Hậu kỳ chi nhân - Chương 2

Cập nhật lúc: 2025-07-30 02:26:04
Lượt xem: 107

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Ngày đó, đích tỷ mới du xuân từ vùng ngoại ô trở về, liền gọi gặp nàng. 

 

Trên đường nàng trở về, một thiếu niên nghèo túng si ngốc đột nhiên nhảy chắn giữa đường, dọa mấy con ngựa kéo xe hoảng sợ. 

 

Phu xe tuy là một kẻ lão luyện nhưng cũng kịp chế trụ ngựa kéo, khiến cho vó ngựa trọng thương. 

 

Đích tỷ xưa nay tiếng mĩ nhân thiện tâm khắp Kinh thành, đang ở mắt bao nên tiện tức giận, chỉ thể đưa về nhà.

 

Về đến phủ, nàng lệnh cho chăm sóc danh nghĩa của .

 

Sau khi lang trung trong phủ bắt mạch phán tổn thương nghiêm trọng ở đầu mới dẫn đến mù lòa và mất trí nhớ. 

 

Đích tỷ cũng quan vì nguyên nhân gì, khi ném cho liền buông tay mặc kệ. 

 

Ta ở trong phủ từ tới nay sủng ái, hạ nhân đối với là châm chọc khiêu khích thì cũng là lạnh nhạt hờ hững. 

 

Cũng bởi theo chịu ít thiệt thòi. 

 

Lần đó hạ nhân cố ý đổ đồ ăn, tuy rằng si ngốc, nhưng cũng chuyện thích hợp, vì tranh chấp với bọn họ. 

 

Ta cố gắng giảng hoà, cho chuyện êm xuôi. 

 

Ai ngờ hạ nhân cố ý đẩy ngã, khiến mặt thương. 

 

Hắn nghiêng ngả lảo đảo tìm , ôm lấy bỏ chạy. 

 

Chỉ là, thấy, ôm theo

 

Cánh tay xước, chảy ít m.áu. 

 

Hắn lớn tiếng gọi lang trung, nhưng nơi là biệt viện hẻo lánh, lang trung. 

 

Đó là đầu tiên thấy .

 

“Vết thương của ngươi thế nào? Mùi m.áu nồng nặc như , ngươi sẽ c.hết ? Ngươi đừng cần ! Chờ lên, nhất định sẽ cưới ngươi thê! Ta sẽ tặng ngươi hôn lễ nhất đời! Ta ngươi trở thành tân nương nhất thế gian!” 

 

Hắn ôm rống, nước mắt nước ào ạt, nhưng cái tên trong miệng , là tên của đích tỷ.

 

 

Bầu trời đang trong xanh đột nhiên một cơn mưa bụi phất qua. 

 

Mọi la ó, cuống cuồng tìm chỗ trú. 

 

Chỉ trong chớp mắt, Cố Tử Tiên chạy

 

Ta chỉ đành bẻ một chiếc lá sen che tạm lên đầu, bước thấp bước cao chạy đường nhỏ. 

 

Sau lưng đột nhiên một lực đẩy mạnh, tự chủ, ngã sấp xuống. 

 

Còn đợi lên, va chạy xa. 

 

Tay trầy xước, thoáng thấy m/áu chảy

 

Ta lên, nhưng lảo đảo ngã xuống. 

 

Đột nhiên, một bàn tay xuất hiện mặt .

 

Ngón tay thon dài, trắng nõn, cổ tay đeo một sợi dây đỏ cũ sờn hấp dẫn tầm mắt .

 

Ta kinh ngạc ngẩng đầu. 

 

Bùi Mộc Dương cầm một chiếc ô, biểu tình đạm mạc, nhưng bàn tay kiên nhẫn, cứ giơ như vẫn rút

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/hau-ky-chi-nhan/chuong-2.html.]

 

Ta đích tỷ phía , sắc mặt nàng vô cùng khó coi. 

