HỒ LY CỦA HẮN - 1
Cập nhật lúc: 2025-09-11 04:08:35
Lượt xem: 82
1
Ta là một con hồ ly quyến rũ thể tay vật c.h.ế.t yêu tinh gấu đen, có lẽ nhược điểm duy nhất của chính là mê hoặc kẻ khác.
Mẹ quyết tâm biến thành một thành viên chân chính của gia tộc, tuyên bố mà quyến rũ gã thường nào thì đừng hòng bén mảng về nhà.
Thật sự là g.i.ế.c luôn cho xong.
Sau khi dùng một đ.ấ.m đánh bay yêu tinh gấu đen, nó ôm cục u đầu rưng rưng đồng ý diễn một màn kịch cùng .
"Hu hu, ý chê gì nhưng mà… đại tỷ, thấy mấy kiểu hùng cứu mỹ nhân gì đó tẻ nhạt quá ..."
Ta dứ dứ nắm đ.ấ.m cái là nó hết ý kiến ý cò liền, vẻ hung dữ đuổi theo .
Bị nó đuổi cả một canh giờ trong rừng, cuối cùng ngã lòng Cố Văn Tinh.
2
Cố Văn Tinh một đôi mắt đựng bộ dải ngân hà.
Hắn ném bùa gọn gàng dứt khoát, một tay ôm eo , một tay đánh gấu đen kêu cha gọi .
Ta vắt não nghĩ xem các cô nương yếu đuối bình thường nên phản ứng thế nào túm lấy tay áo .
"Huhuhu, tiểu nữ gì để hậu tạ ơn cứu mạng , chỉ thể… chỉ thể lấy báo đáp."
"Được."
Hắn đáp ngay, nhẹ bẫng như .
Ta ngạc nhiên ngẩng đầu bối rối , chỉ thấy cặp mắt hoa đào ẩn chứa ý như như .
Thời buổi đạo sĩ ai cũng đắn như thế hả?
3
Ta đến chỗ Cố Văn Tinh ở nhờ.
Sắc trời tối mà mưa nhỏ đang rả rích tí tách rơi ngoài cửa sổ, đóng vai một cô gái yếu đuối bơ vơ nơi nương tựa, tạm thời ở đây quá là hợp tình hợp lý.
Ban đầu nghĩ bây giờ mà một bàn đồ ăn nóng hổi thì chắc chắn sẽ ghi thêm điểm trong mắt , khổ nỗi kỹ năng nấu nướng của thực sự thê thảm dám thẳng.
Cuối cùng vẫn là nấu cơm, tay nghề vô cùng.
Hắn cũng nhà để về bởi vì đuổi khỏi môn phái. Lúc kể, ánh nến chiếu gò má của khiến trông vẻ cô đơn.
Thoáng chốc chợt cảm thấy lầm gì thì đều là tại cái môn phái hết.
Thêm việc sắp sửa tự hút tinh khí của , xem càng đáng thương.
4
Đêm xuống, đến lúc tay .
Biết ngủ ở gian phòng nào, lén lút rời giường, rón rén nhón chân . Những ván gỗ lót sàn cũ nên khó tránh khỏi việc phát tiếng kêu cọt kẹt.
Ta đến hiên. Mặt trăng tối nay vằng vặc chiếu rọi, sáng đến mức có thể thấy rõ ràng mặt từ bao giờ , khóe miệng khẽ nhếch lên. Hắn đang .
Tức khắc một lá bùa dán trán cái bộp.
......
Tuy nhiên một lúc lâu , gió khe khẽ phất qua thổi tóc bay bay, chẳng gì xảy cả.
Lần đầu tiên thấy vẻ hoang mang trong mắt .
Còn đang sợ toát mồ hôi lạnh đây nè.
May mà dù kỹ năng mê hoặc chẳng nhưng từng lơ là việc tu luyện, nãy giấu yêu khí chỉ nhanh hơn tay một chút xíu thôi.
"À... Là hiểu lầm cô nương."
Hắn nhẹ nhàng bóc lá bùa trán , ánh trăng rơi trong mắt hóa thành những tia sáng dịu dàng.
"Không trách công tử. Không thể tâm lý đề phòng..."
Còn dứt lời thì bỗng nhiên nhanh như chớp dán lá bùa lên .
