cho .
"Hôm nay ánh mắt của em cứ dán m.ô.n.g nhiều ."
"Sếp ơi, sếp tin em , em thực sự kẻ biến thái . Là do sếp hình quá , em kiểm soát đôi mắt của , nó suy nghĩ riêng đó ạ."
Thay vì c.h.ế.t chịu nhận thì chi bằng cứ đổ thẳng thừng. còn dám ngẩng đầu biểu cảm của Úc Tuy, mặc dù giọng của vẻ tức giận.
Trong xe chìm im lặng.
"Ý em là m.ô.n.g của câu dẫn em ?"
Úc Tuy một tiếng, cảm giác giống vui vẻ mà như tức điên lên . cảm thấy sởn gai ốc hết cả lên.
"Em xin sếp, đây của sếp, em sẽ quản lý đôi mắt của . Hôm nay cảm ơn sếp đưa em về, em xin phép lên nhà ạ. Sếp, mai gặp ạ."
nhanh như gió tháo dây an , đẩy cửa xe ba chân bốn cẳng bỏ chạy. Thậm chí khi Úc Tuy gì ở phía , cũng rõ.
Trong xe, Úc Tuy bóng dáng vội vàng của , nhặt con thú nhồi bông đ.á.n.h rơi trong xe lên và : "Đâu cho em , đáng sợ đến ?"
chạy như thoát c.h.ế.t về đến nhà, ôm lấy trái tim vẫn thể bình tĩnh mà mở điện thoại bắt đầu nhắn tin.
[Tại hết đó, hôm nay vì chụp cái m.ô.n.g cong của sếp cho mà sếp phát hiện .]
[Anh hỏi em thích m.ô.n.g của .]
[A a a a a a em thật sự biến thái , em chỉ một đôi mắt phát hiện cái thôi mà.]
gửi một biểu tượng mặt lớn nhớ đến câu hỏi của sếp. Sao mà cứ luẩn quẩn trong đầu mãi chịu chứ!
Đầu óc ơi, nhớ cái gì nhớ, cứ nhớ khoảnh khắc chui xuống đất chứ.
[Là của , của , bé yêu chịu ấm ức .]
[Sếp của em gì em ?]
úp mặt gối gãi đầu.
[Không , nhưng lúc em về thì chạy nhanh quá.]
[Hình như gì đó ở phía mà em rõ.]
[Cứ cảm thấy chắc chắn lời ý gì .]
nghĩ đến ngày mai còn đến công ty thì cảm thấy cuộc đời thật khó khăn.
Điện thoại bên im lặng, lẽ đang bận việc gì đó. Bây giờ cần trò chuyện để giải tỏa sự khó xử . khác thì khó , chẳng lặp nguyên nhân và kết quả sẽ khiến mất mặt thêm nữa ?
ôm điện thoại yên. Ngày mai đến công ty, sếp sẽ khó dễ chứ? Mặc dù sếp như , nhưng lỡ thì .
Điện thoại rung lên, cuối cùng cũng tin nhắn trả lời.
[Bé yêu , nghĩ chắc sếp của em nhỏ mọn đến thế .]
[Có lẽ chỉ là hỏi em một cách đơn thuần thôi.]
[Anh nổi giận chẳng là bằng chứng nhất ?]
cũng an ủi phần nào, nhưng đang "thấy sắc nảy lòng tham" với m.ô.n.g cong của mà thì cũng bình thường lắm nhỉ.
[Giữa chừng còn một cái nữa cơ.]