 

Sau khi dậy, nhẹ nhàng tạ ơn, xoay định rời khỏi đó. 

 

“Đợi !” Bùi Mộc Dương ở phía lạnh lùng cất tiếng. 

 

Ta cứng đờ, chậm rãi xoay

 

Bùi Mộc Dương đưa chiếc ô đang cầm tay qua. 

 

Ta nhận. 

 

“Không tỷ ? Tại xa lạ như ?” Hắn khẽ, giọng mười phần châm chọc. 

 

Nhàn cư vi bất thiện

Đích tỷ trừng lớn mắt hung hăng lườm , nhưng giọng ấm ức đau lòng, “ , , ngàn vạn đừng vì mà chọc giận Thái tử. Muội là hòn ngọc quý phụ cưng nựng tay, còn , chỉ Thái tử mà thôi…” 

 

Bùi Mộc Dương đợi nàng xong, rời

 

 

Ta ở giữa làn mưa bụi, suy nghĩ đến xuất thần.

 

Ta và đích tỷ hiện đang hoán đổi vị trí của

 

Nàng sắm vai trưởng nữ phụ yêu thương, còn là thứ nữ vô sỉ, cha sủng diệt thê vô cùng yêu thương. 

 

Lúc , mặc dù dùng danh nghĩa của nàng chăm sóc Bùi Mộc Dương, nhưng ở Tần phủ cũng tiếng , cho dù Bùi Mộc Dương khi đó mắt mù cũng vẫn cảm nhận

 

Nàng thể sắm vai lúc

 

Thậm chí còn cố ý diễn trò mặt Thái tử, lệnh cho cố ý đối xử với nàng. 

 

suốt nửa đời đám hạ nhân xem thường nhẫn nhục, hiện đám giả mù sa mưa giam cầm. 

 

Thánh chỉ tứ hôn của Hoàng thượng tới, đích tỷ liền vội vàng gọi đến. 

 

Nàng nàng thể cho cuộc sống sung sướng, cẩm y ngọc thực, điều kiện duy nhất chính là ngậm miệng, nhắc tới chuyện chăm sóc Bùi Mộc Dương

 

Vốn chẳng để ý tới cẩm y ngọc thực, nhưng bài vị của di nương vẫn còn trong góc từ đường Tần gia.

 

Nàng hứa với , chỉ cần nàng lên Thái tử phi, sẽ lập tức xóa bỏ nô tịch của di nương, cho phép mang bài vị của bà về quê cũ, nơi mà di nương vẫn luôn tâm tâm niệm niệm khi ch.ết. 

 

Lúc Bùi Mộc Dương từ đài cao ngã xuống, mặc dù khi mất trí nhớ, nhưng cao ngạo trong xương vẫn ở đó, chăm sóc cũng chẳng chuyện thoải mái gì. 

 

Hắn luôn lạnh lùng lạnh nhạt với , theo bản năng kháng cự sự chăm sóc của

 

Ta cũng giận, nên cái gì thì cái đó. 

 

Chẳng qua một ngày ngoài về muộn, đưa cơm cho chậm trễ, vô cùng tức giận, vung tay đánh đổ khay đồ ăn trong tay , “Ngươi ít diễn trò mặt ! Các ngươi mục đích gì, vì đối xử với như ?!” 

 

Ta gì, bất thình lình túm tay

 

“Ngươi gì…” 

 

Ta nhanh chóng đeo dây bình an cổ tay , “Đây là dây bình an, thể bảo vệ ngươi về bình an trôi chảy.” 

 

Hắn há miệng thở dốc, gì nữa. 

 

Cứ như an tĩnh , hai vành tai đỏ hồng. 

 

Ta vốn mơ ước đến vị trí Thái tử phi, cũng nghĩ tới chuyện ép Thái tử hiệp ân báo đáp. 

 

Chỉ cần sắm vai thứ nữ ác độc, thể đổi lấy tự do của di nương .

 

Loading...