......
Vẫn chẳng gì xảy như cũ.
Hình như còn tiếng khoái chí của .
"Xem thật sự... hiểu lầm cô nương ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ho-ly-cua-han/1.html.]
"..."
Ta gượng gạo, rủa thầm mới mục tiêu đầu tiên thôi khó thế . Muốn nghiêng từ biệt ngay và luôn quá .
"À, quên mất, quá nửa đêm cô nương còn tới hiên gì?"
Quên quên cái đầu nhà ngươi ý, hóa vẫn còn mai phục ở đây nữa.
"Ta..."
Ta , đang lấy cớ gì thì đúng lúc bụng phối hợp kêu vang.
"Ta đói."
5.
Dưới ánh trăng sáng, và bên bàn nhỏ chằm chằm nồi lẩu đang sôi ùng ục.
Những miếng đậu hũ trắng nõn chìm nổi, phần canh cá còn thừa trong bữa tối nước dùng, mùi thơm đáng c.h.ế.t thiếu điều khiến lộ nguyên hình.
Bàn tay rắn rỏi với khớp xương rõ ràng của gắp một miếng đậu hũ, chấm gia vị đưa tới mặt .
Đậu hũ chạm lưỡi là tan, mùi rượu gia vị tăng thêm sự ngọt lành thanh thanh của canh cá. Hắn chỉ chống cằm ngắm ăn, khóe miệng cong.
Ta đang ăn dở chừng thì từ từ mở miệng:
"Nói sợ cô nương chê nhưng trảm yêu trừ ma bấy lâu nay khó tránh khỏi yêu quái ghi thù, nên luôn bỏ thêm chút tinh bột trong canh. Cô nương yêu quái, hẳn là cũng phiền nhỉ?"
Tinh bột vô hại với con nhưng độc hại với yêu quái.
Ta suýt khạc miếng đậu hũ ăn.
"Cô nương thế?"
Hắn nhíu nhíu mày.
"K… , sặc chút thôi."
"Vậy , còn tưởng rằng..."
Hắn xoay cổ, hình ảnh vầng trăng phản chiếu trong ánh mắt . Cố Văn Tinh hết sức dịu dàng.
"...cô nương đang tật giật cơ..."
6
Ban ngày Cố Văn Tinh sẽ ngoài việc. Việc của là giúp khác diệt trừ yêu quái, đây là công việc duy nhất của .
Ta cứ ở trong phòng nghĩ cách hớp hồn thôi.
Một hôm, Tiểu Thanh gõ cửa sổ.
Tiểu Thanh là một á thần cai quản nắng mưa, bản thể của cô nàng là một con rắn. Mấy ngày nay mưa liên tiếp là nhờ cô nàng lén giúp đó.
"Úi trời, sắc mặt ngươi nhợt nhạt thế?"
"..."
Hãy để lại bình luận cho team Gia Môn Bất Hạnh hoặc nhấn yêu thích nếu bạn hài lòng với truyện nha, mãi yêu ❤
Bị nhồi tinh bột vài ngày liền thì năng lực cao nữa cũng chịu nổi.
Ta xua xua tay ý bảo đừng hỏi nhiều.
"Mê hoặc một gã đạo sĩ quèn mà ngươi lề mề dữ ? Nên nhớ bản là yêu hồ thuần chủng đấy nhé."
"Hắn giống khác."
Ta thở dài.
"Không giống chỗ nào? Giống đực của nhân loại là động vật suy nghĩ bằng nửa cả, ngươi chiêu chí mạng chui chăn của là xong ngay."
"..."
Ta nghĩ trong vài ngày ở chung qua, còn kịp quyến rũ thì dụ .
Dùng đồ ăn dụ cái bụng .
"Kìa, về kìa."
Ta kéo Tiểu Thanh cùng cửa sổ, đúng lúc trông thấy Cố Văn Tinh cầm ô bước qua bậc thềm.
Hắn ung dung nhàn nhã, mưa bụi che mờ dáng hình của , dường như lúc nào cũng luôn vui vẻ như .
"Đừng để phát hiện ngươi, lượn mau ."
Khều Tiểu Thanh nhưng cô nàng phản ứng gì nên đầu xem thế nào, chỉ thấy ánh mắt cô nàng ngập tràn hoảng sợ.