HẬU CUNG THÁI NHI VIỆN - 1

Cập nhật lúc: 2025-09-23 04:23:23
Lượt xem: 765

GIỚI THIỆU:

 

Vào cung mười năm, vẫn sủng ái, cũng chẳng con.

 

Hoàng thượng hỏi :

“Uyển Ninh, nàng hài tử ?”

 

Muốn!

 

Một năm , phát hiện đứa bé năm xưa còn nhỏ như hạt đậu, giờ thể vung lên một cây xẻng sắt, một bàn tiệc với mười món mặn, một món canh cho cả hậu cung.

 

Ta sợ đến mức vội vàng kéo công chúa quỳ xuống cầu xin tha tội.

 

Người thu hồi vẻ kinh ngạc, thản nhiên :

“Uyển Ninh, hài tử nàng nuôi .”

“Trẫm ban cho nàng thêm một đứa nữa.”

 

……

 

“Trẫm ban thêm cho nàng một đứa nữa.”

 

……

 

“Nơi còn hai đứa nữa.”

 

Ba năm, năm đứa trẻ.

 

Hơn mười năm nay, đầu tiên xách theo hộp điểm tâm đến cầu kiến hoàng thượng.

 

Người nhíu mày, tỏ vẻ vui, tưởng kháng chỉ.

 

Ta vội vàng lên tiếng:

“Hoàng thượng, thể cho đổi sang một cung điện rộng hơn ạ? Chiêu Hoa điện thật sự quá nhỏ, chứa nổi nhiều như ...”

 

01

 

Lời nghẹn nơi đầu môi, Hoàng thượng mấy định cất tiếng, nuốt trở .

 

Cuối cùng chỉ nhíu mày mấy lượt, dịu giọng hỏi:

“Vậy điện Trường Lạc, nàng thấy thế nào?”

 

Ta ngẩn , khẽ lắc đầu.

 

Điện Trường Lạc từng là nơi ở của Thục phi nương nương.

 

Hoàng thượng trầm ngâm: “Vậy còn cung Vị Ương?”

 

Ta tiếp tục lắc đầu, rụt rè đáp:

“Cung Vị Ương… rộng quá ạ.”

 

Người thở dài: “Vậy nàng thế nào?”

 

🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^

Ta suy nghĩ một hồi:

“Hay là cung Quỳnh Hoa cạnh điện Chiêu Hoa ! Không lớn nhỏ, vặn.”

 

Hoàng thượng bật dịu dàng:

“Theo ý nàng .”

 

Ta hớn hở hành lễ tạ ơn, định bụng về báo tin mừng cho mấy đứa nhỏ.

 

Nào ngờ bước qua cửa điện Chiêu Hoa, thấy tiếng ồn ào náo loạn vang lên.

 

“Nhị vị tiểu chủ! Đừng đánh nữa! Đừng đánh mà!”

 

Một bóng dáng mũm mĩm chống nạnh hét lên:

“Ma ma đừng cản! Để bọn nó đánh , ai thắng thì ngủ trong phòng!”

 

Người lên tiếng chính là Đại công chúa – Lý Nguyệt Dao.

 

Hai đứa đang quần thảo với là Nhị hoàng tử Lý Vân Diệp và Ngũ hoàng tử Lý Vân Diễn.

 

Một đứa buông tay, một đứa chẳng nhả miệng, lăn lộn đến tận đất.

 

Ta nổi giận quát lên:

“Lý Nguyệt Dao!”

 

Đại công chúa lập tức thẳng dậy, hình tròn trĩnh khẽ run lên, vội vã chạy tới kéo hai đứa , miệng thì lải nhải:

“Đánh cái gì mà đánh! Điện Chiêu Hoa chỗ cho các ngươi càn! Buông , buông ! Còn buông là bản công chúa đánh cả hai bây giờ!”

 

Tuổi còn nhỏ mà dáng đại tỷ.

 

Hai đứa đánh cho mặt mũi bầm dập tách , đám nha , ma ma vội vàng mang thuốc mỡ bôi.

 

Một bên, Tứ công chúa Lý Nguyệt Thư sụt sịt nhào lòng Ngũ hoàng tử:

“Đệ , ?”

