Hệ Thống Livestream Tội Phạm - Chương 9: Giao Hàng Cho Người Chết (9)

Cập nhật lúc: 2025-09-20 15:33:01
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Khi ngang qua cổng chính, Lâm Kỳ Băng mở ứng dụng giao đồ ăn, bản đồ chuyển sang một trang mới. Khối màu xám phác họa hình dáng khu chung cư.

 

Vị trí hiện tại hiển thị là [Cổng chung cư Lệ Quỳ] đánh dấu.

 

Cô nhấn nút tự động vẽ đường. Mũi tên xanh nhỏ đại diện cho Lâm Kỳ Băng kéo một vệt xanh ngắn phía .

 

Vừa tiến gần tòa nhà, cánh tay ống tay áo của Lâm Kỳ Băng nổi da gà. Nhiệt độ ở đây thấp hơn nhiều so với bên ngoài cổng. Chiếc điện thoại, ấm trở , nay cũng lạnh ngắt.

 

Cánh cổng đen ngòm mở toang. Một bóng chao đảo trong sảnh. Nhìn kỹ, đó chỉ là chiếc gương soi đối diện cửa — nhưng vẫn khiến lòng dâng lên cảm giác lạnh lẽo tột cùng.

 

Lâm Kỳ Băng bước sảnh tầng một. Mắt cô mất hai giây để điều chỉnh từ ánh sáng bên ngoài sang bóng tối bên trong.

 

Bố cục sảnh mang phong cách kiến trúc của nhiều tòa nhà thế kỷ . Tầng một căn hộ. Cửa hai bên hai cột đá cẩm thạch, màu xám xanh lốm đốm đen, bào mòn thời gian dài, trông giống những tấm bia đá hơn là trụ nhà.

 

Giữa hai cột đá, một bể cá lớn đặt giá gỗ gụ. Bể cá phong thủy cạn nước, mặt kính phủ bụi, những ngọn tháp đá đáy bám đầy mạng nhện, và các cây thủy sinh nhựa phai màu nghiêng sang một bên.

 

Ở góc khuất cột đá, một chiếc tủ sắt dẹt rộng đó, các ô tủ nhỏ lượt đánh căn hộ. Lớp sơn trắng ngà bong tróc nghiêm trọng, phần lớn các màu đỏ cũng mờ nhạt, khó nhận .

 

“209, 309, 401, 402… 404.”

 

Lâm Kỳ Băng tìm thấy ô tủ của phòng 404. Cánh cửa đóng chặt, lỗ khóa nhưng chìa nào cắm .

 

Chìa khóa của phòng 504 còn sót cánh tủ. Cô rút , phát hiện chìa khóa dùng chung . Trong ô tủ 504 chỉ một tờ quảng cáo giấy bóng.

 

“Chung cư Lệ Quỳ, thông thoáng Nam Bắc, khu nhà mới thịnh vượng, cho thuê và mua đều tiện!”

 

Đọc lướt qua khẩu hiệu, đáng tờ quảng cáo hình chung cư Lệ Quỳ, nhưng giờ chỉ còn một trống trơ trọi.

 

Thời gian mở bán khu nhà: 11 tháng 2 năm 1990.

 

Lâm Kỳ Băng dùng điện thoại chụp tờ quảng cáo, nhanh chóng khắp sảnh tầng một, cuối cùng phát hiện thang máy ở góc cuối bên .

 

May mắn , trong tòa chung cư cũ kỹ, bỏ hoang , thang máy vẫn hoạt động.

 

Thang máy kiểu cũ chỉ một nút lên, đặt ở phía bên . Lâm Kỳ Băng chạm lớp thép gỉ lạnh thì đột nhiên dừng , tay lơ lửng giữa trung.

 

Không… gì đó .

 

Màn hình ma trận hiển thị tầng thang máy, ngay khung cửa, đang dừng ở 3, phát ánh sáng mờ ảo trong bóng tối.

