Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Hai Anh Chồng Từ Địa Phủ - Chương 28

Cập nhật lúc: 2025-05-18 09:50:22
Lượt xem: 15

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trường trung học số ba, một ngôi trường nằm trong khu Lập An, thuộc Thương Minh thành.

Đây là một trường học không có gì đặc biệt, không năm trong những trường có thành tích tốt nhất hay cơ sở vật chất hiện đại nhất, cũng chả có gì nổi tiếng, học sinh đều là gia đình bình dân chứ không có học sinh nhà giàu nào.

Hoàn toàn bình dân!

"Quả là nơi trốn thích hợp"

Đứng bên ngoài cổng nhìn vào mà Bạch khẽ nói, từ hai tuần trước khi đánh cược với Dương Lệ xong thì cô sáng hôm sau đã đi đến trường rồi, ngay cả Hắc cũng tham gia bỏ lại Huyết Phủ hội khiến hắn phải lo công việc trong hội.

Bạch rất muốn phát khùng, rõ ràng là Dương Lệ đứng đầu, hai người bọn họ cùng quản lý, vậy mà sao có việc gì vui là cả hai chạy đi chơi rồi ném việc cho hắn, thật không hiểu Huyết Phủ hội này mang tên Dương Lệ hay tên Bạch nữa.

Bỏ ra hai tuần mới sắp xếp ổn thoả, hắn lúc này mới tới đây, bắt đầu trò chơi của mình.

...

Trên hành lang hai học sinh một nam một nữ đi song vài với nhau. Nam mặc đồng phục trắng và quần âu đen, vẻ mặt tươi cười không ngừng nói chuyện, nữ mặc áo đen và váy trắng ngắn, vẻ mặt lạnh nhạt nhưng thi thoảng vẫn đáp lời vài câu.

Hai người họ chính là Hắc và Dương Lệ, trải qua hai tuần họ đã hoà nhập vào học sinh ở đây.

"Cậu thấy quả tóc tớ mới cắt thế nào, đẹp trai không?"

"Đẹp, nhất Thương Minh rồi!"

"Haha, mà hôm nay cậu lại trang điểm cơ à, m.á.u son mới mua hôm trước đây sao?"

"Đúng rồi, thích không?"

"Thích!"

Cả hai nhìn nhau khẽ cười, cảnh tình cảm này đều được những người khác nhìn hết, ai lấy cũng tỏ ra khó chịu và tức giận, thậm chí xúc động muốn mắng chửi người.

Hai người các ngươi phát cơm chó cũng phải để ý cảm nhận người khác chứ!

Nhưng không một ai dám lên tiếng phàn nàn, vì chả ai ngại sống lâu mà tìm c.h.ế.t cả. Tất cả đều biết nhìn dáng vẻ hiền lành của cậu nam sinh kia hoàn toàn là giả heo ăn thịt hổ, một khi ra tay thật sự hung ác cực độ.

Ngay ngày đầu vào trường đã dễ dàng đánh bại mười đàn anh khoá trên, đập vỡ cái luật lệ chào mừng tân sinh bao năm qua của trường.

Bất kì ai ngăn cản đều bị hạ gục, thậm chí ai dám ra tay với nữ sinh kia còn bị đánh nặng hơn, nhập viện vài tuần đã tính nhẹ tay.

Trường bọn họ dù không nổi bật với thành tích nhưng bàn về độ quậy phá và tai tiếng thì đủ xếp thứ ba của khu Lập An.

Đánh nhau, đùa xe là hai bộ môn học sinh làm tốt nhất, cả trường tổng cộng một ngàn ba trăm hai mươi lăm học sinh thì có tận một trăm cái băng nhóm, đông hơn ruồi.

Nhưng hơn trăm băng nhóm này lại chia làm ba theo từng khối, khối trên bắt nạt khối dưới gần như đã trở thành điều bình thường ở đây, học sinh khối dưới sớm đã mặc định không phải đối thủ của đàn anh.

Vậy mà nam sinh kia lại dễ dàng phá bỏ điều đó, ngay cả cái trò chui qua háng trong lễ chào mừng tân sinh cũng bị đập, người chủ trì hôm đó đã bị bóp nát trứng ngay trước mặt rất nhiều học sinh mới.

Điều này chọc giận không ít đàn anh khoá trên, một tuần qua có hơn chục băng nhóm khối mười một tới khiêu chiến, nhưng kết quả đều bị đánh tả tơi, tiền cũng bị trấn lột.

Từ sau đó không ai tới nữa, danh tiếng của cái tên Hắc Thiên vang dội khắp trường, trong lớp học đã không ít người muốn đi theo.

"Đại ca, sao hôm nay anh đến sớm vậy?"

Lúc này một nam sinh chạy tới chỗ Hắc và Dương Lệ, vẻ mặt ngạc nhiên khi hôm nay đại ca của hắn sao đế sớm bất thường vậy.