 

Ngũ hoàng tử mặt mũi lấm lem, giọng non nớt nhưng quật cường:

“A tỷ đừng lo, để tỷ chỗ ngủ !”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/hau-cung-thai-nhi-vien/1.html.]

 

Hai đứa là song sinh, đồng lòng đồng hơn khác.

 

Ta một bên, sắc mặt chút lúng túng:

"Ta từng cho các con ngủ ?"

 

“Đừng ăn bậy bạ! Truyền ngoài mất hết thanh danh của !”

 

Ta trừng mắt lườm Lý Nguyệt Dao.

 

Nàng lập tức cúi đầu giả vờ chim cút.

 

Lúc , Tam hoàng tử Lý Vân Triết – kẻ vẫn đực nãy giờ – rón rén bước tới, kéo tay , gương mặt nhỏ nhăn nhó:

“Uyển nương nương, con buồn ngủ ...”

 

02

 

Điện Chiêu Hoa lớn, chỉ một chính điện và hai điện phụ, mấy phòng còn là nơi ở của đám nha , ma ma và thái giám.

 

Ta sắp xếp cho Đại công chúa và Tứ công chúa ở điện phụ bên trái.

 

Nhị hoàng tử, Tam hoàng tử và Ngũ hoàng tử thì chen chúc ở điện phụ bên .

 

Vào đầu mùa hạ, ba đứa ngủ chung, nha trông nom cũng sợ nhiễm lạnh.

 

Ta dịu dàng dặn dò:

“Phải ngủ ngoan, đánh !”

 

Ba cái đầu nhỏ đồng loạt gật gù.

 

Lúc mới yên tâm xuống.

 

Nào ngờ bao lâu, ma ma hớt hải chạy báo:

“Nương nương ! Bọn nhỏ đánh nữa !”

 

Ta bật dậy.

 

Không cho ai ngủ yên hết !

 

Ta giận đùng đùng chạy tới điện phụ bên .

 

Chỉ thấy hai đứa nhóc cởi áo ngoài, từ giường lăn xuống đất, vật lộn:

 

“Ta ngủ với ngươi! Có c.h.ế.t cũng ngủ cùng ngươi!”

 

“Ngươi tưởng thèm lắm chắc? Vốn dĩ đây là phòng của ! Nếu vì các ngươi chen , chịu cảnh !”

 

Ma ma vội vàng can ngăn, kéo hai đứa .

 

Lời răn dạy còn kịp thốt , chợt tiếng động khẽ khàng.

 

Tam hoàng tử vẫn giường, lật một cái, ngủ đến là yên lành.

 

Ta thở dài, kéo hai đứa đang cãi mặt.

 

Trẻ con sáu bảy tuổi, oán thù gì sâu nặng chứ?

 

“Đây, xem!”

 

Hai đứa theo ánh mắt về phía giường.

 

Không hai đứa , Tam hoàng tử một chiếm trọn chiếc giường lớn, ngủ thẳng tay chân, thoải mái vô cùng.

 

Cả hai sầm mặt.

 

Ta kịp thời lên tiếng:

“Các con xem, lúc các con để cơn giận điều khiển, cãi cọ đánh , ngủ ngon lành bao!”

 

“Trời khuya , chẳng lẽ các con quấy rầy hoàng thượng ?”

 

“Ăn uống ngủ nghỉ là chuyện lớn trong đời , ngủ mau ! Có chuyện gì để sáng mai tiếp.”

 

“Chậm chân là chỗ đó!”

 

Vừa dứt lời, hai đứa lập tức trừng mắt cùng lao về phía giường, sợ rằng chậm một bước là mất chỗ.

 

Ta chỉ thở dài, vỗ về hai đứa, dỗ mãi mới chịu ngoan ngoãn ngủ yên.

 

Ta khẽ rón rén rời khỏi phòng.

 

Ở gian bên trái, A Dao ôm lấy Ngũ công chúa ngủ say.

 

Hễ động, nàng liền nhẹ nhàng vỗ lưng dỗ dành, miệng lẩm bẩm:

“Đừng sợ, tỷ tỷ ở đây.”

 

Tuổi nhỏ nhưng dáng đại tỷ.

 

Không uổng ba năm theo bên học lễ nghĩa.

 

Loading...