Hồ Điệp Cổ Tình - Chương 12: Hàn Thực
Cập nhật lúc: 2025-10-29 08:59:30
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tết Hàn Thực là một lễ hội quan trọng của Nam Dĩnh Quốc.
Theo nghĩa đen, ngày chỉ ăn đồ nguội, cấm lửa, cấm hút thuốc.
Và ngày cũng là ngày Tế lớn nhất trong dân gian.
Nghe audio ở YT Linh Đồng Truyện Các
Hoa Hàn Thực nở trắng ngàn cây, Lửa Thanh Minh rực rỡ vạn nhà.
Mỗi năm đầu xuân, khí hậu đặc biệt khô hanh, là lúc dễ xảy hỏa hoạn nhất. Và Tết Hàn Thực là ngày tiết Thanh Minh. Vào ngày , Nam Dĩnh Quốc sẽ tổ chức một hoạt độngTế long trọng, tất cả các mầm lửa giữ từ mùa đông năm đều dập tắt hết, gọi là "cấm lửa". Đến tiết Thanh Minh, dân cả nước bắt đầu khoan gỗ lấy lửa trở , tượng trưng cho một năm mới khí tượng mới, gọi là "đổi lửa".
Du Duyên hôm nay cũng dậy từ sớm. Hai ca ca của nàng khỏi nhà khi trời còn tờ mờ sáng. Hôm nay trong thành sẽ tổ chức một hoạt động Tế lớn, Hoàng đế và Hoàng hậu đều sẽ tham dự, họ là bề đương nhiên sắp xếp công tác an ninh tại hiện trường , đảm bảo an cho Thiên tử.
Nam Dĩnh Quốc là một quốc gia tín ngưỡng thần Phật, một ĐàiTế quy mô lớn xây dựng đặc biệt ở phía Bắc thành. Vào những dịp lễ tết, nghi thứcTế sẽ tổ chức, cúng bái các vị thần linh khác , cầu mong mưa thuận gió hòa, quốc thái dân an.
Vì , Đại Tế trở thành nghề nghiệp thần thánh nhất trong quốc gia họ.
Du Duyên mặc một bộ quần áo mới, áo xanh lục hợp với một ngày đầy khí lạnh . Tóc búi nửa đầu thành hai búi nhỏ, cài hai chiếc trâm xương xanh, so le hai bên, rủ xuống bốn hạt châu nhỏ trong suốt như nước hồ.
Nàng xách một chiếc giỏ nhỏ đan bằng tre vàng, bên trong đựng hơn mười cái bánh trôi xanh, phủ bên một miếng vải hoa xanh. Đây là bánh trôi xanh nàng học cùng tỳ nữ hôm qua, là món ăn thể thiếu Tết Hàn Thực Thanh Minh ở đây. Mỗi nhà đều chuẩn bánh trôi xanh từ để ăn ngày Hàn Thực.
Nàng bước khỏi nhà mặt đất ẩm ướt. Đêm qua trời mưa, mặt đất vẫn còn đọng những vũng nước nhỏ. Nàng nhấc vạt váy xanh biếc như lá sen, nhảy nhót những chỗ mặt đường khô ráo.
"Tiểu thư, chớp mắt khỏi nhà ?" Nha Tiểu Chi chạy từ cổng , vội vàng nhận lấy chiếc giỏ trong tay nàng, theo bên cạnh: "Tiểu thư, thể tự việc ? Nô tỳ giúp xách."
"Ta tự mà, là trẻ con." Du Duyên hất mái tóc dài rủ xuống n.g.ự.c lưng, vỗ vỗ n.g.ự.c .
"Tiểu thư, ... vốn là trẻ con mà."
Tiểu Chi nhận lỡ lời, vội vàng ngậm miệng, chuyển ý: "Tiểu thư, định tặng bánh trôi xanh cho Thái tử điện hạ ?"
" , Yến ca ca chắc chắn cũng ĐàiTế sớm , chắc cũng kịp ăn gì." Là một nữ phụ độc ác chu đáo, đây chính là nhiệm vụ điểm danh hàng ngày của nàng.