Mọi ngày toàn gần đến giờ học mới đến, vậy mà hôm nay còn nửa tiếng nữa mới vào lớp đã có mặt, chả lẽ mặt trời mọc đằng tây sao?

"À, tối qua mất ngủ lên dậy sớm" Hắc nói.

Dương Lệ bên cạnh thoáng đỏ mặt, nam sinh nhìn mà khó hiểu, đại ca mất ngủ thì liên quan gì đến Lệ Yên mà cô đỏ mặt.

"Lệ Yên, cậu sao lại đỏ mặt?" Hắn hỏi.

Lệ Yên là tên giả của Dương Lệ, cô nghe cậu nam sinh hỏi mà hơi xấu hổ, cười cười liếc mắt nhìn Hắc rồi không đáp mà rời đi. Cái này làm cho cậu nam sinh vừa khó hiểu vừa khó chịu, thật sự quá chảnh đi không thèm trả lời luôn.

"Này, đứng lại!"  Cậu nam sinh muốn đuổi theo, nhưng ngay lập tức bị Hắc giữ lại

"Haiz tiểu Ân à đừng phí công gọi, cô ấy đã không trả lời thì có làm như nào cũng không nói đâu" Hắc vỗ vai cậu ta nói.

"Đại ca, em tên Ân Minh, không phải tiểu Ân" Cậu nam sinh khoé miệng co giật nói.

"Đúng, tiểu Ân" Hắc cười cười rồi nhanh chóng rời đi.

Ân Minh thật sự muốn khóc, cặp đôi này cũng quá bắt nạt người đi mà. Nhưng hắn cũng nhanh chân đi theo vì sắp vào lớp rồi.

Dương Lệ và Hắc học ở lớp 10A9, lớp cuối cùng trong khối mười. Khi cô vừa vào lớp thì mọi người đều dừng việc đang làm dở mà đứng dậy chào, ai lấy cũng nhiệt tình và thân thiện giống như đã quen biết nhiều năm.

"Lệ Yên, hôm nay cậu cần làm bài tập hộ không?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/hai-anh-chong-tu-dia-phu/chuong-28.html.]

"Lát đi ăn trưa với tớ nhé"

"Ây ở gần đây mới mở một rap chiếu phim á, về bọn mình đi xem đi"

"Hừ, lớp trưởng rõ nhiều việc các cậu còn rủ!"

Dương Lệ khẽ cười, hai tuần trước vào học cô chỉ dùng ba ngày đầu để trở thành lớp trưởng của 10A9, cũng dễ dàng thu phục nhân tâm, khiến tất cả học sinh trong lớp đều lựa chọn nghe lệnh cô.

Làm lãnh đạo Huyết Phủ hội hơn một năm lên việc này đối với Dương Lệ tương đối dễ, hơn nữa với tài lực của mình, cô chỉ cần bỏ ra một chút nhỏ cũng đủ giúp bản thân thống nhất một lớp rồi.

Đang ngồi trò chuyện cùng đám con gái thì tiếng chuông vào lớp reo, mọi người nhanh chóng về chỗ ngồi của mình.

"Hiện tại chưa biết Lam Vân là ai ở đây, chắc chắn hắn không dùng tên thật!" Hắc ngồi bên cạnh khẽ nói.

Dương Lệ gật đầu, khi nãy cô cũng đã nhận được tin báo Bạch đã tới, vậy là trò chơi cá cược đã bắt đầu rồi.

"Bạch tới đây rồi, cậu ta vào lớp 11B1" Dương Lệ nói.

Hắc không mấy ngạc nhiên vì hắn đã sớm đoán ra, Bạch vốn mê đắm con số một, mọi việc làm đều muốn số một vậy lên khi tới đây không có chuyện chọn số khác.

"Vậy là đã bắt đầu rồi, chúng ta tìm Lam Vân như nào đây?" Hắc hưng phấn nói, lâu lắm rồi hắn và Bạch không tỉ thí gì đó lên rất mong chờ.

"Lo học đi, cuối tuần kiểm tra điểm kém thì đừng trách tớ ác!" Dương Lệ cười cười nói.

Cô không để ý đến Bạch nữa mà nhìn lên bảng nghe giảng, nhìn cô giáo và bạn bè xung quanh khiến Dương Lệ như được trở lại những năm tháng cấp ba của mình, khoảng thời gian đáng quý của cô.

Vốn là một con người mê việc học, kiếp trước cô tự hào luôn dẫn đầu về thành tích học tập cả trường, phần lớn thời gian một ngày của cô đều dùng cho việc học, số bằng khen và chứng nhận học bổng của cô xếp đầy nhà.

