Thông báo
MonkeyD đã mở lại tính năng “Donate”. Các team có thể vào mục “Thông tin” để chủ động bật hoặc tắt tính năng này.

HỆ THỐNG PHẢN KÍCH ĐOẠT VẬN KHÍ - Phần 7

Cập nhật lúc: 2025-09-07 15:07:24
Lượt xem: 321

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

7.

 

Gặp một kẻ chịu chi như , giọng của đấu giá sư cũng trở nên kích động, ngay cả đếm ngược cũng thèm, chỉ sợ chúng đổi ý:

 

"Năm vạn thượng phẩm linh thạch, thành giao! Chúc mừng quý khách ở nhã gian Thiên tự một!"

 

Búa gõ xuống.

 

Trong mắt Tô Nguyệt Vi là sự ghen tị điên cuồng và cam tâm.

 

"Diệp Triều Lộ, ngươi dám cướp đồ của , ngươi sẽ c.h.ế.t tử tế!"

 

Ta mỉm , dùng khẩu hình miệng với ả một câu tiếng:

 

"Cảm ơn ngươi, tặng một hồi cơ duyên."

 

dường như hiểu, tức đến run rẩy, đột nhiên phun một ngụm m.á.u tươi, mềm nhũn ngã xuống.

 

Ta thu ánh mắt, tâm trạng vui vẻ, lén liếc đàn ông đang ung dung nhấp bên cạnh.

 

Chỉ khoản đầu tư của Dung Cảnh, thể dựa bao lâu, nắm bắt thời gian tận dụng mới !

 

Giọng của Dung Cảnh vang lên bên cạnh:

 

"Năm vạn thượng phẩm linh thạch, ghi sổ của ngươi."

 

"Điện hạ, hiện tại một xu dính túi."

 

Dung Cảnh nhếch môi: "Vậy thì từ từ mà trả."

 

Hắn dừng một chút, thêm: "Tiền lãi, tính theo lãi suất của tiền trang ở Vương đô."

 

Ta: ...

 

Được , ngươi hơn.

 

viên Thái Cổ Linh Châu mà thị vệ mang đến, cảm nhận luồng sức mạnh thượng cổ mênh m.ô.n.g mà chỉ mới thể cảm nhận bên trong nó.

 

Có nó .

 

Tô Nguyệt Vi, ngươi cướp của nhiều khí vận như , mà đây mới chỉ là cơ duyên đầu tiên lấy .

 

Chúng , cứ từ từ mà chơi.

 

Ánh trăng chiếu khắp phi thuyền, thần thức của hóa thành một sợi tơ cực mảnh, thăm dò bên trong Thái Cổ Linh Châu.

 

Ngay khoảnh khắc linh lực rót , linh châu đột nhiên rung lên dữ dội.

 

Lớp vỏ xám xịt bên ngoài bắt đầu nứt , vô phù văn màu vàng phức tạp như văn tự của loài muỗi hiện lên.

 

Ta nín thở, tập trung bộ thần thức rót .

 

Những phù văn màu vàng đó ngày càng sáng, cuối cùng ngưng tụ thành một bóng ảnh bản đồ cổ xưa chỉnh trong trung mặt .

 

Tuy chỉ vài nét sơ sài, khu vực quan trọng còn mơ hồ rõ, nhưng một điểm đánh dấu hình ngôi cực kỳ rõ ràng.

 

Vẫn Tiên Giản, một trong những nơi hiểm địa nổi tiếng của Tu Chân Giới, tầng ngoài chướng khí độc và hung thú, sâu bên trong còn khe nứt gian, ngay cả tu sĩ kỳ Phân Thần cũng dám tùy tiện xông .

 

Ta khắc ghi từng chi tiết của bản đồ trong đầu.

 

Đè nén sự kích động trong lòng, định thu hồi linh châu, thì bên ngoài cửa vang lên giọng cung kính của thị vệ.

 

"Diệp cô nương, điện hạ cho mời."

 

Dung Cảnh đang trong khoang chính, mặt lơ lửng một tấm thủy kính, trong kính sương mù lượn lờ, lờ mờ thể thấy một con đường xanh mờ ảo, dường như vô tận.