Chưa bao xa khỏi phủ Đại tướng quân, nàng thấy nhiều trong thành đổ xô về phía ĐàiTế. Du Duyên thấy những dân thường chạy xemTế thì gì lạ, nhưng tại nhiều tiểu thư nhà quan cũng hăm hở chạy đến như ?
Theo lý mà , bọn họ thích đến những nơi như . Nếu thực sự hướng Phật, chùa cúng bái thì còn chấp nhận , đổ xô đến ĐàiTế đầy mùi m.á.u tanh như ?
Hơn nữa, dáng vẻ nhiệt huyết của các cô gái đó, cứ như sắp cướp rể .
"Á á á á á, xem Nhị Điện Hạ Lam Vụ!!!"
Giọng một cô gái xuyên qua mây đen đầu, ánh rạng đông ló từ giữa, ánh sáng ban mai chiếu rọi mặt đất.
Cô gái đó Du Duyên nhận , chẳng là tiểu thư Lang Kim Linh của phủ Tể tướng ? Tuy là thiên kim phủ Tể tướng, nhưng sức lực kinh , sánh ngang với đàn ông. Du Duyên thậm chí cảm thấy nàng mới nên là tiểu thư phủ Đại tướng quân, hai họ thể đổi phận cho .
Nàng ... hôm đó còn thích Thái tử điện hạ Cơ Yến ? Sao hôm nay đầu chạy về phía Lam Vụ ?
Thấy bóng dáng màu xanh băng của nàng chạy nhanh như gió, Du Duyên cũng bất giác tăng tốc bước chân. Trong lòng ha hả, nhanh như áo xanh , hôm đó còn mặc đồ trắng mà Cơ Yến thích nhất cơ.
Sự lòng đổi cũng quá nhanh !
Ban đầu nàng thấy đoạn đường từ phủ Đại tướng quân đến ĐàiTế xa, nhưng giờ đuổi theo bước chân của Lang tiểu thư, thì mất đến hai nén hương đến nơi .
ĐàiTế xây dựng vuông vức, rộng hai mẫu đất, xây bằng đá đen, ba bậc, mỗi bậc cao một thước. Bốn phía đều xây cầu thang, mỗi bậc thang chín tầng, trải t.h.ả.m đỏ lớn, uốn lượn lên, thẳng tới ĐàiTế cao nhất.
Nàng lên đến đài cao, thấy một bóng dáng màu sương lam nổi bật đó.
Lam Vụ khom lưng. Hoàng đế mặc long bào vàng rực mặt , hai tay nâng chiếc vương miện bạc, trang trọng đội lên đầu . Ngón tay Hoàng đế khẽ run rẩy, hồi tưởng về chuyện xưa nhiều năm về . Lam Anh năm xưa cũng vận trang phục , và cũng chính tay đội chiếc vương miện bạc tượng trưng cho Đại Tế lên đầu nàng.
Nàng năm đó cũng trẻ trung xinh như Lam Vụ, tuổi mười tám, ánh mắt trong veo như nước hồ Thiên Trì, bộ y phục xanh nổi bật gì sánh bằng.
Lam Vụ ngoại hình giống , mặc bộ trang phục , Lam Vụ càng giống Lam Anh hơn.
Điều khiến thất thần.
Vương miện bằng bạc nguyên chất, sáng lấp lánh, phát ánh sáng trắng. Mũ vương miện lớn và tròn, đội đầu gần như che hết tóc, chỉ còn vài lọn tóc nhỏ vểnh từ thái dương và tai.
Trên vương miện bạc khắc hoa văn mây phức tạp, chính giữa chạm khắc hình mặt trời, đỉnh vương miện nhô hai chiếc sừng bạc hình bán nguyệt đối xứng. Sự kết hợp giữa mặt trăng và mặt trời như một sự bảo hộ thiêng liêng nào đó.
Bên trong vương miện bạc là vô hoa nhỏ và bươm bướm chế tác tinh xảo bằng bạc. Mép đính một hàng hạt bạc cực nhỏ, khi ngẩng đầu, chúng khẽ lay động, tô điểm thêm vẻ tươi sáng cho gương mặt thanh tú lạnh lùng của .
Hắn đầu , tất cả bá tánh đều quỳ rạp xuống, đồng thanh hô vang: "Bái kiến Lam Vụ Đại Tế!"
