Năm xưa, phụ từng tiên đoán về bốn , Thôi Tống chết, Thái Tử giam cầm, Hiền Vương theo , chỉ còn Lý Huyền Ca. Họ đều mang mệnh cách thiên tử.
Ta tường thành, phóng tầm mắt ngắm kinh thành phong quang. Tựa như trở về đêm phụ triệu tập ba tỷ chúng năm đó.
"Nếu tướng thuật sư đổi mệnh cách của khác, tất đủ cận, mối quan hệ gần gũi với đó. Các con hãy gả cho ba trong họ, tùy theo lòng họ mà dụng thuật, kéo sợi dây vận mệnh, xoay chuyển càn khôn, đổi thế sự."
Nhị tỷ chau mày: "Phụ , chẳng còn thiếu một ?"
"Vậy thì chỉ đành đặt cược một phen."
Quả nhiên, sự việc tiến triển đúng như phụ tiên đoán— Bốn , chúng gả cho ba , đến hôm nay chỉ còn một .
Đêm , khi hai tỷ tỷ rời , phụ giữ một , với nhiều điều.
Lời của phụ vẫn văng vẳng bên tai: "Vấn Thu, Vọng Xuân ôn hòa mà nhu nhược, Văn Hạ cố chấp dễ tổn thương. Chỉ con…"
Nửa đêm, ông hành lang, ánh trăng tròn treo bầu trời, tà áo rộng bay phấp phới trong gió.
"Ván cược , đặt cả con. Mệnh cách của con là Thất Sát Kiêu Thần. Chỉ cần con ở bên một lâu ngày, , liền thể cướp lấy mệnh cách của họ."
Thất Sát Kiêu Thần là chủ đoạt.
Gió thổi, cờ xí lay động. Đại quân của Lý Huyền Ca gần tới kinh thành.
Lý Mục theo lời , âm thầm chuyển một quan trọng ngoài. Trong cung, nghi lễ đăng cơ đang chuẩn gấp rút, lễ phục Hoàng Đế và cung trang Hoàng hậu cũng chế tác ngày đêm ngừng.
Để trấn an Lý Huyền Ca, rằng khi về cung sẽ lập tức đăng cơ, thậm chí còn đưa xem qua kiểu dáng mẫu thêu lễ phục. lẽ từng để tâm.
Ngược , tứ Minh Tá Đông vẫn chẳng hề an phận.
Cung nhân hầu hạ nàng đến bẩm báo, trình lên một xấp thư chép , mới nàng chặn thư gửi cho Lý Huyền Ca, thậm chí còn thử liên lạc với . Ta giữ những bức thư đó, đầu ngón tay gõ nhẹ lên án kỷ: "Các ngươi hầu hạ trong cung lâu ngày, chi bằng thử xem, đứa trẻ của Minh phu nhân, là của ai?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/hau-due-tuong-thuat-su/chuong-23.html.]
Họ đem tất cả những gì tứ từ khi tiến cung, từng chi tiết kể sót chữ nào. "Tiên hoàng đối với Minh phu nhân thể là ân cần thiết, nhưng là lòng yêu thương như bậc trưởng bối. Nếu về tình ý nam nữ, e là chỉ đời nhàn rỗi đồn thổi..."
Ta mà mày khẽ nhíu. Ta , đứa trẻ của tiên hoàng.
Tối hôm đó, tứ sẩy thai. Ta lệnh thái y tận tâm điều trị cho nàng, nhưng nàng mắng thậm tệ, rằng hại c.h.ế.t con nàng. Ta vốn ý định , nhưng kịp động thủ.
Nàng phát tác một trận, đuổi hết cung nhân ngoài.
Truyện được dịch và đăng tải bởi Diệp Gia Gia
Đêm nọ, ngủ , bèn dạo bước quanh cung. Khi qua điện Trường Ninh, thoáng thấy ánh sáng le lói của ngọn nến yếu ớt. Ta bước đến, đẩy cửa , bắt gặp tứ gương đồng.
Nàng cung trang Hoàng hậu, nhưng vì lễ phục quá rộng, tay áo che kín đôi tay, vạt váy trải dài mặt đất, khiến nàng di chuyển vô cùng khó nhọc.
"Đứa trẻ là chính ngươi tự mất? Chỉ để theo đuổi giấc mộng hoang đường ?"
Minh Tá Đông bất ngờ đầu . Chiếc trâm phượng tóc nàng khẽ lay động, phát âm thanh thanh thúy.
"Tam tỷ, tỷ quên ? Tiên hoàng ban hôn cho , mới là chính thất của Lý Huyền Ca, mới là Hoàng hậu tương lai!"
Tứ đắm chìm trong niềm vui tưởng tượng, ánh mắt m.ô.n.g lung qua khung cửa sổ đang khép hờ: "May , may khi đó giúp tỷ một việc! Ta cũng coi như giúp một tay, nhất định cho một vị trí!"
Hóa , mở cửa sổ giúp mỗi đêm, chính là nàng. Nếu ngày Triệu Triệt điều , nàng phản bội mà cắn ngược .
"Tứ , về ngủ , đừng phát điên nữa."
Nàng ngẩng đầu, với ánh mắt đầy oán độc: "Minh Vấn Thu, ghét nhất sự lạnh lùng của tỷ! Hôm đó, khi bốn tỷ ở trong ngục, tỷ sẽ , kết quả thì ? Tỷ chỉ nhẹ nhàng buông một câu, tiên hoàng suýt chút nữa một kiếm g.i.ế.c c.h.ế.t !"
Ta lặng lẽ nàng, giọng điệu điềm nhiên và kiên nhẫn: "Hôm đó trong lao ngục, nếu Hoàng Thượng sẽ g.i.ế.c , khi đó sẽ động thủ. điều đó chứng minh thuật pháp của chúng linh nghiệm, cả bốn chúng đều thể sống sót."
Minh Tá Đông bật lạnh lùng: "Ta vốn chịu kiếp nạn vô lý đó! Nếu tỷ , thì chính cứu cả nhà của tỷ, nhà họ Minh của tỷ nợ một mạng sống!"
Ta bình thản nàng: "Tá Đông, và quen mười năm, từng đối xử tệ bạc với . Chúng đến ngày hôm nay, chẳng lẽ chỉ vì một câu trong lao ngục?"