 

Đó chính là cảnh tượng thực tế ở Vẫn Tiên Giản.

 

Hắn đầu , đầu ngón tay lướt qua thủy kính, hình ảnh trong kính từ từ dịch chuyển:

 

"Ngươi viên châu đó, là để đến Vẫn Tiên Giản?"

 

Ta trong lòng kinh ngạc.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/he-thong-phan-kich-doat-van-khi/phan-7.html.]

Người của vương tộc, quả nhiên sâu lường .

 

Ta gật đầu, giấu giếm.

 

Trước mặt một như , sự chối cãi vô ích chỉ khiến trở nên ngu ngốc.

 

"Vẫn Tiên Giản nguy hiểm, tạm thời đến chướng khí và khe nứt gian, gần đây theo tin tức trinh sát báo về, trong vực sâu dị bảo sắp xuất thế, thu hút ít tu sĩ đến đó, vàng thau lẫn lộn."

 

Dung Cảnh xong, thêm:

 

"Ngươi xem, quen của ngươi cũng đến ."

 

Hình ảnh trong thủy kính dừng , phóng to.

 

Trên một bệ đá khai phá tạm thời ở lối vực, bóng lố nhố.

 

Ngoài mấy vị trưởng lão quen thuộc của sư môn, còn Tô Nguyệt Vi.

 

một bộ pháp y đắt tiền hơn, sắc mặt chút tái nhợt, đang dịu dàng nép lòng một gã công tử áo gấm.

 

Vị công tử cũng thấy quen mắt, chính là Triệu Khâm Phong, kẻ kiếp dùng lô đỉnh để hành hạ.

 

Ta suýt nữa thì bật thành tiếng.

 

Cũng , rác rưởi tụ tập một chỗ, đỡ mất công tìm từng đứa.

 

Dung Cảnh hỏi: "Vẫn ?"

 

Ta đáp: "Không thể ."

 

"Ta gần đây cần xử lý việc gấp ở Vương đô, thể tự đến đó."

 

Hắn búng ngón tay một cái, một tấm lệnh bài màu đen rơi tay , chạm thấy lành lạnh, mặt khắc một chữ "Cảnh" sắc bén, mặt là huy hiệu của vương tộc.

 

"Cầm lấy, cầm lệnh bài như thấy . Ta sẽ cử một đội thị vệ cho ngươi, theo sự điều động của ngươi."

 

Ta nắm chặt lệnh bài, trong lòng chút chấn động. Sự tin tưởng , phần nặng.

 

"Không sợ cuỗm luôn thị vệ và lệnh bài của ngài chạy mất ?"

 

 

Đôi mắt phượng của Dung Cảnh khẽ nheo , lướt qua một ý cực nhạt:

 

"Ngươi thể thử xem."

 

Ta cúi đầu: "Đa tạ điện hạ."

 

Rồi dũng cảm hỏi:

 

"Điện hạ, ngài mưu cầu điều gì ở ?"

 

Dung Cảnh một lát, chậm rãi :

 

"Mưu cầu con nàng, đủ ?"

 

Ta nhướng mày : "Ta đáng tiền."

 

"Đừng c.h.ế.t ở trong đó."

 

Hắn xoay , sâu sắc .

 

"Món nợ của ngươi, vẫn trả hết ."

 

Bên ngoài Vẫn Tiên Giản, chướng khí và sương độc bao phủ, tầm hạn chế, thần thức cũng ảnh hưởng lớn.

 

Đội thị vệ Dung Cảnh đưa cho tổng cộng sáu , bộ đều là tu vi Nguyên Anh hậu kỳ, đầu tên là Long Thất.

 

Khi đến nơi, bệ đá ở lối tụ tập ít tu sĩ, mỗi một phe, khí căng thẳng đề phòng.

 

Nhóm của chúng đặc biệt nổi bật.

 

Tô Nguyệt Vi ở bên , lập tức thấy .

 

Hệ thống của ả :

 

"Ký chủ, chỉ cần thể khiến Diệp Triều Lộ bại danh liệt, chúng thể tiếp tục đoạt lấy khí vận của cô . Nhiệm vụ thành công thể nhận một trăm điểm tích lũy, thất bại sẽ trừ hai trăm điểm."

Loading...