Du Duyên ngây chằm chằm bộ quần áo . Đây... chính là đồ nữ mà ?
Hắn mặc... đồ của mẫu phi ?
Mẫu phi vốn là Đại Tế của Nam Dĩnh Quốc, và bộ trang phục chính là trang phục mẫu phi mặc khi nhậm chức Đại Tế.
Đó là một bộ y phục giao thoa giữa màu đỏ và xanh lam. Cổ áo giao màu đỏ tôn lên chiếc cổ cao quý của . Cổ vẫn đeo vòng bạc hình bươm bướm ngược của , hình bươm bướm rủ xuống ngực, xung quanh điểm xuyết những bông hoa bạc nhỏ xinh.
Ống tay áo màu xanh lam của hai cánh tay thêu hai vòng hoa đỏ, từng bông nhỏ xinh tụ thành chùm. Cổ tay áo gần cổ tay còn thêu những họa tiết chỉ bạc tinh xảo, chi tiết toát lên vẻ cao quý của Nhị Điện Hạ.
Một thiếu niên Miêu Cương tuấn tú đến nhường mặt, Du Duyên thậm chí còn lầm tưởng đang chiêm ngưỡng một cô gái Miêu Cương.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ho-diep-co-tinh/chuong-12-han-thuc.html.]
Đôi mắt vốn , đôi mắt hoa đào chớp nhẹ liền long lanh sóng nước. Cộng thêm sống mũi cao, môi đỏ mọng, cằm nhọn, đây rõ ràng là một cô gái nhỏ trốn khỏi làng Miêu để hẹn hò mà.
Nếu tai trái đeo một chiếc khuyên tai bạc hình vòng tròn lớn, tạo thêm vài phần tà khí cho bộ con , nếu nàng thật sự sẽ nghĩ là một thiếu nữ.
Du Duyên kinh ngạc há hốc miệng, nếu Hi Hiến Vân bên cạnh kéo nàng lùi vài bước, nàng thật sự sẽ chảy nước miếng.
Lam Vụ lúc , thật sự .
Hi Hiến Vân kéo nàng về bên cạnh, vẻ thất vọng : "Đây là đồ nữ ? Làm mong chờ bấy lâu, quá hố !"
Du Duyên : "Không hố , thấy ?"
"Đẹp cái đầu ."
Các tiểu thư nhà quan bên cạnh đều kinh ngạc thốt lên, ai nấy đều thốt lên Lam Vụ bây giờ thật sự quá , lẽ tiên nữ hạ phàm cũng chỉ đến thế.
Một thái giám già bên cạnh dùng giọng the thé hô lên: "Nghi thức cấm lửa bắt đầu!"
Trên ĐàiTế đặt một chiếc đỉnh vuông bằng đồng xanh, cao gần bằng , màu sắc sáng bóng, chạm khắc sâu sắc. Chính diện khắc hình đầu trâu, ánh mắt hung dữ khiến dám thẳng.
Lam Vụ cầm một chiếc bật lửa, ống tre vàng bên trong chứa mầm lửa của năm , vẫn còn cháy một ngọn lửa yếu ớt. Hắn ném trong đỉnh vuông, tất cả mầm lửa khác bên trong liền bùng cháy, ánh lửa đỏ rực xuyên qua tai đỉnh.
Lam Vụ lúc dang rộng hai tay, ống tay áo màu xanh lam rung lên xào xạc trong ánh lửa. Cổ tay trắng ngần của nâng lên, những ngón tay thon dài kết một thủ thế kỳ lạ trung, hai tay chắp ngực, hội tụ một luồng sức mạnh hùng hậu. Con bướm ngược n.g.ự.c "phành phạch" lay động, như một con rồng ác nhốt ngàn năm sắp phá vỡ xiềng xích. Cùng với một tia sáng màu sương lam lóe lên, bên trong đỉnh bất ngờ phun một luồng nước.
Ánh nước trong suốt, b.ắ.n cao, trực tiếp lên trời, đó rơi xuống nhanh chóng, mang theo một vòng ánh sáng lạnh màu xanh lam.
Ngọn lửa trong đỉnh dần tắt, bộ ngọn lửa dòng nước bao phủ, hóa thành tro tàn.