Kiếp này vì nhiệm vụ đánh bại Thiên Vân hội và tập đoàn Thiên Vũ lên Dương Lệ bỏ việc học, ở nhà cũng chỉ rảnh rỗi đọc sách khiến tri thức của cô giảm xuống mức thảm hoạ.

Vậy lên lúc này được trở lại trường cô quyết định bổ sung kiến thức trước, muốn tiếp tục làm người dẫn đầu cả trường, việc tìm Lam Vân không thể ngày một ngày hai lên cứ thong thả mà làm.

Hắc thì không hứng thú với việc học, nhưng bị Dương Lệ doạ lên đành nhìn lên bảng nghe giảng, hắn cũng muốn làm chút thành tích để không bị chê là ngốc nữa.

Tiết học cứ thế trôi qua, trong lớp chỉ có giọng giáo viên giảng bài chứ tuyết nhiên không một học sinh nào nói chuyện riêng hay đùa nghịch gì cả. Tất cả đều ngoan ngoãn học tập.

"Nè các chị biết gì không, hôm nay em đi dạy một lớp cực ngoan, cả tiết không học sinh nào làm loạn luôn"

"Nói đùa, trường này có lớp nào được như thế, em là giáo viên mới lên không biết học sinh ở đây đó thôi"

"Thật mà, lớp 10A9 ngoan lắm!"

Trong phòng giáo viên giờ ra chơi, cô dạy toán lớp 10A9 vừa nãy đang không ngừng khoe về độ ngoan của các học sinh lớp mình vừa dạy, giọng điệu vô cùng nghiêm túc của cô khiến những cô giáo khác ngạc nhiên.

Ở trường này giáo viên nào cũng biết học sinh các lớp quậy phá, trong tiết luôn làm loạn không chịu học. Nay có một lớp đi ngược lại điều đó khiến ai cũng bất ngờ và khó tin.

"Các chị không tin lát dạy thì biết!" Giáo viên toán nói.

Tiết hai, tiết ba rồi tiết bốn, lần lượt những cô giáo hôm nay dạy lớp 10A9 đều khen hết lời về độ ngoan và chăm học của học sinh trong lớp. Dần dần những giáo viên khác cũng tin tưởng mà tranh nhau muốn chủ nhiệm lớp này.

Trường có quy định cho phép các giáo viên lựa chọn lớp mình muốn chủ nhiệm, và ngược lại các học sinh cũng được quyền lựa chọn giáo viên chủ nhiệm. Nếu trong ba tháng không chọn được thì trường sẽ chỉ định.

Nhưng lớp 10A9 chỉ có một, còn giáo viên tới mấy chục người, thế lên việc này phải họp bàn cẩn thận chứ không giáo viên nào dám giành.

Bên phía Dương Lệ, sau khi kết thúc buổi học thì cô cùng Hắc dọn đồ đi về. Ân Minh vẫn theo bọn họ, cậu nam sinh vì nhiệt tình tự nhận làm đàn em của Hắc lên được Dương Lệ phá lệ đưa cho đồng phục hội Huyết Phủ.

Ba người vừa ra đến cổng thì đã thấy một đám người chặn đường, nhìn huy hiệu trên áo liền đoán ra là băng nhóm của khối mười một.

"Haha Hắc Thiên, để tao xem mày còn cứng đầu được không!?"

"Hả hả, con ch.ó bị tao đánh phải kêu ông nội để xin tha đang sủa gì vậy"

Hắc cười cười chế nhạo, lập tức vào kẻ tức sôi m.á.u mà chửi tục ầm lên. Học sinh ra về nhìn thấy đều tránh sang hai bên quan sát kịch hay.

"Nói cho mày biết hôm nay bọn tao đã có đại ca mới rồi, tốt nhất lên ngoan ngoãn bò qua háng tao đi!" Một tên quát lên, vẻ mặt đầy căm hận Hắc.

"Ồ nhưng tao không biết bò, hay mày làm mẫu trước cho tao đi" Hắc làm vẻ hiểu biết mà nói.

Bốn phía người xem đều bật cười, mà tên kia thì ánh mắt phun lửa đầy tức giận nói: "Để tao xem mày còn mạnh miệng được không!? Đại ca, tên này không để anh vào mắt"

"Haha để anh xem là ai nào" Một giọng nói từ trong đám người vang lên.

Dương Lệ vốn không chút hứng thú với mấy trò ngớ ngẩn của con trai lập tức chớp mắt nhìn lại, cô khẽ cười.

Chỉ thấy từ trong đám người đi ra một thanh niên mặc áo trắng, vẻ mặt anh tuấn lịch lãm, đôi mắt màu trắng sữa đầy hấp dẫn, khí chất oai phong lại trầm ôn chậm rãi bước tới, nhất thời khiến không biết bao nhiêu nữ sinh sáng mắt la hét.

"Chỉ là một tên ngốc mà thôi, có dám đánh một trận"

"Haha sao không dám, tới đây!"

Loading...