 

Xung quanh im lặng tuyệt đối, nhưng trong sự tĩnh lặng , Lâm Kỳ Băng tinh mắt lắng và nhận một âm thanh cực nhỏ:

 

“Xì… xì…”

 

Tiếng ma sát của dây cáp thang máy vang lên bên trong cửa. Động cơ khởi động, và màn hình ma trận từ “3” từ từ chuyển xuống “2”.

 

“Ting…”

 

Tiếng báo hiệu mở cửa vang lên, cùng lúc đó, một âm thanh kim loại ma sát vọng xuống từ phía chéo, ngay đầu Lâm Kỳ Băng.

 

Thang máy dừng ở tầng hai.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/he-thong-livestream-toi-pham/chuong-9-giao-hang-cho-nguoi-chet-9.html.]

Có ai đó thang máy đến tầng hai… từ tầng hai bước thang máy?

 

Phải chăng là Hầu Chí? Nếu Hầu Chí, thì là ai?

 

Một loạt câu hỏi vụt qua tâm trí Lâm Kỳ Băng.

 

Cô rút ngón tay khỏi nút điều khiển, cảnh giác mở to mắt, lùi nửa bước, giữ cách an với thang máy.

 

Giây tiếp theo, nút lên vốn tối sầm đột nhiên sáng bừng.

 

“Xì… xì…”

 

Tiếng dây cáp thang máy vang lên đều đặn, gặm nhấm dây thần kinh của con .

 

Lâm Kỳ Băng chần chừ. Chân trái đạp mạnh, cô xoay và lao nhanh về phía góc hành lang.

 

Con “2” màn hình ma trận nhảy nhót, từ từ hạ xuống “1”.

 

Phía , cửa thang máy từ từ mở .

 

“Khò… khò…”

 

Tựa lưng bức tường lạnh lẽo, tim cô đập thình thịch, thở gấp gáp vì căng thẳng thần kinh.

 

Phát huy tốc độ tối đa, Lâm Kỳ Băng lao cầu thang bên sảnh.

 

Gần như ngay khi cô đóng cánh cửa lớn , hành lang vang lên tiếng bước chân nặng nề, kèm theo âm thanh vật gì đó cùn kéo lê mặt đất, vô cùng chói tai.

 

“Tít tít tít tít tít tít tít.”

 

[Phát hiện cốt truyện đang diễn , hệ thống mở khóa trang dữ liệu…]

 

[Dữ liệu của bạn: Điểm 188, Mức độ ô nhiễm 0%, Giác quan thứ sáu hoạt động bình thường]

 

[Cảnh báo giác quan thứ sáu: Khoảng cách giữa bạn và ma quỷ đang ngày càng gần!]

 

Lâm Kỳ Băng nín thở, cố gắng giảm sự hiện diện của , hòa bóng tối và gian tĩnh lặng.

 

Tiếng bước chân đều dần tiến gần, dừng cách cầu thang bốn năm mét, dần dần xa.

 

Hé cửa , Lâm Kỳ Băng thấy một bóng lưng xa lạ, rõ ràng Hầu Chí. Cô thở phào nhẹ nhõm.

 

Bóng lưng đó khoác áo gi-lê bảo vệ, làn da tái nhợt hiện lên những gân xanh tím, tỏa một luồng khí lạnh lẽo của cái chết. Bàn tay tím bầm, gần như đông cứng như vuốt thú, nắm chặt cây gậy bảo vệ chống bạo động.

 

Phần đầu gậy lê nền gạch, còn đuôi gậy lủng lẳng một vật màu bạc dính đầy máu.

 

Thứ màu bạc đó gợi lên một cảm giác quen thuộc kỳ lạ. Một hình ảnh chợt lóe lên trong đầu Lâm Kỳ Băng, trở buổi sáng ở khu chợ hôm nay.

 

Khi Hầu Chí chịu trừng phạt của chú Vượng, quỳ quầy hàng, đau khổ lôi một chuỗi ruột ngỗng từ mũi và miệng, cổ tay đeo một chiếc đồng hồ y hệt.

 

“Cạch cạch, cạch cạch.”

 

 

Loading...