Du Duyên đến sững sờ, bất giác bước tới mấy bước, xem nước trong đỉnh từ .
"Du Duyên, quá gần." Hi Hiến Vân bên cạnh nhắc nhở.
"Ồ." Du Duyên ngoan ngoãn lùi .
Lam Vụ đài tròn phía bước xuống phía nàng, dáng vẻ ưu nhã, tủm tỉm: "Không ."
Hắn đưa tay về phía nàng: "Du Duyên, lên đây."
Du Duyên như ma xui quỷ khiến mà bước tới. Nhìn thấy thiếu niên xinh như đang đưa tay về phía , nàng căn bản nghĩ đến việc từ chối.
Lam Vụ lớn tiếng với : "Tam tiểu thư tính tình thuần lương, là mang phúc trạch, ngọn lửa đầu tiên của năm mới xin hãy truyền cho nàng ."
Mọi đều gật đầu: "Có lý."
Có cái lý quái quỷ gì chứ, trắng là nàng ngốc thôi, còn " mang phúc trạch"...
cũng lên tiếng than phiền: "Nhị Điện Hạ, cũng ngọn lửa đầu tiên ."
Du Duyên sang, thấy chính là cô gái Lang Kim Linh .
Lam Vụ sang hỏi nàng : "Ngươi cũng ?"
Lang Kim Linh gật đầu.
Lam Vụ vô tư: "Vậy năm ngươi đến nhé."
...
Câu thật đúng chất Lam Vụ!
Lam Vụ tiếp tục về phía Du Duyên, thúc giục: "Còn mau lên."
"Ồ, ồ." Du Duyên đặt tay tay , mà nắm lấy ống tay áo thêu chỉ bạc của , cùng bước đến đài tròn bên .
Ở đó dựng một cây cột tròn rồng lớn quấn quanh. Nhìn theo mắt rồng lên , đỉnh cột chống một đĩa đá hình hoa sen. Trên đĩa đá đặt mầm lửa mới lấy hôm nay. Lam Vụ đốt nó lên, đưa cho nàng một cây nến ngọc trắng, : "Đi đốt nó ."
"Ồ." Du Duyên cầm cây nến đưa đống lửa. Ngọn lửa cháy mạnh, ngón tay cảm thấy bỏng rát. Nàng sợ sệt.
Lam Vụ thấy , liền đưa tay nắm lấy tay nàng. Du Duyên lập tức sợ hãi, ngừng thở, hai mắt mở to. Hắn nắm tay nàng, giữ chặt cây nến trong tay nàng, di chuyển lên , lơ lửng giữa trung. Bấc nến gần phía ngọn lửa, mượn một chút lửa bên ngoài để đốt nến. "Ngốc nghếch, ai bảo đưa nến xuống ngọn lửa, đốt ở phía chẳng tiện hơn ."
Bên tai truyền đến giọng Lam Vụ vô ngữ. Du Duyên im lặng , nàng nãy quả thật ngu ngốc. Trước đây sống trong rừng nàng đốt nến, mỗi đêm đều lấy ánh trăng bạn. Giờ đột nhiên bảo nàng việc của con , quả thật là .
Hắn gần, chỉ cần khẽ nâng tay, nàng thể thấy tiếng vòng ngọc va chạm, trong trẻo lọt tai.
Giống như con , dứt khoát nhanh gọn.
Sau khi nến đốt, đặt cây nến thẳng . Vừa buông tay, sáp nến như một giọt nước mắt trong suốt lăn xuống, rơi mu bàn tay Du Duyên.
"Ây da!" Sáp nến nóng bỏng rơi xuống da, đau đến mức Du Duyên kêu to một tiếng, nhưng nàng vẫn cố nhịn buông tay.
Lam Vụ lấy một chiếc chân nến bằng đồng xanh, bá đạo giật lấy cây nến trong tay nàng, đặt lên chân nến, đưa cho nàng. Như sẽ còn sáp nến nhỏ tay nữa.
"Du Duyên ngốc, ngọn lửa mới bảo quản thật , tuyệt đối để nó tắt cho đến rạng sáng ngày mai." Lam Vụ ân cần dặn dò nàng, nhưng Du Duyên cảm thấy đây là một sự trả thù khác.